NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Có điều theo như Kinh Tiểu Lộ thấy, nếu cả hai bên đều nhượng bộ một phần, đối với công ty mình cũng sẽ có lợi, hơn nữa còn giúp được Liễu Họa Mi vượt qua cửa ải khó khăn, tại sao lại không làm chứ? Chỉ là Liễu Họa Mi quá cố chấp, khiến cho Dương Minh thấy phản cảm, hoàn toàn mặc kệ chuyện này. Làm Kinh Tiểu Lộ cũng không biết nói đỡ cho nàng ta câu gì nữa.

- Ôi chao…

Kinh Tiểu Lộ thở dài:

- Lão công, tính cách của nàng chính là như thế. Khi còn nhỏ phụ thân đã xảy ra tai nạn xe cộ, bắt buộc phải một mình cáng đáng cả gia đình. Theo góc độ khác mà nói, nàng cũng rất giống em! Không dễ dàng mà bộc lội nội tâm của mình, luôn dùng một loại mặt nạ mà tiếp xúc với người khác! Chỉ là nói nàng hạnh phúc hơn so với em, hay là kém hạnh phúc hơn, thì phải xem là nhìn từ góc độ nào…

Kinh Tiểu Lộ nói đều là lời nói thật. Nàng trước kia, chính là một bộ tiểu thái muội. Không phải nàng nguyện ý làm tiểu thái muội, mà là nàng không thể không dùng thân phận như vậy để che dấu nội tâm yếu ớt. Nàng cần số tiền lớn chữa bệnh cho bà nội, còn phải nuôi cả gia đình. Nếu bằng cách bình thường thì không thể có nhiều tiền như vậy. Cho nên nàng lựa chọn hóa thân thành một tiểu thái muội. Một mặt không ngừng tìm kiếm cùng lúc nhiều chỗ dựa vững chắc, mặt khác lại không ngừng lừa tiền.

Mà Liễu Họa Mi cũng như thế, chỉ là nàng có vẻ may mắn hơn, là vì trong nhà nàng có tiền! Nhưng cũng vì thế mà đấu tranh nội bộ liên miên, bộ bộ kinh tâm, nơi đâu cũng là cạm bẫy, lúc nào cũng có thể rơi vào vạn kiếp bất phục.

- Chuyện này anh quản không được. Mỗi người đều có vận mệnh của chính mình. Thế nhưng nàng nếu là tìm anh giúp đỡ, còn dùng loại tư thái này, anh đây chỉ có thể nói, xin lỗi, anh cũng không nợ nàng cái gì.

Dương Minh thản nhiên nói.

- Anh có thể nhìn nhận quá khứ của em …Tại sao lại không thể cho Họa Mi tỷ một cơ hội chứ? Nàng thật sự rất đáng thương…

Kinh Tiểu Lộ bất đắc dĩ đứng dậy mặc quần áo, cũng không thuyết phục Dương Minh nữa, chỉ là nói:

- Em đi trước đây, dù sao cũng phải mời nàng ăn bữa cơm, buổi tối, em gọi điện cho anh …

- Được.

Dương Minh gật gật đầu, nhìn theo bóng lưng Kinh Tiểu Lộ ra khỏi văn phòng.

Kỳ thật, nếu Liễu Họa Mi hạ giọng nhờ vả, Dương Minh cơ bản khẳng định sẽ ra tay giúp nàng! Hơn nữa nàng là một mỹ nữ nhu nhược, Dương Minh ngại nhất là thấy con gái rơi lệ. Hắn tuy là kẻ theo chủ nghĩa đại nam tử, nhưng cũng là người dễ dàng mềm lòng nhất.

Huống chi, Liễu Họa Mi trước kia đã giúp Kinh Tiểu Lộ chuyện trong công ty. Hơn nữa nàng lại là bạn tốt của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh làm sao có thể ngồi yên không quản chứ?

Cho dù là giúp đỡ không công, không có hồi báo, Dương Minh vẫn có thể. Bởi vì đây là tính cách vốn có của Dương Minh. Tựa như chuyện của Trầm Vũ Tích, lúc bắt đầu Dương Minh hoàn toàn không hồi đáp, nhưng mà Dương Minh vẫn có thể quan tâm đến cùng! Chỉ là thái độ của Liễu Họa Mi làm cho Dương Minh không thoải mái, cho nên mới quả quyết cự tuyệt.

Ra khỏi văn phòng của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh đang chuẩn bị đi văn phòng Bạo Tam Lập. Chỉ là vừa vào thang máy, liền thấy được một người ngoài ý muốn nhân, bạn tốt của Kinh Tiểu Lộ, Cát Hân Dao!

Giờ phút này Cát Hân Dao đang cùng một nam nhân tướng mạo có vẻ cao lớn, quê mùa vỗ vỗ đánh đánh, một bộ rất vui mừng. Mà nam nhân kia cũng thật tùy ý, đang cười đùa với Cát Hân Dao.

Một màn này khiến cho Dương Minh hơi hơi sửng sốt! Dương Minh vốn nghĩ rằng, tình cảm giữa Cát Hân Dao và Tất Hải nếu xuất hiện nguy cơ, trước tiên nguyên do khẳng định là do Tất Hải. Cho nên đã vài lần Dương Minh cũng từng khuyên Tất Hải, nói hắn đừng có có mới nới cũ, đừng quên hắn là bám váy người ta mà leo lên chức vị bây giờ! Người đáng để hắn mang ơn nhất chính là Cát Hân Dao!

Mà những gì Tất Hải thế hiện cũng khá làm cho người ta yên tâm. Cho dù bây giờ là tổng giám đốc của công ty khá lớn, cũng chưa bị đồn thổi chuyện gì loạn thất bát tao. Ngay cả thư ký cũng dùng một phụ nữ hơn ba mươi tuổi đã có gia đình. Bình thường đi ra ngoài xã giao, cũng tự cẩn thận, sợ có lời đồn bất lợi gì lọt vào tai Kinh Tiểu Lộ, để nàng phải vì bạn tốt Cát Hân Dao mà ra mặt!

Hôm nay thấy một màn này, làm cho Dương Minh lấy làm lạ. Cát Hân Dao tại sao cùng một nam tử xa lạ thân mật như thế? Chẳng lẽ là nàng không cần Tất Hải nữa?

Nghĩ đến đây, Dương Minh không khỏi nhíu nhíu mày. Hắn đối với nữ nhân lăng nhăng chẳng có chút hảo cảm. Trước kia Cát Hân Dao có vẻ tùy tiện, cùng lão đại trước kia của Tất Hải lên giường, Dương Minh cũng có thể nhắm mắt cho qua mà không truy cứu. Nhưng mà bây giờ, lại để cho Dương Minh nhìn đến nàng thế này, không khỏi chán ghét trong lòng.

Nếu nàng là người như vậy, Dương Minh tuy rằng sẽ không nói thêm gì, nhưng cũng sẽ nói Kinh Tiểu Lộ ít lui tới với nàng hơn. Dương Minh còn sợ nàng nhúng chàm luôn Kinh Tiểu Lộ.

- Dương ca?

Cát Hân Dao nhìn thấy Dương Minh, cũng sửng sốt, không nghĩ tới Dương Minh sẽ xuất hiện ở trong này, nhất thời có chút khẩn trương, ngượng ngùng, chân tay luống cuống.

Dương Minh càng cau mày lại. Vốn hắn không tính nói chuyện, làm bộ như không biết Cát Hân Dao, đến chỗ Bạo Tam Lập sẽ trực tiếp đi thang máy xuống tầng trệt. Coi như chừa lại cho Cát Hân Dao một chút mặt mũi, để nàng tự giải quyết cho tốt! Có điều, Cát Hân Dao đã chủ động chào hỏi, Dương Minh cũng không thể làm bộ như không biết.

- Chuyện gì thế này? Ở trong công ty cũng không biết chú ý một chút sao?

Dương Minh thấp giọng quát hỏi, coi như là nể mặt Kinh Tiểu Lộ, bởi vì người này dù sao cũng là bạn tốt của nàng.

- Thật xin lỗi a, Dương ca, em nghĩ là ở trong thang máy, không có người nhìn thấy, nên…

Cát Hân Dao ngượng ngùng, mà nam nhân bên người nàng, cũng cúi thấp đầu, không dám nói lời nào. Tuy rằng không biết Dương Minh là người ra sao, nhưng nhìn thấy thái độ của Cát Hân Dao, cũng là biết đây là lãnh đạo công ty.

- Tất Hải biết không?

Dương Minh hỏi.

- … Lúc đầu thì không biết, có điều sau này, cũng đã biết rồi…

Cát Hân Dao nói lí nhí.

- Vậy hắn nói như thế nào?

Dương Minh sửng sốt, không ngờ rằng Tất Hải đã đã biết.

- Hắn lúc đầu cũng không đồng ý, nhưng sau này thì… Em nổi giận với hắn, hắn không có cách nào khác, phải đồng ý, chỉ là nói em chú ý dư luận một chút…

Cát Hân Dao cúi đầu, không dám nhìn vào Dương Minh.

- A?

Dương Minh mở to hai mắt nhìn, cảm thấy có chút đứng hình. Tất Hải đồng ý sao? Còn bảo Các Hân Dao chú ý lời đồn một chút? Điều này sao có thể? Tất Hải rốt cuộc là nghĩ như thế nào chứ?

Dương Minh cảm thấy đầu óc mình có chút chập mạch. Nhất thời phản ứng có chút chậm! Là bản thân lạc hậu rồi, hay thế giới này quá điên đảo đây? Loại chuyện này, Dương Minh thế nào đều cảm thấy có chút ghê tởm!

Tuy nói là Dương Minh theo chủ nghĩa đại nam tử, nhưng là xét cho cùng, từ xưa đến nay, thế giới này vốn là xã hội phụ hệ đại bộ phận tiền tài vật chất đều là do nam nhân làm ra. Không phủ nhận có nữ cường nhân tồn tại, có điều kia dù sao cũng chỉ là số ít.

Hoàng đế cổ đại có rất nhiều phi tử, chuyện này thì người ta cũng có thể chấp nhận. Cũng như Dương Minh không chỉ có một người bạn gái, mà mọi người cũng đều ở chung vui vẻ, không có gì phức tạp cả.

-o0o-

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi