NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

"Anh… anh làm sao vậy? Cười cái gì?" Liễu Họa Mi sửng sốt hỏi.

"Không có gì." Dương Minh buồn cười lắc đầu: "Cho anh tư liệu về Liễu Chiết Nam và Liễu Chiết Tiều."

"Vâng!" Liễu Họa Mi vừa nghe Dương Minh nói đến chính sự, liền đứng lên hỏi: "Anh muốn động thủ sao?"

"Làm nữ nhân của anh, em chỉ cần ngồi ở trong này, không nên hỏi nhiều như vậy!" Dương Minh không thể không kiêng nể, bằng không sau này Liễu Họa Mi sẽ khôi phục bộ dáng của nữ cường nhân.

Quả nhiên Liễu Họa Mi nhíu mày, bất quá rất nhanh liền giãn ra mở ra, nàng đã biết thân phận của mình, nói nhỏ: "Xin lỗi lão công, về sau em sẽ không hỏi nữa."

"Nhanh lấy tư liệu cho anh." Dương Minh nói tiếp.

"Vâng, đều ở trong này, anh xem một chút, đây là tất cả những gì em có…" Liễu Họa Mi thu hồi tư thái nữ cường nhân, giống như một người vợ trẻ.

Dương Minh nhìn một chút, Liễu Họa Mi có được tư liệu rất chi tiết. Có tất cả về Liễu Hoa, từ thói quen sinh hoạt, thời gian đi làm, nhữn chỗ ăn chơi thường đến, chỗ ở của tình nhân, không chỗ nào không có. Liễu Chiết Nam cũng vậy. Điều này làm Dương Minh tiết kiệm rất nhiều thời gian để điều tra!

Xem ra Liễu Họa Mi đã muốn xử lý cả nhà Liễu Hoa, chỉ là không thể nào xuống tay thôi.

"Em đã sớm muốn làm giết bọn họ?" Dương Minh hỏi.

"Vâng… Bất quá em không có cơ hội, cũng không biết làm thế nào, em chỉ là một đứa con gái, thật sự không biết làm như thế nào." Liễu Họa Mi cũng không phủ nhận: "Ngày đó em cho thám tử điều tra, bất quá điều tra kiểu gì, cũng không dùng được, bởi vì thám tử không có khả năng giúp em giết bọn chúng."

"Không sai, tư liệu này rất hữu dụng." Dương Minh đem tư liệu đi đóng gói, gửi đến cho Kim Ngưu.

Không đên nửa giờ, điện thoại Dương Minh vang lên, bên kia truyền đến tiếng của Kim Ngưu: "Thủ lĩnh, tư liệu chúng tôi đã có, thật chi tiết, đỡ mất nhiều thời gian điều tra!"

"Được rồi, khi nào thì hoàn thành?" Dương Minh hỏi.

"Hôm nay hoặc ngày mai." Kim Ngưu nói: "Trễ nhất là ngày kia! Chúng tôi ở đây chỉ lưu lại ba ngày, đã có kế hoạch rồi!"

"Được, hoàn thành xong thì gọi." Dương Minh gật đầu, cúp điện thoại.

Liễu Họa Mi có chút giật mình nhìn Dương Minh, nàng vốn tưởng rằng Dương Minh cho dù có hỗ trợ, cũng phải trải qua một thời gian rất dài, nhưng là xem bộ dáng của Dương Minh tựa hồ lập tức đã đem sự tình an bài xong! Ngữ khí nói chuyện kia, giống như là đối với cấp dưới bình thường, căn bản không giống cầu người ta làm việc!

Trong phòng nhất thời im lặng, Liễu Họa Mi nghe Kim Ngưu xưng hô với Dương Minh là "thủ lĩnh"! Từ này chỉ cấp dưới đối với cấp trên mới có thể xưng hô, Dương Minh có thân phận gì? Hắn tột cùng có bao nhiêu năng lực? Đây là điều làm Liễu Họa Mi nghi ngờ!

Bất quá, Liễu Họa Mi biết, chính mình bây giờ không còn tư cách hỏi, nàng cũng thông minh không hỏi! Nàng đối Dương Minh lại càng tò mò và sùng bái! Trong lòng Liễu Họa Mi vẫn bắt buộc chính mình phải yêu thương Dương Minh, cho nên Dương Minh biểu hiện càng lợi hại, nàng lại càng dễ dàng yêu Dương Minh.

"Tốt lắm, chờ tin tức xấu đi." Dương Minh tùy ý cấp điện thoại: "Cả nhà Liễu Hoa đã chết, cũng không còn người cùng em tranh chấp, tập đoàn Giang Duyên giờ là của em."

Vấn đề này đối với Dương Minh căn bản không phải vấn đề, giải quyết rất là dễ dàng.

"Vâng… Cám ơn…" Liễu Họa Mi cũng không biết vì sao đột nhiên không thể không Dương Minh, cũng có thể là nàng bắt buộc chính mình thích Dương Minh.

Dương Minh không nói gì nữa, liền xoay người rời đi, hắn chuẩn bị đi gặp gặp Vương Tiếu Yên, giới thiệu một chút về Kinh Tiểu Lộ, sau đó lại tiện đường thăm Triệu Oánh, dù sao cũng đã cùng nàng xác định quan hệ.

Ra khỏi phòng Liễu Họa Mi, Dương Minh đang muốn gọi cho Vương Tiếu Yên thì di động lại vang lên.

Dương Minh lấy điện thoại ra vừa thấy số của Tiếu Tình, vì thế vội vàng nhất máy: "Chỉ Tiếu Tình, Nhớ em à?"

"Dương Minh, em đang ở đâu?" Tiếu Tình không cùng Dương Minh nói giỡn, mà là vội vàng hỏi.

"Em đang ở khách sạn, làm sao vậy chi Tiếu Tình? Xảy ra chuyện gì sao?" Dương Minh cả kinh, vội vàng hỏi.

"Em nếu không có chuyện gì thì chạy đến trường nhanh, trường học muốn khai trừ em!" Tiếu Tình nói.

"Khai trừ em? Sao lại thế này? Chị là chủ nhiệm hệ, mà cha nuôi lại là phó hiệu trưởng? Ai to gan như vậy, dám khai trừ em?" Dương Minh cảm thấy có chút không hiểu: "Hơn nữa, em không phải đã xin phép sao?"

"Là một phó hiệu trưởng khác!" Tiếu Tình thở dài, giải thích nói: "Hiệu trưởng sắp về hưu, mà cha nuôi cùng một phó hiệu trưởng khác đều là người sắp được chọn để tiếp nhận chức vụ đứng đầu! Tên phó hiệu trưởng kia không biết làm thế nào mà biết chuyện của em, đột nhiên ở công hội thượng đề suất muốn khai trừ em! Tuy rằng cha nuôi nói hộ em, nhưng tên phó hiệu trưởng đó nói cha nuôi lấy quyền mưu tư, không có thể cạnh tranh chức hiệu trưởng, thật hiểm ác!"

Dương Minh nhíu mày, hắn không phải cái thích gây chuyện, nhưng cũng không thích người khác ở sau lưng tìm mình gây phiền toái, càng không thích người khác lấy mình làm làm trò!

"Em đến ngay!" Dương Minh cười lạnh một tiếng, tưởng rằng có thể lấy mình làm trò, ngươi không có khả năng đâu! Tuy rằn mình có xin phép, nhưng là đều có lý do hợp, cũng viết xin phép đều, được giáo viên phê chuẩn, hắn nói khai trừ mình liền khai trừ mình, cũng quá ngu ngốc đi?

Tuy rằng đại học đối với Dương Minh mà nói không tính cái gì, học hay không đều không quan trọng, Dương Minh sắp đi Vân Nam chấp hành nhiệm vụ còn không biết có thể trở về hay không, cho dù có thể trở về cũng muốn ẩn cư ở đảo X, nhưng Dương Minh lại khó chịu tên phó hiệu trưởng kia vì hắn lấy mình thực hiện ý đồ xấu!

Dương Minh gọi cho Tiểu Vương, Tiểu Vương sớm đã rời giường, ở trong phòng xem xem tivi chờ Dương Minh, nhận được điện thoại của Dương Minh, liền đi xuống lầu chuẩn bị lái xe. Dương Minh lên xe sau, liền hướng đến trường học…

Ở đại học công nghiệp Tùng Giang, phó hiệu trưởng ở trong văn phòng, Phạm Kim Triết đắc ý ngồi trên ghế sa lon, cùng một người trung niên đầu hói trò chuyện: "Tứ biểu cữu, chú nói lần này có thể khai trừ được Dương Minh sao?"

"Hẳn là không có vấn đề!" Tên tứ biểu cữu này chính là phó hiệu trưởng, hắn cười lạnh một tiếng nói: "Tốt nhất là không khai trừ, như vậy Lưu Duy Sơn sẽ không thể cùng ta tranh chấp, này hiệu trưởng liền là của ta!"

"Cũng tốt, chẳng qua tiện nghi cho tên tiểu tử Dương Minh!" Phạm Kim Triết tuy rằng cảm thấy tứ biểu cữu làm hiệu trưởng cũng không sai, nhưng lại tiện nghi cho Dương Minh khiến hắn không quá tình nguyện.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi