NGẠO KIẾM LĂNG VÂN


Lăng Tiêu trở về làm cho tất cả mọi người trong thành Penzias đều có cảm giác phi thường phấn chắn!

Bất tri bất giác, Lăng Tiêu trở thành thần tượng của mọi người ở thành Penzias. Dường như, khi có hắn ở trong thành, mọi người đều an cư lạc nghiệp, cuộc sống tràn đầy hạnh phúc. Khi Lăng Tiêu không ở trong thành, từ quý tộc đến bình dân đều có cảm giác không yên ổn, mặc dù đại đa số bọn họ chưa từng gặp qua Lĩnh chủ đại nhân.

Bình thường mà nói, có thể nhìn thấy hạ nhân bên trong Lĩnh chủ phủ cũng đủ cho bọn họ tự hào, nếu có thể may mẩn nhìn thấy người nhà của Lĩnh chủ, cũng đủ để cho người khác hâm mộ đến chết đi được.

Thời điểm Lăng Tiêu rời đi, thành Penzias vừa mới khởi công. Hoàng Phủ Nguyệt, Isa cùng với Diệp tử mấy người cùng nhau chỉ huy kiến tạo thành mới, tu kiến thích hợp.

Mặc Thanh cùng đám người Lý Phật chung tay quản lý lãnh địa. cho nên gần như tất cả các chính lệnh có liên quan đến tân thành đều xuất phát từ Lĩnh chủ phủ.

Hoàng Phủ Nguyệt thông mình, cơ trí, Isa cẩn thận, Diệp tử thiên phú trong việc quản lý nhân viên, khiến cho tốc độ kiến thiết của tân thành được thập phần nhanh chóng.

Hiện giờ, toàn bộ bốn phía tường thành đã xây xong một phần ba.

Tường thành cao hơn hai mươi thước, cực kỳ nguy nga đồ sộ. Đá dùng để xây thành đều được chuyển đến từ rất xa, phí tổn vận chuyển khá cao.

Sự giàu có của Lăng Tiêu đã làm cho người ta kinh hãi, thậm chí bởi vì Lăng Tiêu, trong triều đỉnh Đế quốc Lam Nguyệt đã sớm có phản ứng dữ dội. Rất nhiều người kiên trì cho rằng, Lăng Tiêu tiêu xài tiền tài xây dựng rầm rộ, là dẫn dắt Đế quốc lâm vào xa hoa lãng phí!

Nhất là hắn với danh nghĩa phòng đấu giá đã đem cực phẩm Dưỡng Nhan Đan ra lũng đoạn xã hội, thật sự không lợi cho sự phát triển của đế quốc. về lâu về dài, hán sẽ tích lũy được một lượng tài phú lớn, thậm chí làm cho những người khác cũng không còn đường sổng.

Bởi vậy, họ đề nghị quốc vương bệ hạ phải tăng mức thu thuế trên lãnh điạ của Lăng Tiêu, đồng thời bắt hắn đem phân nửa tài nguyên "quyên hiến" cho đế quốc để xây dựng cơ bản.

Có người còn nói, thành Penzias tuy là đất phong của Lăng Tiêu. nhưng toàn bộ Đế quốc Lam Nguyệt đều là lãnh thổ của bệ hạ, Lăng Tiêu chỉ là một hầu tước, cũng dám xây dựng một thành lớn như đế đó, có phải hắn đang rắp tâm làm phản?

Họ đề nghị quốc vương bệ hạ thu hồi thành Penzias. Thành thị này có vị trí địa lý thập phần trọng yếu cả về quân sự lẫn kinh tế, là trọng trấn của Đế quốc Lam Nguyệt, không nên dùng làm đất phong.

Kỳ thật triều đình đế quốc cho tới bây giờ vốn không thiếu người không sợ chết, hoặc là người không biết sống chết, bọn họ không phải không có nghe nói tới thực lực thực sự khổng lồ, vũ lực cũng cao kinh người hiện tại của Lăng Tiêu!

Nhưng bọn họ sợ hãi thế lực của Lăng Tiêu càng lúc càng lớn, ảnh hưởng đến ích lợi của bọn họ!
Quý tộc giai tầng đều cùng chung ích lợi, bình thường cũng có tranh đấu lẫn nhau, nhưng trên cơ bản, bọn họ có mục tiêu giống nhau.

Đó là, bảo trì toàn bộ ích lợi của tầng lớp quý tộc không để bị xâm hại, bảo toàn gia tộc bọn họ, có thể muôn đời trường tồn phát triển đi lên!

Lăng gia tuy rằng cũng là quý tộc, nhưng gia tộc bọn hắn căn bản không phải là quý tộc chân chính! Lăng Thiên Khiếu chỉ là gã thô tục vũ phu! Con lớn nhất của hắn cũng thế! Lăng gia Đại tiểu thư Lăng Tố là nữ nhân suốt ngày chạy rông ngoài đường, nào có nửa điểm giống với cô gái quý tộc rụt rè và tao nhã?

Con gái út của Lăng gia ỷ vào thực lực mạnh mẽ, gây sự với rất nhiều người ở Học viện Đế quốc, thậm chí không có bao nhiêu người có dũng khí nhìn thẳng vào nàng.

Nói đến Lăng Tiêu, quả thực các quý tộc đều hận thấu xương, mỗi một sự kiện hán làm đều làm cho mọi người buồn bực. Rõ ràng là một tên rác rưởi bị Thiên Mạch, như thế nào đột nhiên trong một lúc. nổi lên thành người có thực lực mạnh mẽ, sau đó đại khai sát giới trên đất phong của mình?

Gia tộc này dường như chi có Lăng phu nhân là người bình thường, những kẻ kia đều giống như những người điên, đâu có chỗ nào giống quý tộc.

Thế mà trào phúng nhất là: Lăng gia hiện tại lại là quý tộc lớn nhất của Đế quốc Lam Nguyệt. Một chuyện không ai ngờ nổi!

Bởi vì ân sủng của quốc vương bệ hạ đối với Lăng gia đã đạt đến cực phẩm.

Lễ hội Bạo Viêm Sư Vương sắp đến, lúc đó bệ hạ sẽ phong cho Lăng Tiêu từ hầu tước tam đẳng, lên hầu tước nhị đẳng, đồng thời còn ban cho vô số kỳ trân dị bảo, tuy rằng đối với chúng, Lăng Tiêu cũng không coi là cái gì, nhưng dù sao cũng chứng tỏ thái độ của quốc vương với Lăng gia.
Các trọng thần trong triều đình Đế quốc Lam Nguyệt cùng các vương công quý tộc có chút chết lặng, lúc này, cho dù quốc vương bệ hạ sắc phong thân vương cho Lăng Tiêu, bọn họ cũng sẽ không cảm giác bao nhiêu kinh ngạc.

Trên thực tế, không ai biết là lão quốc vương trong lòng đang rất chua xót, nhưng lão đang không thể không làm như vậy!

Lão Nguyên soái Thu Thần một lần nữa được trọng dụng, ông được phong làm Binh Mã Đại Nguyên Soái của Đế quốcLam Nguyệt. Bây giờ lão quốc vương vẫn tín nhiệm nguyên soái Thu
Thần. Thu Thần năm đó bị trúng độc, hiện giờ thực lực đã khôi phục, được coi là một Ma Kiếm Sĩ bậc cao. về phương diện khác lão quốc vương rất rõ ràng rằng Thu gia cùng Lăng gia có quan hệ.
bởi vì Thu Thần là được Lăng Tiêu chữa khôi.

Hơn nữa, cũng nhờ thông qua Thu Thần, chính mình mới được Lăng Tiêu giải độc cho. Nghĩ vậy, lão quốc vương liền cảm thấy tim mình ứa máu, một sự kiện rất tốt, bị chính mình làm hỏng mất. Chẳng qua trên đời này, việc muốn sở hữu loại đan dược thần kỳ Dưỡng Nhan Đan, cũng không phải là việc đáng hối hận.

Việc thì cũng đã làm, giờ phút này cũng chỉ có thể tận lực đi bổ cứu. Theo điểm này, lão quốc vương vẫn còn là tương đối sáng suốt.
Hơn nữa hiện tại, thái tử điện hạ đã bị lão quốc vương tước hết quyền lực, các trọng thần trong triều đỉnh cũng không dám ra mặt ủng hộ thái tử điện hạ. Có Thu Thần đại biểu cho lực lượng quân đội hùng mạnh tồn tại, những người đó ngay cả trong lòng cực kỳ bất mãn cũng không dám biểu hiện ra ngoài.

Thái tử điện hạ bị chèn ép, Nam Phương Vương Lý Võ Thông lại cũng không có gì hưng phấn, hắn đã muốn gởi thư cho Yến triệu Dư gia, bởi vì mấy tháng trôi qua, Bành lão và Dư đại sư bọn họ vẫn không có nửa điểm tin tức!

Từ thành Penzias truyền đến đủ loại tin đồn, nói là ngày đó đã xảy ra hiện tượng thiên văn quỷ dị. Lý Võ Thông cuối cùng cũng đã nghĩ đến một kết cục chính mình không muốn tin tưởng là chuyện thật: Bành lão bọn họ đã chết!

Kết quả này làm cho hắn vô cùng chán nản, lúc này dường như hắn hoàn toàn giống phụ thân hắn. Theo tính cách mà nói, Nam Phương Vương cực kỳ giống quốc vương bệ hạ. So sánh với hắn, lão quốc vương càng cảm thấy không thích sự âm nhu của thái tử điện hạ.

Kỳ thật, hiện tại, ngay cả Lăng phu nhân cũng đã biết: Lăng gia không bao giờ còn là Lăng gia của quá khứ nữa. Hoàng thất uy nghiêm, rốt cuộc cũng đã không còn được nửa điểm uy hiếp đối với Lăng gia!

Tại đế đó, trong lòng các vương công quý tộc thập phần rõ ràng điểm ấy, Lâng gia quật khởi, là điều bọn hắn không thể ngăn cản. Bọn họ rất muốn thay đổi thái độ đi thân cận Lăng gia, tuy nhiên với nhăn hiệu quý tộc lâu đời, đặc biệt rụt rè và kiêu ngạo, khiến cho bọn họ không có cách nào thực hiện được hành động đó.

Những việc xảy ra ở đế đô, Lăng Tiêu đều không biết, căn bản là không quan tâm. Dù sao, quốc vương bệ hạ không tự tìm phiền phức. hắn quả thật cũng lười để ý tới.

Hiện giờ Lăng Tiêu đang có chút đau đầu, không biết làm thế nào để giải thích việc Tống Minh Nguyệt đột nhiên biến thành một nữ nhân, sau đó đã cùng mình có quan hệ thân cận.

Thực tế, khi Lăng Tiêu trở về, Diệp tử cũng tốt, Isa cũng tốt, thấy Tống Minh Nguyệt lúc đó, sau một chút sửng sốt, liền mỉm cười duyên dáng. Với họ, dường như Tống Minh Nguyệt cho tới
Nay vẫn là một mỹ nữ bình thường, không có quá mức giật mình trước sự thay đổi của nàng. Nhìn thấy như thế, trong lòng Lăng Tiêu càng có chút cảm giác áy náy.

Lăng Tiêu tự biết, chính mình ở phương diện tình cảm là người phi thường ngu ngốc, hơn nữa, là người tu chân rụt rè, nên hắn không thể hoàn toàn buông thả nội tâm của mình.

Dù sao, tu luyện mới là việc hắn phải làm lúc này, bởi vì cái mà nữ nhân của mình cần chính là hạnh phúc, là cảm giác an toàn, là tư cách mặt mũi.

Lăng Tiêu cho rằng mình khó có thể cấp đủ cho mọi người. Việc hắn có thể làm là hướng dẫn mọi người tu luyện linh căn, bảo trì ký ức, chuyển thế trùng tu. Hai mươi năm đối với người tu chân chỉ là trong nháy mắt.

Vấn đề là, các nàng có nguyện ý như vậy hay không? Vả lại, đối với các nàng, liệu có công bình không đây?

ít nhất hiện tại, Lăng Tiêu không có cách nào hỏi họ, cũng không biết mọi người nghĩ như thế nào về việc này.

Hắn cũng không có dối trá, hắn thừa nhận, trong lòng mình. Isa cũng tốt, Diệp tử cũng tốt, cảm tình cũng không ít hơn so với Tống Minh Nguyệt, hắn cũng không thể từ bỏ ai hết, tuyệt đối không thể. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Tống Minh Nguyệt nhìn thấy Lăng Tiêu trong lòng không vui,vì vậy sau bữa cơm chiều, cười tủm tỉm lôi kéo Isa cùng Diệp tử đi với mình. Nhìn thấy thế, Lăng Tiêu có chút lo lắng. Tuy biết Tống Minh Nguyệt hắn là sẽ không làm việc hồ đồ, nhưng lòng của phụ nữ, hắn đoán không được.

Tống Minh Nguyệt rất thành khẩn kể lại cho hai người chuyện mình cùng Lăng Tiêu khi đó quan hệ, chỉ có thể nói, chuyện nàng hồi phục bộ dáng nữ nhân là chuyện không ngờ. Chuyện cùng Lăng Tiêu kết hợp, lại cũng là chuyện bắt buộc.

Nhưng đây không phải là chuyện ngoài ý muốn, bởi vì trong lòng Tống Minh Nguyệt vốn đã có hình bóng Lăng Tiêu.

Diệp tử và Isa nghe xong, trong lòng mặc dù có chút chua xót. nhưng không thể không thừa nhận, Lăng Tiêu đích xác rất hấp dẫn nữ nhân.

Hơn nữa, Diệp tử và Isa cũng bị việc Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt đã gặp nguy hiểm mà kinh ngạc đến ngây người. Không ngờ. bọn họ thoạt nhìn phong quang vô hạn, trên đường lại gặp phải vô số nguy hiểm đến kinh người!

Trong lòng đồng thời đều cùng dâng lên một ý tưởng, phải làm sao để nhanh chóng nâng cao thực lực của chính mình? Nếu không cứ như thế mãi, khoảng cách với Lăng Tiêu có thể càng lúc càng lớn hay không?

Diệp tử chợt nhớ tới trước kia mình oán giận Lăng Tiêu rằng thực lực mình không tốt, biểu tình của Lăng Tiêu khi đó thật là cổ quái. hoá ra, đúng là có duyên cớ.

Đáng tiếc chính là, không ngờ bị tiểu yêu nữ này cướp đoạt trước, nghĩ vậy, Diệp tử dùng sức cắn môi, lòng nghĩ đến việc không thể đến sau Isa...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi