Hai người Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt trở về phòng. Tống Minh Nguyệt cúi đầu, khẽ cắn môi, do dự một lát, sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt trong trẻo dừng ở trên người Lăng Tiêu, sau đó nhỏ giọng nói:
- Thực xin lỗi.
Lăng Tiêu cười cười, sau đó kéo tay Tống Minh Nguyệt, nói:
- Ðừng tự trách mình, hiện tại ta đã là người đàn ông của nàng, ta nghĩ có tư cách biết một số chuyện.
- Chàng đừng nghĩ như vậy.
Lông mi tinh xảo của Tống Minh Nguyệt chớp động lên xuống, trong đôi mắt chứa đầy nước mắt, bộ dáng giống như muốn khóc:
- Chàng nói như vậy khiến lòng ta rất khổ, ta thật sự không phải cố ý giấu diếm chàng nên chàng đừng giận Minh Nguyệt, ta sẽ nói rõ chuyện này cho chàng!
Lăng Tiêu nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó đứng đây, đỡ vai Tống Minh Nguyệt, ánh mắt hai người giao nhau, Lăng Tiêu nói:
- Nàng phải nhớ, từ nay về sau, tuy nàng vẫn là người của Tống gia ở hải vực, nhưng nàng cũng chính là con dâu của Lăng gia! Tựa như gã Tần Phong kia, hắn hận nhất không phải là chuyện nàng phản bội hắn, mà là chuyện ta cướp đi người của hắn! Hơn nữa, chuyện như vậy cũng đã từng xay ra với ta. Chẳng qua lúc ấy ta ở một vai khác. Cho nên Minh Nguyệt, ta cũng muốn biết nguyên nhân được không? Bất kể là ý tốt, hay ý xấu, cũng phải nói cho ta nghe. Ta có thể nói cho nàng hiếu, chỉ cần trong lòng nàng có Lăng Tiêu ta, thì mặc kẻ là ai, cho dù Tử thần... Cũng đừng mơ tưởng cướp nàng từ trong tay ta!
Một hồi khuyên bảo của Lăng Tiêu như đỉnh đóng cột khiến Tống Minh Nguyệt vừa nghe xong thì nước mắt chảy ra, dừng sức quệt mũi, đôi tay bụm mặt, sau đó nói:
- Thực xin lỗi, Minh Nguyệt sai rồi, do ta giấu diếm nên đã mang đến nhiều phiền toái cho chàng như vậy, kỳ thật là như vậy.
Tống Minh Nguyệt vừa khóc, vừa nói về quan hệ của hai mà Tấn, Tống. Tống gia ở Hải vực, còn Tần gia ở Đông Hải, đến lấy hai đảo làm căn cứ của gia tộc. Trong gần ngàn năm, thực lực hai gia tộc vốn không kém nhau mấy, thậm chí, vào thời đó Tống gia ở hải vực, còn mạnh hơn Tần gia ở Đông hải. Bởi vì mấy ngàn năm quả Tống gia ở hải vực cũng sở hữu ba người tiến vào Thánh vực! Khi đột pha Kiếm Tôn, trên vào canh giới Kiếm Thánh, còn có vô số người trông thấy trên không trung đường như đột nhiên xuất hiện một thành phố, tiếp đó có người đến nói người có thực lực Kiếm Thánh thì được trên vào. Loại chuyện như thế này cũng không đáng là chuyện mới gì trong các thế gia ẩn thế khổng lồ.
Chẳng qua, lần cuối cũng Tống gia có Kiếm Tôn đột pha thành Kiếm Thánh đã là chuyện của hơn hai ngàn năm trước. Thời gian như nước, nam thắng vô tình, kỳ thật hậu nhân của Tống gia, phấn lớn mọi người chẳng quả là có chút tâm tư tưởng nhớ tổ tiên bước vào Kiếm Thánh.
Đệ tử quý tộc ẩn thế có thể sống lâu hơn rất nhiều so với người hình thường, nhưng dù sao đã hai ngàn năm rồi. Lâu lắm rồi! Lâu đến mức khiến người ta có chút hoài nghi nó thực sự chỉ là những điều gia tộc ghi lại trên sạch cổ. Ngược lại, Tần gia ở Đông Hải tới bấy giờ cũng không có một người trên vào Thánh vực!
Ma hiện tại lão gia từ của Tống gia đã trên vào canh giới Kiếm Tôn, sau hơn năm mười năm thì lúc này Tần gia xuất hiện người đầu trên đột pha cảnh giới Kiếm Hoàng đế đạt tới thực lực Kiếm Tôn!
Cho nên mới nói thực lực của Tần gia trước đây không bằng Tống gia. Nhưng tại hai mười mấy năm trước, Tần gia bỗng nhiên giống như bạo phát, liền tiếp hai gã cường giả Kiếm Hoàng liên tục đột phá cảnh giới đạt tới Kiếm Tôn!
vì thế, gia chủ Tống Nghị của Tống gia vẫn luôn giữ mối quản hệ tốt với Tần gia, còn đặc biệt đi chúc mừng Tần gia!
Cùng chiếm cứ tài nguyên trong đại hải, cần phòng bị đám sinh vật hai tộc xâm nhập. Hai nhà có rất nhiều tiếng nói chung. Cho nên, sau một lần rượu, gia chủ Tần Chiêu Nhiên của Tần gia biết được thê tử của Tống Nghị có mang thai thì nói giỡn, nếu như sinh con trai thì kết thành huynh đệ, còn nếu như sinh con gái thì hai mà cứ làm đám hỏi là được.
sau khi Tống Nghị gặp qua thiếu gia Tần Phong của Tần gia, cũng rất thích, bởi vì lúc ấy Tần Phong còn rất nhỏ, được bọc trong tã lót, nhưng nhìn đã thấy tính cách đoan chính, hơn nửa cốt cách rất tốt, không ngờ bẩm sinh đã đả thông mấy kinh mạch, đây có thể là đại sự. Đứa bé như vậy, có thể nói trong vạn người cũng không có một. Quả thực đó chính là thiên tài trong thiên tài!
Cho nên, Tống Nghị nhanh miệng đáp úng chuyện hôn nhân, ông còn tặng cho Tần Phong một khối ngọc bội tượng trưng cho tín vật.
Chẳng qua sau khi tỉnh rượu, Tống Nghị đã có chút hối hận, cảm thấy mình đùa có chút quá mức. Tống gia trên cơ bản cũng không can thiệp hôn sự của đời sau, có thể nói là gia tộc thoát khỏi phong kiến. Nhưng tới con gái của Tống Nghị, ông lại hồ đồ làm chủ, trong lòng hối hận nhưng đã lỡ nói ra.
Khiến cho Tống Nghị không nghĩ tới chính là, vào một đêm trước khi rời đi, không ngờ ông còn nghe được một đoạn đối thoại rợn cả người!
Thực lực của hai người đang nói chuyện cũng cực kỳ mạnh mẽ, mà lúc ấy đúng lúc Tống Nghị đi ra ngoài. Bởi vì diện tích hải đảo của Tần gia vô cùng khổng lồ, có phạm vi mấy trăm dặm, trừ những nơi cư trú, còn có một mang lớn thảo nguyên và rừng rậm. sau khi ăn cơm, Tống Nghị liền một mình đi bộ một hồi đi ngoài, thả lỏng thì nghe được hai người nói chuyện:
- Gia chủ, ngai thật sự tha cho gia chủ Tống gia ở hải vực trở về phải không? Kẻ đó chính là một gã cường giả Kiếm Hoàng đó! Nếu như hiến hắn cho lão tổ tông thì tin rằng sau khi hút máu hắn, thực lực của lão tổ tông tăng lên bậc cao! Thực lực Kiếm Hoàng cũng không để tìm đâu!
- Ngươi biết cái gì, lão tổ tông của Tống Gia ở hải vực cũng là cường giả Kiếm Tôn. Hiện giờ ai cũng biết gia chủ ở chỗ chúng ta, nếu như hắn chết ở chỗ này, gia tộc của chúng ta có thể ngăn cản sự nổi giận của một Kiếm Tôn sao?
- Sợ cái gi? Không phải gia tộc của chúng ta có ba tổ gia gia Kiếm Tôn sao? Một so với ba, Tống gia kia còn có thể là đối thủ của chúng ta sao?
Thanh âm kia hơi có chút không phục. Tống Nghị vừa nghe đến đó cả người lông tóc chợt dựng lên, may mắn thực lực của lão mạnh mẽ, hơi thở thu liễm tốt, đối phương cũng căn hắn không nghĩ tới, lão ở loại địa phương hoang vắng này.
Một trong hai người nói chuyện là gia chủ Tần Chiêu Nhiên của Tần gia. Tiếng còn lại thì Tông Nghị chưa từng nghe qua, đại khái, chính là người bên cạnh tổ gia gia!
Tống Nghị không dám thở mạnh, tiếp tục nghe đối thoại của hai người, Tần Chiêu Nhiên nói:
- Ngươi biết cái gì, ba lão tổ gia gia đều thông quả thiên môn để vào cảnh giới Kiếm Tôn, cho dù nói đạt được ma đạo, cũng cần phải bắt kịp tâm tình. Nếu không, họ sẽ biến thành cỗ mấy giết người không thế quay lại! Hiện tại họ đang bế quan, sao có thể là đối thủ của lão tổ tông Tống gia kia? Ngươi không cần nhách chuyện này nữa. dùng tinh huyết từ trên người võ gia có thực lực Ma Kiếm Sư vẫn an toàn hơn!
- Hừ, Ma Kiếm Sư trong các môn phải thế gia ẩn thế có rất nhiều! Chỉ cần chúng ta làm không làm quá lộ liễu, cho dù chết một số thì chuyện đó cũng là bình thường. Trên đại lực có nhiều chủng tộc, lại có nhiều các loại ma thú mạnh mẽ! Nhưng nếu như cường gia như Kiếm Hoàng chết, khẳng định sẽ khiến cho sóng to gió lớn! Ðến lúc đó, nếu như chúng ta khiến cho những gia tộc khác cảnh giác, vậy thì không hay!
Người kia cười quải dị vài tiếng, nói:
- Gia chủ thực là tính kế hay, sợ rằng chúng ta cũng kết thân với Tống gia, cũng là có dụng ý khác sao?
- Cái gì mà có dụng y khác.
Tần Chiếu Nhiên phủ nhận nói.
Ngươi đó thực ra không sợ Tần Chiểu Nhiên, quay về phía lão nói:
- Tống gia xung hùng ở phía nam hải vực nhiều năm, của cải hùng hậu, thực lực mạnh mẽ, cương giả Ma Kiếm Sư của gia tộc bọn họ có thể lên tới vai ngàn rồi! Hừ, còn nói ngươi không tính sao?
Tần Chiếu Nhiên lặng lẽ cười:
- sau này ngươi đừng nói lời này, để y tại vách mạch rừng...
Hai người vừa tán gẫu vừa rơi đi xa, mà Tống Nghị ở trong lùm cỏ, đang có tâm tư muốn giết hai người này.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vnNhưng ông lại nhịn xuống, giết hai người này thì dễ nhưng không giải quyết được gì. Chuyện như thế này nghe quả mức khó tin, nhưng Tống Nghị cũng rõ, ở thời kì thương cồ, những người tu luyện hùng mạnh, cũng không hề kiên định thật một lòng tu luyện, cũng có một số người nghiên cứu một ít pháp môn đạo muốn mưu lợi bằng đường ngang ngõ tắt.
Tần gia ở Đông Hải, nhất định là giành được bí tịch trong di tích thương cổ. sau khi trải quả thí nghiệm, đột nhiên tao ra vai tên cường giả có thực lực mạnh mẽ, tư nhiên thấy lợi lộc rồi!!
Ca người Tống Nghị rét run, lặng lẽ trở lại, trong lòng hiểu được, vì sao lần gia tộc phái ra đội tàu Viễn dương đi vẻ phía Đông Hải nay trong gần một năm nay chung quy không hiếu tại sao toàn quần bị giết. Trên biển có hải tộc nhưng rất ít lui tới nhân loại.. Bình thường trốn còn không kịp thì làm sao có thể tùy đi gay rối nhân loại?
Nếu nói la ma thú làm, chung quy cũng truyền ra một chút tin tức chứ? Những người trên đoan tàu Viễn dương nay, đại bộ phận là võ giả có thực lực Ma Kiếm Sư có kinh nghiệm phong phú, cho dù gặp nguy hiếm, cũng không có khả năng tất cả đều chết hết!
Hôm nay vô tình nghe được, đã giải thích được nỗi nghi hoặc trong lòng Tống Nghị. Cho nên hôm sau ông cao tư Tần gia, sau khi về đến gia tộc, Tống Nghị giải thích chuyện nay cho lão gia từ Tống Y, lúc đó lão cũng là Kiếm Hoàng bậc sáu . Tống Y mắng Tống Nghị quả hồ đồ, tùy tiện lập hôn sự mai sau của con gái, sau đó lão hạ lệnh cho toàn bộ Tống gia ở hải vực, Triệu hồi toàn bộ tàu Viễn dưng đang hướng về phía Đông Hải. Tư nay không được đi vào Đông Hải nửa bước!
Trong mười mấy năm kế tiếp, Tần gia ở Đông Hải làm việc càng ngày càng kiêu ngạo hơn, càng không kiêng nể gì nữa! Có rất nhiều lúc ngang nhiên xay ra xung đột với đoàn tàu của Tống gia.
sau đó họ đã bắt đi một số võ giả Ma Kiếm Sư.
Đương nhiên, Tống gia phản kháng mãnh liệt, gia tăng đề phòng. May năm gần đây, rất ít tàu ròi bên, dù sao tài sản của Tống gia rất nhiều, hơn trăm năm không ra ngoài, cũng sẽ không bị nghèo đi.
Lần này Tống Minh Nguyệt mang theo một phong thư của Tống Nghị. Trong thư viết những chuyện về Tần gia, hy vọng có thể lui việc hôn nhân của đám nhỏ, nếu không phải thực sự mất mặt.
Tống gia cũng không phải dễ chọc, Việc làm Tần gia trong những năm gần đây, tất nhiên cũng có người khác thấy được. Cho nên Tống Nghị tin sau khi Tần Chiếu Nhiên đọc phong thừ nay, thì việc lão muốn làm nhất là giết sạch Tống gia để diệt khẩu!
Chặng quả chuyện đó chưa được, cho nên lão ta sẽ phai lựa chọn thỏa hiệp, từ bỏ chuyện hôn nhân!
Tống Nghị cũng nói, chuyện tu luyện của các ngươi như thế nao, chỉ cần về sau không gây rối với Tống gia ta, thì chúng ta tuyết đối cũng không quản chuyện của các ngươi.
Trên thực tế, Tống Nghị rất hiểu rất rõ, cho dù ông nói ra, đám Tần gia kia đầu lũ ma đầu tu luyện ma đạo cực kỳ tàn ác nhưng chưa chắc có người tin!
Dũ sao trong tay mình không có một chút chứng cớ nao! Bên trong điển tịch thượng cổ cũng không nói những điều liền quan. Ðến lúc đó những thế gia khác mặc kệ tin hay không, tuyệt đối giữ mình ở một bên để chế giễu!
Trừ phi chính Tần gia kia phát rồ đi bắt võ giả cao cấp. nhưng cho tới bây giờ, Tần gia cũng vô cũng cận thân!
Chuyện là vậy nên khi trước Tống Minh Nguyệt không biết nên nói như thế nào với Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu nghe xong im lặng không nói.
Trong Tu Chân Giới, cũng không thiếu người tu chân nêu cao khẩu hiệu hàng yêu trừ ma đi sát diệt một số yêu quái có được hơn ngàn năm đạo hạnh, sau đó hút lấy nội đan của chúng để nàng cao thực lực.
Nhưng dùng đồng loại để nâng cao tu vi của mình thì hắn tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Lăng Tiêu đột nhiên nói:
- Như vậy trong lần giao lưu thịnh hội này, Tần gia sẽ không làm chuyện dư thừa.