NGẠO THẾ ĐAN THẦN

Sau khi tiến vào lòng núi, Trầm Tường liền thấy một lò nung to lớn ở bên trong, lò nung này hình vuông, đang tản phát ra từng cỗ từng cỗ khí tức nóng bức, mặc dù vô cùng đơn giản, nhưng cũng nhìn ra được lò nung to lớn này có niên đại rất lâu.

- Thật lớn!

Trầm Tường kinh thán nói.

- Không phải dùng cái này luyện ngươi, quá lãng phí rồi! Ta là dùng cái này.

Liễu Mộng Nhi lấy ra một đỉnh lô bốn chân, nhìn qua là như là bạch ngọc tạo thành, hơn nữa còn rất nhỏ.

Trầm Tường nhìn ngọc đỉnh nho nhỏ trên tay Liễu Mộng Nhi, không khỏi nở nụ cười:

- Mộng Nhi tỷ, tỷ chớ có nói đùa, vật nhỏ này có thể làm gì? Luyện đầu ngón út còn tạm được.

Liễu Mộng Nhi lườm hắn một cái, nói:

- Gia hỏa không có kiến thức.

Sau khi nàng đặt ngọc đỉnh ở mặt đất, chỉ thấy mi tâm nàng ngưng lại, ngọc đỉnh nhất thời bốc lên một trận bạch quang, đang từ từ lớn lên, trong chớp mắt liền trở nên cao như một người.

Trầm Tường nhất thời trợn mắt ngoác mồm, ngọc đỉnh có thể đột nhiên lớn lên, hắn biết loại đồ vật thần kỳ này nhất định rất hi hữu.

Quả nhiên, hắn nghe được Tô Mị Dao duyên dáng gọi to nói:

- Cái này chẳng lẽ chính là Bạch Ngọc Long đỉnh, cũng là dùng Ngọc Long chế tạo thành, tương tự như Viêm Long bảo lô của ngươi, nữ nhân này không đơn giản! Bằng không nàng sẽ không có Chu Tước nhu tình ti kia, cha mẹ nàng nhất định là nhân vật có tiếng tăm bên trong Thiên Giới.

- Bạch Ngọc Long đỉnh là lẫn vào rất nhiều tài liệu trân quý, mới có thể làm cho cái đỉnh này lớn nhỏ tùy ý, to lớn nhất lẽ ra có thể như một ngọn núi nhỏ, hơn mười ngàn năm trước từng xuất hiện ở Thiên Giới một lần, nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ, nhưng sau đó thì không có tung tích.

Long Tuyết Di cũng hết sức kinh ngạc:

- Bạch Ngọc Long đỉnh này so với Viêm Long bảo lô của ngươi còn muốn khá hơn một chút.

Trầm Tường nuốt nuốt nước miếng, kinh ngạc nói:

- Mộng Nhi tỷ, đây chẳng lẽ là Bạch Ngọc Long đỉnh?

Lúc này đến phiên Liễu Mộng Nhi bắt đầu kinh ngạc, nàng vội vàng hỏi:

- Làm sao ngươi biết? Cha mẹ ta nói cho ta biết, tuyệt không có thể tiết lộ tên Bạch Ngọc Long đỉnh ra ngoài, bằng không sẽ mang đến họa sát thân cho ta!

Trầm Tường ngưng tiếng nói:

- Ừm, Bạch Ngọc Long đỉnh này năm đó ở Thiên Giới nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ, ta sẽ giúp tỷ bảo mật, thanh Ngọc Long chi hôn của tỷ cũng là cha mẹ tỷ cho tỷ sao? Cha mẹ tỷ đến cùng là lai lịch gì, đã vậy còn quá lợi hại, cho tỷ nhiều đồ tốt như vậy!

Liễu Mộng Nhi đối với chuyện này cũng cảm thấy rất mê man, nàng lắc lắc đầu:

- Ta cũng không biết, ngươi là làm sao biết Bạch Ngọc Long đỉnh này?

- Một tiền bối nói cho ta biết.

Trầm Tường buông tay nở nụ cười, hắn đã sớm nói cho Liễu Mộng Nhi, hắn được một tiền bối thần bí chỉ đạo, vì lẽ đó biết rất nhiều đồ vật.

Liễu Mộng Nhi thăm thẳm thở dài, Trầm Tường đã nói cùng nàng, hắn muốn bảo mật thân phận vị tiền bối kia, cho nên nàng cũng hỏi cũng không được gì.

- Thời điểm ta luyện khí có Bạch Ngọc Long đỉnh này trợ giúp, có thể làm cho ta làm ít mà hiệu quả nhiều, hơn nữa luyện ra đồ vật đều là tốt nhất, bất quá ta bình thường đều rất ít dùng, trừ khi luyện chế đồ vật lợi hại.

Liễu Mộng Nhi để Bạch Ngọc Long đỉnh biến nhỏ rất nhiều, sau đó để vào một ít khối thép, lát nữa Trầm Tường sẽ ngâm mình ở bên trong nước thép này.

- Mộng Nhi tỷ, tỷ giúp U Lan luyện chế vũ khí tốt chưa? Thời điểm ở Nam Hoang, nàng dùng vẫn là thanh cự kiếm rách nát, ngược lại binh khí của Tiên Tiên không tệ.

Trầm Tường nói.

- Yên tâm đi, ta sẽ luyện hảo, ngươi cho rằng ta bất công giống như ngươi sao? Chỉ đối với một người hảo.

Liễu Mộng Nhi bĩu môi nói, dáng dấp vô cùng khả ái, Trầm Tường nhìn thấy rất muốn đưa tay tới nắn mặt nàng một chút.

- Ta khi nào thì bất công? Đừng oan uổng ta.

Trầm Tường buông tay nói.

- Một nửa Kim Cương Ngạc Mãng ta sẽ không cho ngươi, giữ lại chế tạo binh khí cho U Lan.

Liễu Mộng Nhi để Bạch Ngọc Long đỉnh biến lớn hơn rất nhiều, sau đó một tay đặt ở hỏa động đỉnh lô, một đoàn hỏa diễm từ tay nàng tuôn ra, chỉ thấy đỉnh lô trắng như tuyết kia nhất thời biến thành màu đỏ rực, mà khối thép bên trong cũng nháy mắt hòa tan, hóa thành nước thép.

- Đừng nói nhảm, ngươi chuẩn bị sẵn sàng, đi vào bên trong không phải là đùa giỡn.

Liễu Mộng Nhi yếu bớt hỏa thế, sau đó lại để vào mấy tảng đá màu đỏ, chỉ thấy nước thép bên trong nhất thời sôi trào lên, tuôn ra từng cỗ từng cỗ sóng khí nóng rực, điều này làm cho Trầm Tường không khỏi nuốt nuốt nước miếng, những nước thép kia thật sự là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Khẩu quyết tâm pháp hắn đã sớm học thuộc lòng, cũng không có chuẩn bị gì cần làm, hắn hít sâu một hơi, nghĩ đến mình bởi vì thực lực không đủ, suýt chút nữa bị Lữ Kiệt kia bắt quỳ xuống, điều này làm cho trong lòng hắn bất chấp, song quyền nắm chặt.

Trầm Tường hai ba lần liền cởi bỏ quần áo, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi nhất thời phát sinh một tiếng rít gào, mặt đỏ bừng, vội vàng quay đầu đi:

- Tiểu bại hoại, ngươi làm gì vậy!

Trầm Tường hì hì nở nụ cười:

- Đương nhiên là cỡi quần áo, tắm mà mặc quần áo, tỷ cảm thấy đã nghiền sao? Tuy rằng lần trước tỷ không biết liêm sỉ cho ta xem đại bạch thỏ của tỷ, nhưng ta biết này đối với phụ nữ mà nói là thua thiệt, cho nên ta quyết định cho tỷ xem lại, như vậy chúng ta liền hòa nhau rồi.

Liễu Mộng Nhi nhất thời nổi giận không ngớt, hồng đến bên tai, nàng đạp mạnh chân sen, nũng nịu mắng:

- Ngươi không sợ một thoáng nữa ta thiêu chết ngươi? Ngươi tiểu bại hoại này, làm sao đều là chán ghét như vậy.

Trầm Tường đột nhiên nhảy một cái, đứng ở bên cạnh đỉnh lô, nhìn nước thép màu đỏ phía dưới, trong lòng nhất thời sợ hãi, hắn sâu hút vài hơi, cười khổ nói:

- Mộng Nhi tỷ không nỡ thiêu chết ta.

Nói xong, hắn liền nhảy xuống, Liễu Mộng Nhi vừa muốn nói thứ gì, chỉ nghe thấy Trầm Tường kêu gào như lợn bị chọc tiết, này làm nàng sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng hô:

- Tiểu bại hoại, ngươi không sao chớ? Ngươi bây giờ cảm thấy như thế nào? Không chịu nổi liền mau chạy ra đây nha!

Thấy mỹ nhân cao quý đoan trang này quan tâm hắn như vậy, trong lòng Trầm Tường ấm áp, cảm thấy không có gì đáng sợ, cắn răng nói:

- Không có chuyện gì, ta nhất định phải trở nên mạnh mẽ, cái dạng thống khổ gì ta cũng thừa nhận được! Mộng Nhi tỷ, đun nóng đi, nhiệt độ không đủ cao, ta vận công không có tác dụng.

Liễu Mộng Nhi cắn chặt môi đỏ, cũng không biết tại sao trong lòng mơ hồ đau đớn, nàng gia tăng hỏa thế, để nước thép bên trong đỉnh lô sôi trào lên, mà âm thanh kêu la của Trầm Tường cũng theo hỏa thế tăng mạnh, làm cho nàng cảm giác được trái tim âm thầm đau đớn.

- Tại sao ta lại bồi tiểu bại hoại này làm một ít sự tình điên cuồng thế nhỉ?

Trong lòng Liễu Mộng Nhi hỏi chính mình, cắn chặt môi sắp chảy máu.

- Tiểu bại hoại ngươi nghe cho rõ, ta sẽ thôi thúc trận pháp bên trong Bạch Ngọc Long đỉnh, tăng nhanh tốc độ của ngươi, ta bên ngoài ba canh giờ, ngươi ở bên trong chính là ba ngày! Bất quá phải đậy nắp đỉnh lô, nếu như ngươi có cái gì không thích hợp, trực tiếp dùng thần thức nói cho ta biết.

Liễu Mộng Nhi nói, nàng phát hiện mình vừa nghe đến Trầm Tường thống khổ kêu to kia, liền không cách nào bình tĩnh lại, khống chế hỏa diễm không tốt, Trầm Tường sẽ thất bại trong gang tấc.

- Có thể! Nhanh lên một chút.

Trầm Tường phát hiện nhiệt độ rất không ổn định, hơn nữa hắn bây giờ cũng chưa có vận công.

Nắp đỉnh đậy lại, trong lòng núi nhất thời an tĩnh, nhưng tâm tình của Liễu Mộng Nhi vẫn như cũ không cách nào bình tĩnh, nàng lo lắng Trầm Tường, bất quá vừa nãy nàng có thể thấy Trầm Tường khát vọng lực lượng, mà đây là con đường có thể làm cho Trầm Tường vững vàng đạt được lực lượng, nàng phải trợ giúp Trầm Tường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi