Đối với hành động thay quần áo ngay trước mặt mọi người của Trình Kiến, người cả nghĩ có thể hiểu là beta nữ khiêu khích và tuyên chiến với địa vị cường quyền của alpha, nhưng đồng thời, cũng có người hiểu đó là quyến rũ và cám dỗ trần trụi.
Mỗi người có mặt ở đây đều có cách hiểu của riêng mình, song quan điểm thống nhất của tất cả mọi người sau khi nhìn anh chàng to con bên cạnh cô là, bất kể muốn dạy cho cô một bài hay muốn nện cô thì cũng đều không dám ra tay bừa bãi.
Nhất là khi nghĩ đến bên trên cô còn có thượng tá Hứa Úy, lại càng thêm tràn ngập kiêng dè.
Sau khi gia nhập với đội tác chiến một và hai, cuối cùng toàn bộ thành viên binh chủng kĩ thuật cũng chính thức đến đông đủ, trước mắt chia ra làm vài máy bay vận tải và máy bay vũ trang, lúc Trình Kiến chạy đến thì thấy Hứa Úy đang lên kế hoạch chiến thuật với đội viên, cô vội vàng theo những nhân viên khác xếp hàng đứng ngay ngắn, nghe theo chỉ huy.
“Tiến sĩ Quách Khải, tiến sĩ Leighton, hai người lên đường cùng đội hai, tất thảy nghe chỉ thị của trung tá Norris Green, Trình Kiến và tiến sĩ Khang Cổ, hai người cùng tôi theo đội tác chiến một, tất thảy nghe tôi chỉ huy.”
“Rõ, thưa thủ trưởng.” Lính kĩ thuật mới đến nơi cũng được phân vào đội hình của mỗi người, Trình Kiến đi tới một nhánh trong hai đội ngũ dưới sự hướng dẫn của Charles, cô phát hiện ra tiến sĩ Khang Cổ đồng nghiệp của mình lại chính là tay nghiên cứu viên đã nói năng lỗ mãng với cô.
Ha… Trình Kiến cảm thấy hôm nay chắc chắn không phải ngày hoàng đạo của mình, phải liên tiếp đưa ra bao nhiêu sự lựa chọn như thế trong đời đã đành, kết quả vừa chọn xong đã lập tức gặp phải chế giễu và đả kích.
Cô không nhịn được muốn giơ tay bày tỏ mình có thể đổi đội hay không, nhưng nhìn đến thượng tá Hứa Úy toàn thân toát lên vẻ uy nghiêm nai nịt gọn gàng chỉ chờ xuất phát thì lại làm thế nào cũng không nói ra khỏi miệng được.
“Các nghiên cứu viên hãy chú ý, các vị có bất kì nhu cầu nghiên cứu nào cũng phải thông báo với người dẫn đội trước, tuyệt đối không được tự ý rời đội, sống chết trên chiến trường rất nhanh chóng, chúng tôi chỉ hành động theo kế hoạch, sẽ không dễ dàng quay lại cứu bất kì một người nào không tuân theo quân lệnh, bất kể chức vị và cấp bậc của các vị có ra sao, tất cả đều ngang hàng.”
Trình Kiến phiền muộn nghiến răng, xem chừng có vẻ đãng trí, Hứa Úy liếc mắt là bắt được ngay cô trong đội ngũ quân nhân tinh thần dồi dào, lúc cất tiếng hỏi giọng rất nghiêm nghị: “Thiếu úy Trình Kiến, cô có ý kiến gì hãy nói ra ngay bây giờ đi.”
Trước mặt nhiều người như vậy chỉ gọi đúng tên cô, Trình Kiến bỗng có cảm giác mình bị thảy lên đầu sóng, cô không cầm được banh chặt mông, dưới áp lực của Hứa Úy, chỉ có thể mở miệng nói: “Báo cáo, tôi muốn xin điều sang đội ngũ của trung tá Green.”
Gần như phải gom hết dũng khí cô mới nói được ra câu này, áp lực khổng lồ trong lòng còn chưa nâng lên, cô đã chờ được câu trả lời ngắn gọn đanh thép của Hứa Úy.
“Lâm thời đổi người tương đương với thay đổi bố trí chiến thuật cả trận, cho cô ba mươi giây dùng lí do hợp lí thuyết phục tôi.”
Anh liếc qua găng tay chiến thuật rồi nhìn lại về Trình Kiến, bắt đầu đếm ngược.
Không ngờ lại bị truy vấn sắc bén như thế, Trình Kiến ngẩn ra mấy giây, lòng trầm xuống, lúc cất giọng có hơi ngoài cứng trong mềm.
“Lúc ở trên tàu bay, tiến sĩ Khang Cổ đã nhiều lần có những lời lẽ quấy rối tình dục với tôi, tôi không muốn hành động nghiên cứu sắp tới của mình bị chuyện này ảnh hưởng, cũng không chấp nhận giao tín nhiệm của mình cho một người như vậy, nên tôi xin chuyển đội, báo cáo hết.”
Cô thừa nhận ở một phương diện nào đó mình đang nhận thua, nếu cô thật sự đủ can đảm thì đáng ra nên chung đội với Khang Cổ, dũng cảm đối mặt với khiêu khích của gã. Song, lần thoát chết trong đường tơ kẽ tóc trước đó đã cho Trình Kiến đủ bài học, cô biết mỗi giây mỗi phút ở bên ngoài đều cực kì nguy hiểm, dù chỉ có một đồng đội không đủ tiêu chuẩn cũng khiến lòng người bất an, càng đừng nhắc tới đối phương còn là một tên rất có thể sẽ bán đứng mình trong tình huống sinh tử trước mắt.
Hiện giờ tuyệt đối không phải lúc để nội chiến.
Hứa Úy lạnh lùng đảo mắt qua Trình Kiến và Khang Cổ, chỉ thấy người trước mặt mày kiên định còn người sau thì nhíu chặt chân mày.
Vẻ mặt mừng thầm mới rồi của Khang Cổ đã biệt tăm tung tích.
Điên thật, gã đang định thừa dịp nhiệm vụ lần này chỉnh đốn con bé beta tự kiêu tự đại Trình Kiến này, không ngờ nó lại dám nói như vậy trước mặt thượng tá Hứa Úy.
Rốt cuộc là nó nhát gan như chuột hay to gan bằng trời đây?
Hứa Úy di chuyển bước chân, đi tới bên cạnh tiến sĩ Khang Cổ, ánh mắt lại nhìn về phía lính đặc chủng phụ trách bảo vệ gã.
“Lời thiếu úy Trình Kiến nói có đúng sự thật không?”
“Báo cáo chỉ huy!” Ánh mắt của anh lính đặc chủng kia cương quyết quét qua Khang Cổ đang thay đổi sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, sau đó nhìn thẳng Hứa Úy, “Đích xác đúng sự thật, trên tàu bay anh ta đã ép thiếu úy cởi váy thay quân phục ngay trước mặt mọi người, hơn nữa còn dùng lời lẽ mang ý tình dục quấy rối làm nhục cô ấy.”
Câu này vừa nói ra, ai nấy đều bặt thinh. Hứa Úy lùi ra sau một bước nhìn Khang Cổ, tay alpha mới nãy còn ngang ngược phách lối sau khi đối mặt với alpha có khí chất mạnh mẽ hơn gã, cảm giác tồn tại toàn thân đều bị nén chặt xuống đất.
Tiến sĩ Khang Cổ chưa từng đối đầu trực diện với alpha nào có pheromone sắc bén như vậy, Hứa Úy nhất định là binh khí hình người, chỉ nhìn vào mắt anh thôi cũng khiến Khang Cổ hoài nghi có phải võng mạc của mình đã bị cắt đứt rồi không, máu huyết cả người gã đều có ảo giác chảy ngược, gân cơ co giật bất quy tắc.
Bịch một tiếng, đầu gối gã như nhũn ra, đang đối mặt với Hứa Úy, gã bỗng run rẩy quỳ phịch xuống.
Khoảnh khắc này, đến chính Khang Cổ cũng không thể biết được là bản năng sống trong tiềm thức của gã đã quấy phá khiến gã làm ra hành động như vậy hay là cơ thể gã đã bị sát ý không chút thu giảm của người kia hoàn toàn chinh phục.
Chưa thấy binh khí, quân lính đã tan rã.
“Biên chế không thay đổi.” Hứa Úy lạnh lùng cất giọng, ánh mắt soi thẳng vào anh lính đặc chủng bảo vệ gã: “Thiếu úy Alex Clarke, kể từ bây giờ, cậu và chuẩn úy Hogan sẽ cộng tác cùng bảo vệ thiếu úy Trình Kiến, tất thảy nghe theo sắp xếp chỉ huy của cô ấy.”
“Rõ, thưa chỉ huy!” Alex nhận nhiệm vụ, giơ tay chào đúng tiêu chuẩn.
“Vậy… Còn tôi thì sao?” Toàn thân Khang Cổ bắt đầu run lên bần bật, giờ phút này, gã thực sự cảm nhận được cảm giác rơi vào hầm băng.
“Anh, tuân theo mệnh lệnh.” Hứa Úy mắt đối mắt với gã, chỉ một chốc sau, Khang Cổ tê liệt đến sống lưng cũng không thẳng lên được. Gã đau đớn ôm dạ dày, miệng hổn hển từng hớp.
Sức ép cực mạnh của pheromone đã hoàn toàn phá hủy tâm thần Khang Cổ, ra chiến trường trong trạng thái này tuyệt đối là chịu chết.
Sự chuyên chế và tàn nhẫn của Hứa Úy là điều không thể nghi ngờ, mỗi một người có mặt tại đây đều cảm nhận được sâu sắc sự đáng sợ của người đàn ông này.
Pheromone là một loại hormone bẩm sinh của ABO, có thể được đồng loại nhận biết thông qua hệ thống giác quan, đặc biệt là alpha, họ có thể sử dụng pheromone tiến hành chiếm đóng lãnh thổ, đánh dấu bạn tình và khiêu khích trước chiến, về cơ bản giống như tuyên bố trên mọi phương diện rằng một alpha rốt cuộc có thể mạnh tới đâu.
Trong một bầy alpha tràn ngập bản năng dã thú tranh cường hiếu thắng, pheromone của Hứa Úy sôi sục sát ý như vậy, địa vị đỉnh chóp đã được xác nhận chắc chắn, tất cả mọi người đều hiểu rõ không ai trong số họ có thể đánh bại anh. Họ càng thêm kiên định không dời mà phục tùng, giữa alpha không chỉ tồn tại tranh đấu và khiếu chiến mà còn tràn đầy thần phục và tôn trọng, đó gần như là thủ đoạn chinh phục hoang dã vô lí của dã thú.
Lúc thống lĩnh một cánh quân mạnh, pheromone sẽ trở nên đặc biệt hữu hiệu, tóm gọn trong một câu, kẻ mạnh là vua.
Trình Kiến lại chẳng thể hoàn toàn cảm nhận được pheromone đầy hơi thở xâm lược của Hứa Úy, nhưng chỉ nhìn vẻ mặt những người chung quanh thôi, cô cũng có thể đoán được đại khái rằng thế cục trước mắt khẳng định rất không đơn giản.
Nếu là omega, bị pheromone alpha mãnh liệt như vậy chấn động, phỏng chừng tuyến xạ sẽ bùng nổ nguyện vọng tìm phối ngẫu mãnh liệt như thế, động dục ngay tại chỗ cũng có khả năng, đáng tiếc cô chỉ là một beta, hơn nữa còn là một beta có tuyến xạ tồn tại không ít khiếm khuyết trên phương diện cảm giác. Cô chỉ có thể cảm nhận được sát khí mạnh mẽ mà nặng nề mà không hề bị pheromone của Hứa Úy áp chế đến mức thở cũng chẳng dám thở mạnh như những alpha chung quanh.
“Tôi nói lại một lần cuối cùng, tất cả mọi người đều phải tuân theo mệnh lệnh, cần bảo vệ nhân viên nghiên cứu phe mình, làm lũng đoạn dây chuyền tái chế nghiên cứu zombie khổng lồ trước khi bên Dahl kịp nhúng tay.” Anh đi về bên cạnh tàu bay, dứt khoát ra hiệu, “Xuất phát.”
“Rõ!”
Ai nấy đều nhận chỉ thị, Trình Kiến cắn môi, đi theo lính đặc chủng đội một cùng lên tàu bay, Khang Cổ nhũn chân đằng sau trực tiếp bị khiêng lên.
Lúc Trình Kiến ngầm thổn thức, thật ra trong lòng cũng có không ít nghi hoặc, mạch suy nghĩ liên quan tới nhiệm vụ lần này lại vô cùng rõ ràng, mục đích chỉ có một, đó là tiến hành khảo sát và nghiên cứu về mọi mặt nguyên nhân phát sinh tiến hóa của zombie khổng lồ dưới sự tác động của tia F trước Dahl.
Đây là zombie đầu tiên tiến hóa đến bước này trong vòng trăm năm qua kể từ khi virus lan truyền, đồng thời cũng là thí dụ đầu tiên nảy sinh hiện tượng suy thoái tự chủ dưới tác động của một loại phóng xạ nào đó. Trong đó ít nhất bao gồm hai trọng điểm mà nghiên cứu viên cần lưu ý, một là khả năng chiến đấu đơn thể và thể tích ngoại hình tăng vọt biên độ lớn của virus zombie dưới tác động của phóng xạ, hai là sau khi sức chiến đấu tăng vọt, toàn bộ cơ năng tế bào đều bắt đầu mất dần hoạt tính, thời gian tiến đến tử vong của nó tăng tốc độ rất lớn bởi một nguyên nhân không rõ.
Nếu Dahl nắm giữ được cơ chế tiến hóa của cái trước thì về sau có thể sẽ xuất hiện cấp bậc zombie vượt qua lv4 mạnh nhất được ghi lại trước mắt, tiến hóa đến lv5 thậm chí là lv8, các hạng cơ năng đều tăng lên gấp bội cũng không chừng!
Nhưng nếu phe mình nắm giữ được cơ chế suy thoái của cái sau, nghiên cứu ra được vũ khí trí mạng nhằm vào loại zombie cao cấp khủng khiếp này thì tiết tấu nắm giữ chiến trường khẳng định sẽ nằm vững cơ trên!
Lí trí suy nghĩ cẩn thận, Trình Kiến chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt, hai tay cô đỡ trán nhắm mắt trầm tư, trong đầu như có vô số ý nghĩ đang đảo điên loạn lạc, lại cũng giống chìm ngập trong sóng triều không một đầu mối.
Cô không có cách nào ngăn cản phần tử khủng bố của Dahl nghiên cứu ra khả năng tiến hóa cho zombie, nhưng cô biết cô phải tìm ra phương thức trí mạng khiến zombie tiến hóa tăng cấp nhanh chóng suy thoái.
Cô chỉ là một nghiên cứu viên vừa tốt nghiệp, cô thật sự có thể đi trước những đồng nghiệp và tiền bối ở viện nghiên cứu, tiên phong tìm ra khả năng chính xác và ổn định nhất trong muốn vàn tiến hóa gien và công thức phát triển ư?
Liệu có ứng cử viên nào thích hợp hơn cô không? Cô thật sự sẽ không làm vướng chân tập thể chứ?