NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 1078

Giọng Nhan Nhã Tịnh lại vang lên bên tai: “Bởi vì anh là người mà em yêu nhất! Cho dù anh không muốn để em ôm anh đi nữa, em cũng phải ôm anh cả đời, trừ phi anh ruồng bỏ em!”

Cái ôm của cô quả thực khiến lòng anh rung động, nhưng cô nói anh là người mà cô yêu nhất, câu nói ấy lại khiến trái tim anh dần trở nên lạnh lẽo.

Bởi vì tất cả mọi người đều biết, người mà Nhan Nhã Tịnh yêu nhất chính là cậu em trai đã mất của anh.

Lưu Thiên Hàn từ từ gỡ tay Nhan Nhã Tịnh ra: “Nhan Nhã Tịnh, tôi nói rồi, tôi sẽ không làm kẻ thế thân của bất cứ ai.”

Nhan Nhã Tịnh cố chấp túm lấy tay anh: “Anh hai, em cũng nói rồi, anh không phải kẻ thế thân của ai cả, anh là anh, không thể thay thế được.”

“Anh hai, em rất thích anh, nể tình em thích anh đến vậy, anh thích lại em một chút thôi được không?”

Lưu Thiên Hàn không trả lời ngay, ánh mắt anh dán chặt trên gương mặt Nhan Nhã Tịnh.

Khóe môi cô nở nụ cười hạnh phúc, mặt mày dịu dàng, đáy mắt ẩn chứa vẻ tinh ranh, khôn khéo. Anh có thể nhìn thấy bóng dáng mình trong mắt cô, tựa như trong lòng cô chỉ có mỗi mình anh.

Giọng cô lại vang lên bên tai anh hệt như tiếng chuông ngân: “Anh hai, cho dù anh không thích em thì em cũng vẫn sẽ thích anh, thích anh mãi mãi.”

Không thích cô sao?

Làm gì có chuyện anh không thích cô!

Nếu không thích cô thì tại sao tim anh lại đập loạn nhịp hết lần này đến lần khác?

Nếu không thích cô thì tại sao chỉ cần nhìn thấy cô là anh lại vui vẻ?

Lưu Thiên Hàn bỗng dưng không muốn lừa mình dối người thêm nữa.

Với thân phận của hai người họ, nếu đến với nhau thì chắc chắn sẽ chịu nhiều chỉ trích, gặp muôn vàn trắc trở, nhưng bỗng dưng anh lại muốn dũng cảm đối diện với lòng mình.

“Nhan Nhã Tịnh, không được phép nói với người đàn ông khác là em thích anh ta!”

“Hả?”

Nhan Nhã Tịnh chưa kịp ổn định tinh thần, Lưu Thiên Hàn lại lạnh lùng ra lệnh: “Không được phép hôn người đàn ông khác!”

“Không được phép sờ vào người đàn ông khác!”

“Không được phép nhớ đến người đàn ông khác!”

Nhan Nhã Tịnh ngồi bất động trên người Lưu Thiên Hàn, bỗng trở nên bối rối khi bị anh liên tiếp ra lệnh như vậy.

Mãi một lúc sau cô mới nhỏ nhẹ nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, với An Bảo cũng không được sao?”

Lưu Thiên Hàn: “…”

Lưu Thiên Hàn đang định nói Nhan An Bảo không phải đàn ông, nhưng nghĩ tới Nhan An Bảo rồi cũng sẽ trở thành đàn ông, anh nghiêm túc nói với Nhan Nhã Tịnh: “Không được!”

Nhan Nhã Tịnh: “…” Thật ngang ngược!

Nhưng cô thích!

Trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm giác ngọt ngào không sao kể siết, như thể những ngày tháng không có anh khi ấy, những giọt nước mắt và nỗi đau tuyệt vọng trong mỗi giấc mơ đêm về đều đã được đền đáp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi