Chương 1199
“Mẹ em luôn muốn tác hợp cho em với anh Thẩm, hôm nay em đến cũng là vì tưởng là mẹ đến ăn cơm cùng em. ”
Nhan Nhã Tịnh đã nói đến vậy rồi, Lưu Thiên Hàn đương nhiên hiểu là do Thịnh Vân Hiên lừa Nhan Nhã Tịnh đến đây.
Lưu Thiên Hàn nhíu mày, anh phải tìm cách làm cho Thịnh Vân Hiên triệt để từ bỏ cái ý nghĩ suốt ngày muốn gả Nhan Nhã Tịnh đi mới được!
“Đúng rồi, em có đồ muốn tặng cho anh. ”
Nhan Nhã Tịnh nhảy xuống từ trên đùi Lưu Thiên Hàn, cầm lấy túi sách của mình rồi lấy xa một cái hộp quà tinh xảo.
“Anh xem xem có thích không. ”
Lưu Thiên Hàn không ngờ Nhan Nhã Tịnh tự nhiên lại tặng quà cho mình, dưới ánh mắt mong chờ của cô mà mở hộp quà ra thì thấy, bên trong là một đôi vòng tay hình cỏ bốn lá rất tinh xảo.
Nhìn thấy đôi vòng tay, mặt Nhan Nhã Tịnh không tự chủ mà đỏ lên: “Anh, em nghe đồng nghiệp nói cỏ bốn lá có ý nghĩ là may mắn, người yêu mà có thể cùng nhau đeo đôi vòng tay này thì có thể may mắn đến già, bên nhau đến khi bạc đầu. Em muốn bên anh đến khi bạc đầu cũng không chia lìa. ”
Thấy Lưu Thiên Hàn không phản ứng gì, Nhan Nhã Tịnh không khỏi cảm thấy thấp thỏm: “Anh à, anh không thích món quà em tặng à? ”
Bên nhau đến khi bạc đầu…
Lưu Thiên Hàn tỷ mỉ thưởng thức câu nói của Nhan Nhã Tịnh một lượt, sau đó khóe miệng không tự chủ được mà cong lên.
“Thích, rất thích. ”
Nghe Lưu Thiên Hàn nói thích món quà này, Nhan Nhã Tịnh vui khôn xiết, cô lấy cái vòng tay của nam từ trong hộp ra, rồi cần thận đeo lên tay Lưu Thiên Hàn.
Thấy chỉ còn vòng tay của nữa nằm lại trong hộp, Nhan Nhã Tịnh có chút xấu hổ chìa cánh tay nhỏ nhắn của mình ra: “Anh đeo giúp em được không? ”
“Được. ”
Lưu Thiên Hàn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày anh sẽ tự tay đeo trang sức cho người con gái nào, nhưng khi đeo vòng tay cho Nhan Nhã Tịnh thì lại thuận tay vô cùng.
Vòng tay cỏ bốn lá màu bạc nhẹ nhàng quấn quanh cổ tay mảnh khảnh của Nhan Nhã Tịnh, kết hợp với cánh tay trắng trẻo của cô, đẹp đến nỗi khó nói thành lời.
Thấy Lưu Thiên Hàn cứ nhìn cánh tay mình mãi, Nhan Nhã Tịnh không khỏi có chút xấu hổ: “Anh làm gì mà cứ nhìn cánh tay em suốt thế? Tại em đeo không đẹp sao? ”
“Đẹp lắm. ” Lưu Thiên Hàn giọng khàn khàn mà nói.
Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, Lưu Thiên Hàn tóm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, anh dẫn em đi một nơi. ”
Lưu Thiên Hàn trực tiếp đưa Nhan Nhã Tịnh đến trung tân thương mại, Nhan Nhã Tịnh vừa muốn hỏi Lưu Thiên Hàn muốn dẫn cô đi đâu thì điện thoại của Lưu Thiên Hàn đột nhiên có cuộc gọi đến.
“Nhã Tịnh, em cứ dạo trước đi, nghe điện thoại xong anh đến liền. ”
“Ừm. ” Nhan Nhã Tịnh biết Lưu Thiên Hạo chắc chắn là phải xử lý chuyện làm việc, cô nhìn thấy ngay trước mặt là một cửa hàng đồ nam hàng hiệu, liền nghĩ đi vào đó lượn một lúc, tiện thể chọn cho Lưu Thiên Hàn một bộ.