Chương 1206
Lưu Thiên Hàn đưa Nhan Nhã Tịnh đến một cửa hàng giày nữ dưới trướng Tập đoàn Lưu Thị.
Nhan Nhã Tịnh không ngờ tới Lưu Thiên Hàn lại muốn mua giày cho cô, nhưng Lưu Thiên Hàn lại rất cố chấp, cứ muốn mua cho cô đôi giày.
Nhan Nhã Tịnh đấu không lại, chỉ còn cách vào chọn giày, vốn dĩ là cô muốn mua một đôi giày da mũi nhọn cơ, ai ngờ vừa vào cửa Lưu Thiên Hàn đã nói với nhân viên: “Tôi cần một đôi giày nữ có dây giày! ”
Giày có dây?
Nhan Nhã Tịnh vô thức cúi xuống nhìn giày của mình, để hợp với cái váy mặc hôm nay, cô đi một đôi giày da màu trắng lọ mu bàn chân, cái loại giàu da xỏ một phát này quả thực không có dây giày.
Nhưng tại sao Lưu Thiên Hàn cứ muốn mua giày có đay cho cô vậy, lẽ nào anh Lưu cuồng giày có dây?
Nhan Nhã Tịnh biết mỗi người ít nhiều gì cũng có sở thích đặc biệt gì đó, nhưng tưởng tượng lạnh lùng cao quý như anh Lưu đây lại ôm hai cái dây giày, một bộ say mê không gì bằng, Nhan Nhã Tịnh vẫn có chút ngổn ngang khó nói.
Nhân viên trong tiệm nghe xong yêu cầu của Lưu Thiên Hàn cũng ngơ ra, dù sao đôi giày da phong cách thục nữ vẫn hợp với bộ váy của Nhan Nhã Tịnh hơn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Nhưng nhân viên biết vị sếp lớn này, anh nói một, cô nào dám nói hai chứ.
Giày có dây thì thường giày thể thao có rất nhiều, nhưng cửa hàng này chủ yếu bán giày da hàng hiệu top đầu thế giới, tìm một đôi giày có dây quả thực là khó.
Nhân viên dưới ánh mắt mong chờ mà lanh lùng của Lưu Thiên Hàn, cuối cùng dưới sự nỗ lực trong nơm nớp lo sợ cũng tìm thấy một đôi giày da có dây giày theo phong cách nước Anh.
Nhìn thấy đôi giày này, Lưu Thiên Hàn cười hài lòng, cởi đôi giày trên chân Nhan Nhã Tịnh xuống.
Nhan Nhã Tịnh nằm mơ cũng không ngờ đến Lưu Thiên Hàn sẽ chủ động cởi giày cho cô, Nhan Nhã Tịnh trực tiếp ngơ luôn rồi.
Nhân viên đang toàn tâm toàn ý phục vụ Lưu Thiên Hàn cũng ngơ luôn, mọi người đều nói boss lớn nhà bọn họ cao lãnh cấm dục, ai mà ngờ đến boss lớn cả ngày đáng sợ như muốn ăn thịt người khi mang giày cho một người con gái lại dịu dàng như vậy!
Lưu Thiên Hàn cẩn thận đi đôi giày mới lên chân Nhan Nhã Tịnh, anh nửa ngồi xổm trước mặt Nhan Nhã Tịnh, anh vốn dĩ đã đẹp trai, góc nghiêng lại dịu dàng như vậy, kết hợp với khí chất cao quý lại càng đẹp đến mức muốn gào thét!
Được Lưu Thiên Hàn hầu hạ cẩn thận như vậy, Nhan Nhã Tịnh rất không quen, nhìn thấy Lưu Thiên Hàn xỏ giày cho cô xong, vẫn còn đang thắt dây giày cho cô, Nhan Nhã Tịnh lại càng không tự nhiên.
Cô đỏ mặt nói nhỏ: “Anh, em tự buộc dây giày được. ”
Lưu Thiên Hàn không có ý định dừng lại, thắt dây giày xong, anh ngẩng đầu lên, mắt sáng trưng nhìn Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt nóng bỏng như vậy, nhưng lại là sự nghiêm túc mà trước đây chưa từng có.
“Nhã Tịnh,’tên mặt trắng’ đó giúp em buộc dây giày, anh cũng đã giúp em buộc dây giày rồi, anh sẽ đối tốt với em hơn tên đó, về sau em thích anh nhiều hơn một chút được không? ”
Nhan Nhã Tịnh nằm mơ cũng không người tới Lưu Thiên hàn sẽ nói những lời như vậy với cô, trong lòng mềm mại như vũng nước xuân.
Nhan Nhã Tịnh nhìn Lưu Thiên hàn với đôi mắt trong sáng, cô cảm động muốn khóc luôn rồi, nhưng cuối cùng cũng chỉ dùng đôi mắt cong cong nhìn Lưu Thiên Hàn cười ngốc.