Chương 1219
Vòng tay bảo bối của anh ẻo lả chỗ nào chứ?
Cỏ bốn lá là tượng trưng cho sự may mắn, đeo vòng tay nay còn có thể bạch đầu giao lão với người con gái mình thích, sao lại ẻo lả chứ!
Cái đồng hồ hơn mười lăm tỷ nhãn hiệu gì đó trên tay phải của anh còn không đẹp bằng cái vòng tay này đó!
Cao Bắc Vinh trước nay đầu óc có vấn đề, anh không chú ý đến khuôn mặt đã đen như đít nồi của Lưu Thiên Hàn.
Nhìn thấy Nhạc Dũng đẩy cửa đi vào, Cao Bắc Vinh còn quay ra cười như con trai ngốc nhà địa chủ nói với Nhạc Dũng: “Nhạc Tiểu Dũng mau qua đây xem! Anh Lưu đeo một cái vòng rất là ẻo lả nha! ”
“Hahaha, tay phải đeo Patek Philippe, tai trái đeo cái vòng tay ẻo lả giá hai đồng, anh Lưu có mắt thẩm mỹ quá đi, cũng kỳ quặc quá rồi! ”
Nhạc Dũng yếu ớt nhìn cái vòng tay ẻo lả giá hai đồng trên tay trái Lưu Thiên Hàn, lại yếu ớt nhìn khuôn mặt đen sì của boss lớn nhà mình, sau đó thưởng cho Cao Bắc Vinh một ánh nhìn dành cho kẻ nào tàn.
Não tàn thật là không nhìn nổi!
Người thân phận như boss lớn, làm sao có thể tự nhiên đi đeo loại vòng tay bình thường như vậy được!
Chắc chắn là người khác tặng đó!
Nhìn boss lớn yêu thích cái vòng này như vậy, cậu dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra cái vòng này là do chị Nhan tặng!
Thấy Nhạc Dũng không nói gì, chỉ dùng ánh mắt ý vị không rõ nhìn mình, Cao Bắc Vinh cười càng khoa trương hơn: “Haha, Nhạc Tiểu Dũng, cậu cũng thấy cái vòng này ẻo lả đúng không? Đàn ông ai lại đeo loại vòng tay này chứ! Anh Lưu, gu thẩm mỹ này của cậu đúng là kỳ lạ quá đi à! ”
Cao Bắc Vinh vừa dứt lời, Nhạc Dũng liền bị anh ta cùng kéo xuống hố một cách đáng thương, nhận được một ánh mắt cảnh cáo của Lưu Thiên Hàn.
Nhạc Dũng nhạy nhạy đứng thẳng lưng, vội bày tỏ lòng trung thành với Lưu Thiên Hàn.
“Anh Lưu, anh đừng nghe anh Cao nói bừa, vòng tay này rất đẹp! ”
Nhạc Dũng tiếp tục nhắm mắt nói điêu: “Đúng vậy, vòng tay này của anh rất đẹp! Đeo trên tay rất đẹp trai, rất đàn ông, rất man! Con gái thích nhất là người đàn ông như vậy! ”
“Ừm, anh đeo cái vòng này đẹp trai như vậy, chị Nhan nhất định rất thích! ”
Nghe lời Nhạc Dũng nói, sắc mặt Lưu Thiên Hàn mới tốt lên một chút, Cao Bắc Vinh không dám tin mà nhìn cậu: “Nhạc Dũng, cậu đây là thả dắm cầu vồng nghiện luôn rồi à? Con mắt nào của cậu nhìn thấy anh Lưu đeo cái vòng này đàn ông vậy? ”
Nhạc Dũng ngôn từ chính nghĩa nói: “Người khác đeo cái vòng này có thể không đàn ông ví dụ như anh Cao đây. Nhưng anh Lưu đeo lại rất man, đúng, chính là rất đàn ông! ”
“Nhạc Dũng, cái đồ nịnh hót nhà cậu, tôi…”
Không đợi Cao Bắc Vinh nói xong, Nhạc Dũng liền véo mạnh tay Cao Bắc Vinh một cái, Cao Bắc Vinh đang định kêu la thì nghe thấy Nhạc Dũng cố ý nhỏ giọng nói với anh.
“Vòng tay là chị Nhan tặng đó. ”
Chị dâu tặng?
Thảo nào Lưu Cửu coi như bảo bối vậy!
Chương 1220
Cao Bắc Vinh ngu ngu cười với Lưu Thiên Hàn, người đang đắm chìm trong tình yêu, đúng thật là không bình thường, người bình thường tùy tiện một cái đồng hồ cũng mấy chục triệu, bây giờ lại đeo một cái vòng tay giá rẻ mà trẻ trâu như vậy, không trêu được, không trêu được!
Không chỉ Cao Bắc Viên chú ý đến vòng tay của Lưu Thiên Hàn mà không ít người trong Cao ốc Lưu thị cũng chú ý đến trên tay trái boss lớn cao ngạo lạnh lùng nhà mình đeo một cái vòng bạc rất chi là ý vị.
Nhìn cái vòng bình thường này, lại nhìn cái đồng hồ hàng hiệu trên tay trái boss lớn, nhân viên trong Cao ốc Lưu thị có một loại cảm giác bản thân bị tâm thần phân liệt vậy.
Boss lớn cao lãnh cấm dục của chúng tôi, từ lúc nào mà biến thành trẻ trung tươi sáng như vậy rồi?
Giống như là trên đầu của một con chó sói lớn gài một bông hoa đỏ đang hé nở, muốn có bao nhiêu không hài hòa thì có bấy nhiêu không hài hòa.
Nhưng boss lớn của bọn họ hình như rất thích sự không hài hòa này.
Có điều, sau khi đeo lên cái vòng tay không hài hòa này, thì trên người boss lớn của bọn họ hình như có nhiều thêm chút khói bụi nhân gian.
Đó là mùi vị chìm đắm trong tình yêu…
Vị tổng tài chìm đắm trong tình yêu sau khi vứt Cao Bắc Vinh ra khỏi phòng làm việc xong liền cầm lấy nhẫn mà anh đã chuẩn bị sẵn, hùng dũng chạy về Thiển Thủy Loan.
Mặc dù nhìn Lưu Thiên Hàn một bộ đã có chuẩn bị kỹ càng, nhưng trong ký ức của anh đây là lần đầu tiên cầu hôn nên trong lòng rất hồi hộp.
Vừa thấp thỏm vừa kích động.
Để chuẩn bị cho buổi cầu hôn tối nay, Lưu Thiên Hàn cố ý bảo Nhạc Dũng tìm cho anh rất nhiều video cầu hôn, sau khi nghiên cứu kỹ càng, Lưu Thiên Hàn phát hiện, cầu hôn đều tặng hoa.
Nhưng anh lại dị ứng với phấn hoa, không thể tặng hoa thật mà chỉ có thể tặng Nhan Nhã Tịnh hoa hồng lụa.
Hy vong tối nay có thể cầu hôn thành công, thuận tiện làm thịt luôn.
Vì vậy Nhan Nhã Tịnh cố ý trang điểm một chút, thường ngày cô không hay trang điểm, tối nay lại đặc biệt trang điểm khá quyến rũ, trong tươi mới thoát tục lại có nét mê hoặc, giống như yêu tinh hạ giới.
Lưu Thiên Hàn nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh như vậy, trực tiếp ngơ luôn tại chỗ, suýt thì quên luô việc cầu hôn, chỉ muốn lập tức biến thành sài lang mãnh thú vồ ngã cô.
Nhìn thấy bó hoa hồng lụa từng bông từng bông nở rộ trong tay mình, Lưu Thiên Hàn mới nhớ đến chính sự, anh quỳ một gối xuống đất, chân thành nói với Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, gả cho anh được không? ”
Nhan Nhã Tịnh ngớ người, anh Lưu đang cầu hôn cô ư?
Cầu hôn thế này thì bất ngờ quá đấy?
Nhưng chỉ cần là anh Lưu cầu hôn cô, dù bất ngờ thế nào cô cũng thích.
Nhìn người đàn ông quỳ một gối trên mặt đất, bỗng chốc Nhan Nhã Tịnh như thấy lại hình ảnh anh từng cầu hôn với mình lúc trước. Dưới đầy trời mưa hoa hồng, anh bị dị ứng phấn hoa, mặt mẩn đỏ hết cả lên nhưng vẫn thành kính đứng giữa biển hoa hồng đấy, từng bước đi về phía cô, nói: ‘Nhan Nhã Tịnh, gả cho anh được không?’
Sao có thể không được chứ!