CHƯƠNG 1395
Loại quan hệ đó…
Nhan Nhã Tịnh thực không biết nên giải thích thế nào, dù gì hôn hay ôm gì đó, đều bị Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên nhìn thấy rồi, cô giải thích chỉ sẽ càng bôi càng đen, cô dứt khoát duy trì trầm mặc.
Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói chuyện, Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên tâm linh tương thông mà nhận định rằng Nhan Nhã Tịnh đã thừa nhận mối quan hệ không chính đáng giữa cô và Cậu hai Lưu.
Hà Hân Nghiên lòng đầy căm phẫn vỗ lên bàn máy tính trước mặt mình gầm lên, “Quá đáng quá rồi! Cậu hai Lưu cho dù vừa có tiền vừa đẹp trai cũng không thể bắt nạt người như vậy a! Anh ta làm như vậy có khác gì cướp đoạt dân nữ đâu!”
Vu Tiếu cũng bất bình thay Nhan Nhã Tịnh, “Đúng vậy, Cậu hai Lưu quá đáng ghét rồi! Chủ nhiệm Nhan cô nói thế nào cũng là em dâu ruột của anh ta, sau khi Cậu Lưu đi, anh ta không coi cô như em gái mà bảo bọc thì cũng thôi đi, còn tàn nhẫn cưỡng bách cô! Việc ác của anh ta, thật không kể sao cho hết!”
Không kể sao cho hết?
Nhan Nhã Tịnh yếu ớt uống một ngụm cà phê, nói vậy không khỏi quá khoa trương đi?
Hà Hân Nghiên với Vu Tiếu, sao lại đem Anh Lưu nói đến giống như một tên ác bá cưỡng đoạt dân nữ, không chuyện ác nào không làm, còn cô lại biến thành một đoá hoa trắng nhỏ phải chịu hành hạ thế?
Rõ ràng là, sau khi Anh Lưu mất trí nhớ, cô chủ động dụ dỗ anh trước có được không!
Nhan Nhã Tịnh đột nhiên cảm thấy Anh Lưu thật uất ức thật đáng thương, đáng thương đến mức khiến cô đều không nỡ tiếp tục tức giận với anh nữa.
Điều Nhan Nhã Tịnh lo lắng nhất, thực ra không phải Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu sẽ đem mối quan hệ không chính đáng của bọn họ lan truyền cho mọi người đều biết, cô đặt chiếc cốc trong tay xuống, tương đối uyển chuyển nói, “Hân Nghiên, chị Tiếu, chuyện giữa tôi và anh Hai, các cô có thể giữ bí mật không?”
Hà Hân Nghiên gật đầu thật mạnh với Nhan Nhã Tịnh, “Chủ nhiệm Nhan, chị yên tâm, chuyện Cậu hai Lưu bức bách chị em sẽ không nói ra ngoài đâu! Em kiên quyết bảo vệ danh tiếng của chị! Có điều em cũng kiên quyết xem thường loại hành vi ác bá này của Cậu hai Lưu!”
“Tôi cũng xem thường Cậu hai Lưu!” Vu Tiếu cũng nghiến răng nghiến lợi nói, “Loại đàn ông mặt người dạ thú này, Vu Tiếu tôi cả đời anti!”
Thôi vậy, Anh Lưu bị anti thì bị anti đi, chỉ cần mối quan hệ không chính đáng giữa bọn họ không bị truyền ra ngoài là được.
Anh chịu tiếng oan trở thành ác bá, có chút thiệt thòi, cùng lắm thì cô trở về thương yêu anh nhiều thêm là được.
Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên bên này bằng lòng giữ bí mật cho cô, Nhan Nhã Tịnh âm thầm thở phào một hơi, bây giờ, mối bận tâm duy nhất của cô, chính là chỗ Thẩm Quyện bên kia.
Cô đang muốn gọi điện thoại cho Thẩm Quyện, nhạc chuông điện thoại của cô vang lên, là điện thoại của Thẩm Quyện gọi đến.
Sau khi cô nhận cuộc gọi, trong điện thoại liền truyền đến giọng nói lo lắng của anh ta, “Nhã Tịnh, em bây giờ đang ở đâu? Cậu hai Lưu có bắt nạt em không? Em gửi location cho anh, anh bây giờ liền qua cứu em.”
“Không cần đâu…”
Nhan Nhã Tịnh yếu ớt nói, “Tôi bây giờ đã về bệnh viện rồi, anh hai anh ấy không có bắt nạt tôi.”
“Nhã Tịnh, xin lỗi, là anh vô dụng, anh không bảo vệ được tốt cho em, mới để Cậu hai Lưu thừa cơ mà tới! Nhã Tịnh, em yên tâm, về sau anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt, sẽ không để Cậu hai Lưu bức bách em như vậy nữa!”
Nhan Nhã Tịnh, “…”