CHƯƠNG 257
Mẹ quý nhờ con, cuối cùng vị trí mợ Hách nhất định sẽ thuộc về cô ta!
Sau khi Nhan Bích Loan rời khỏi, Hách Trung Văn tát mạnh lên mặt mình một cái.
Anh ta từng nói sẽ thủ thân như ngọc vì chị đại. Bây giờ lại xảy ra quan hệ với người phụ nữ khác. Anh ta còn mặt mũi nào để đối mặt với cô nữa đây!
Nhưng chị đại, dù tôi có rơi vào địa ngục thì tôi cũng không buông tay đâu.
Chị đại, tôi sẽ không từ bỏ…
Tối nay không cần phải tới đoàn phim, sau khi Nhan Nhã Tịnh tan làm liền ngồi xe bus về thẳng căn hộ nhỏ.
Cô vừa mới bước vào chung cư, một bàn tay to lớn lạnh lẽo đã túm lấy cổ tay cô đầy thô bạo.
“Nhan Nhã Tịnh, cô đã hủy hoại tôi, chúng ta cùng chết đi!”
Nghe thấy giọng nói này, Nhan Nhã Tịnh không cần nhìn mặt cũng biết là Tô Thái An.
Nhan Nhã Tịnh đã nghe qua chuyện xảy ra gần đây của Tô Thị. Trước đây cô vẫn luôn cho rằng Tô Thị kinh doanh đàng hoàng. Mấy ngày trước truyền thông đưa tin, Nhan Nhã Tịnh mới biết Tô Thị phát triển nhanh như vậy là vì dưới trướng của nó từng có một chuỗi sản nghiệp cực kỳ đen tối.
Buôn người để kiếm món lợi kếch xù.
Mấy năm gần đây Tô Thị từng bước trở nên lớn mạnh, sợ bị lộ nên mới dần bỏ nghề cũ buôn người đi.
Công chúng không khoan nhượng cho hành động buôn người này, Tô Thị sụp đổ là lẽ đương nhiên. Nghe nói, cổ phiếu của Tô Thị đã rớt giá từ lâu, danh tiếng rơi xuống đáy vực. Tập đoàn này phá sản là chuyện nhỏ, quan trọng là… ba của Tô Thái An sẽ không thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.
Lúc chuỗi sản nghiệp của Tô Thị bị đưa ra ánh sáng, Nhan Nhã Tịnh cũng sốc trước tin tức này.
Dù thế nào Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ Tô Thị do Tô Thái An quản lý lại làm ra chuyện bẩn thỉu như vậy.
Cô càng nghĩ càng thấy ghê tởm, sao năm đó cô lại thích một người như thế chứ!
Cô vô cùng cảm ơn Nhan Vũ Trúc vì đã cho cô thấy rõ bộ mặt thật của Tô Thái An từ năm năm trước, dừng tổn thương lại kịp thời, nếu không chắc cô sẽ kinh tởm cả đời mất!
Nhan Nhã Tịnh cũng là một người mẹ, nếu hai đứa trẻ bị người ta lừa bán, cô chỉ ước gì có thể đâm bọn buôn người đó hàng ngàn nhát dao. Tô Thị phá sản là đáng đời!
Nhan Nhã Tịnh hất phăng tay Tô Thái An ra: “Tô Thái An, anh có bệnh đấy à? Tô Thị phá sản, anh thân bại danh liệt là do chính các người tự mình gây ra, liên quan gì đến tôi?”
“Đừng giả vờ nữa!” Tô Thái An bước tới, lại tiếp tục siết chặt tay Nhan Nhã Tịnh, trong mắt dấy lên thù hận hừng hực: “Nhan Nhã Tịnh, Tô Thị bị Lưu Thiên Hàn làm cho sụp đổ! Nếu không phải cô bảo Lưu Thiên Hàn chơi tôi, sao tôi có thể biến thành một con chuột qua đường như thế này chứ?”
“Nhan Nhã Tịnh, từ trước đến nay Tô Thái An tôi ân oán rõ ràng. Cô hủy hoại tôi, khiến tôi không thể nào sống nổi, vậy tôi cũng không thể để cô sống tốt được!”
Nhan Nhã Tịnh thầm giật mình, cô không ngờ nhà họ Tô thê thảm như vậy là nhờ bàn tay mạnh bạo của Lưu Thiên Hàn.
Nhưng cô không cảm thấy Lưu Thiên Hàn làm sai. Mấy năm nay, trẻ con và phụ nữ vô tội bị Tô Thị hủy hoại còn ít sao? Anh Lưu đúng là thay trời hành đạo!
“Tô Thái An, anh lúc nào cũng vậy, luôn thích đổ hết trách nhiệm lên người khác! Nếu anh trong sạch, cây ngay còn sợ chết đứng à? Tô Thái An, tôi cảnh cáo anh, sau này đừng quấn lấy tôi nữa! Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đấy! Còn nữa, bây giờ anh thảm như vậy thì cũng đừng đổ lỗi cho người khác, đúng người đúng tội cả thôi. Anh đáng đời lắm!”