NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 444

Anh ta dựa vào cái gì mà ức hiếp cô như thế!

Tô Thu Quỳnh hận tới mức cả người không nhịn được mà run lên. Nhưng cô ấy vẫn cố chấp hất cằm, nghiến răng nói: “Đúng đấy, Lâm Tiêu cũng làm thế này với tôi! Chiến Mục Hàng, anh ấy giỏi hơn anh nhiều! Ít nhất anh ấy có thể khiến tôi sướng!”

“Còn anh thì sao, Chiến Mục Hàng? Anh chỉ khiến tôi ghê tởm thôi!”

Lời của Tô Thu Quỳnh không giúp cô có thêm cơ hội sống sót mà chỉ khiến anh ta đối xử với cô càng tàn nhẫn hơn thôi.

Vết thương trên lưng cọ sát với lưng ghế khiến cô ấy rất đau. Chiến Mục Hàng quăng quật lại càng làm cô đau đớn hơn.

Nhưng dù có đau thế nào thì cũng không bằng nỗi đau trong tim!

Càng thêm nhục nhã!

Tuy cơ thể của Tô Thu Quỳnh đã bại nhưng cô ấy vẫn thẳng lưng kiêu ngạo.

Tô Thu Quỳnh cười mỉa mai: “Ha, Chiến Mục Hàng, ngoài cưỡng hiếp phụ nữ ra thì anh còn có thể làm được gì không?! Xem như tôi cầu xin anh đi, sau này đừng có xuất hiện trước mặt tôi khiến tôi buồn nôn nữa, có được không?”

Nói xong, Tô Thu Quỳnh nhặt từng món quần áo lên rồi cứng nhắc mặc lên người.

Lời của Tô Thu Quỳnh lại khiến Chiến Mục Hàng nổi điên. Anh ta vừa định bóp cổ cô thì nhận ra lòng bàn tay mình dính đầy máu. Hiển nhiên đây là máu trên người Tô Thu Quỳnh.

Đúng rồi, lưng Tô Thu Quỳnh đã bị thương lúc ở trong phòng của An Tình rồi.

Chiến Mục Hàng biết anh ta không nên quan tâm Tô Thu Quỳnh, nhưng ai không nhịn được muốn nhìn vết thương trên lưng Tô Thu Quỳnh một chút.

Nhưng Tô Thu Quỳnh không hề cho anh ta cơ hội. Cô ấy lạnh lùng nhìn Chiến Mục Hàng đang đè lên người mình: “Chiến Mục Hàng, anh làm xong rồi thì bây giờ có thể cút chưa?”

Người phụ nữ này lại bảo anh cút!

Vừa nãy, Lưu Thiên Hàn gọi điện bảo với anh ta rằng mình đã điều tra ra chuyện An Tình hạ thuốc Nhan An Mỹ. Lưu Thiên Hàn còn nói anh ta đừng quản mấy chuyện dư thừa vì chắc chắn mình sẽ không nương tay với An Tình đâu.

Nhưng anh ta không thể để Lưu Thiên Hàn làm hại An Tình được.

Chỉ là anh ta không hề nghĩ tới chuyện, khi ở căn hộ của An Tình, Tô Thu Quỳnh không hề cố ý vu cáo An Tình rồi phát điên, mà là An Tình thật sự suýt chút nữa đã lấy mạng An Mỹ.

Nhìn vết máu đỏ tươi trong lòng bàn tay, trái tim lạnh lùng của Chiến Mục Hàng bỗng dịu đi vài phần.

Anh ta muốn nói với Tô Thu Quỳnh rằng: Tô Thu Quỳnh, tôi đã hiểu lầm em về chuyện của An Mỹ rồi. Anh ta còn muốn nói, trong suốt năm năm ngồi tù, anh ta không hề sai người đánh đập cô.

Nhưng anh ta còn chưa kịp mở lời thì Tô Thu Quỳnh đã che miệng, rồi không nhịn được mà nôn khan.

Mắt Chiến Mục Hàng lạnh đi, người phụ nữ này lại ghê tởm anh ta rồi?!

Lửa giận trong lòng bùng lên, lời vừa lên tới miệng thì lại biến thành: “Tô Thu Quỳnh, cô đúng là đồ phụ nữ vô liêm sỉ, sao cô không chết trong tù luôn đi!”

“Đúng vậy, sao tôi không chết trong tù nhỉ….”

Nụ cười của Tô Thu Quỳnh có chút ngẩn ngơ, rõ ràng khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của cô ấy đang ở trước mặt Chiến Mục Hàng nhưng lúc này lại mờ ảo như sắp tan biến vào chân trời xa xăm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi