NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 447

Chiến Mục Hàng gọi điện cho Lưu Thiên Hàn bảo anh dừng tay, ai ngờ anh ta còn chưa kịp mở lời đã nghe thấy giọng của Tô Thu Quỳnh.

Cô ấy nói, mình muốn bỏ đứa trẻ này!

Tô Thu Quỳnh có thai rồi?!

Người phụ nữ này, cô ấy thật sự đã mang thai rồi có phải không!

Cô ấy mang thai, lại còn muốn bỏ đứa trẻ!

Đó là giọt máu của Chiến Mục Hàng này! Anh ta muốn đứa trẻ này, cô dựa vào cái gì mà tự mình quyết định sự sống chết của con anh ta!

Nghĩ tới cảnh tính mạng của con mình đang ngàn cân treo sợi tóc, Chiến Mục Hàng cũng không còn tâm trạng để lo chuyện nhà họ An nữa. Anh ta hét vào điện thoại: “Lưu Thiên Hàn, cậu đang ở đâu?! Nhanh đưa điện thoại cho Tô Thu Quỳnh!”

Giọng của Chiến Mục Hàng quá lớn, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đều nghe thấy tiếng anh ta truyền ra từ điện thoại của Lưu Thiên Hàn.

Sắc mặt Tô Thu Quỳnh vốn đã không tốt, khi nghe thấy giọng Chiến Mục Hàng, khuôn mặt kia lại càng thêm trắng bệch.

Sau một khoảng trầm mặc, cô ấy vẫn bảo Lưu Thiên Hàn đưa điện thoại cho mình.

Còn chưa đặt điện thoại vào tai thì Tô Thu Quỳnh đã nghe thấy Chiến Mục Hàng tức giận gầm lên: “Tô Thu Quỳnh, người phụ nữ này, nếu cô dám giết con tôi thì tôi sẽ liều mạng với cô!”

“Chiến Mục Hàng, anh tự luyến thật đấy!”

Giọng Tô Thu Quỳnh khàn khàn, còn mang theo ý cười chế giễu: “Con của tôi thì liên quan gì tới anh!”

“Tô Thu Quỳnh, đó là con của tôi, cô nhất định phải sinh nó ra!”

Nghe thấy giọng điệu ra lệnh của Chiến Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh cười tới mức co rút người. Nực cười biết bao, sáu năm trước, cô muốn sinh con như thế nhưng anh ta lại nhẫn tâm ra lệnh cho người giết chết đứa trẻ ấy đi.

Bây giờ cô nhất quyết không muốn sinh con cho anh ta thì anh ta lại bảo mình cần đứa trẻ này.

Chiến Mục Hàng, đầu anh bị lừa đá rồi à?!

“Chiến Mục Hàng, tôi không cần đứa trẻ này!” Tô Thu Quỳnh dừng lại một chút rồi thốt ra từng câu từng chữ: “Bây giờ, tôi sẽ phá thai!”

“Tô Thu Quỳnh, cô dám!”

Chiến Mục Hàng tức tới mức sắp bóp nát điện thoại nhưng nếu bây giờ anh ta làm thế thì sẽ không nghe được giọng của Tô Thu Quỳnh nữa. nên anh ta cố kìm nén suy nghĩ này xuống.

“Tô Thu Quỳnh, hiện giờ cô đang ở đâu? Tôi lập tức tới đó tìm cô!”

Cuối cùng, Chiến Mục Hàng quyết định thoả hiệp. anh ta tự nhủ với lòng mình bây giờ anh ta gấp gáp như thế không phải vì lo lắng cho Tô Thu Quỳnh mà là vì anh không cho phép Tô Thu Quỳnh tuỳ tiện quyết định mạng sống của con mình.

“Tới đây tìm tôi?” Tô Thu Quỳnh bật cười: “Chiến Mục Hàng, anh muốn tới nhặt xác con tôi sao? Được thôi, bệnh viện trung y, hoan nghênh anh tới thưởng thức thi thể của đứa trẻ!”

Nói xong, Tô Thu Quỳnh liền cúp máy.

Chiến Mục Hàng tức tới dậm chân. Nói lâu như vậy mà Tô Thu Quỳnh vẫn quyết định phá thai!

Chiến Mục Hàng sống lâu như vậy rồi, lúc nào cũng là anh ta nói gì người ta làm nấy. vậy mà giờ đây, chỉ vì một người phụ nữ mà Chiến Mục Hàng tức tới không còn là bản thân nữa rồi.

Chiến Mục Hàng muốn nghiền xương cốt Tô Thu Quỳnh ra thành cát bụi nhưng nghĩ tới chuyện trong bụng Tô Thu Quỳnh đang có cốt nhục của mình, một rung động mềm dịu bỗng lướt qua lòng anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi