NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 461

“Nhan Nhã Tịnh là em gái của tôi, tôi sao có thể cướp người đàn ông của em ấy! Tôi đã từ chối Tô Thái An, nhưng em gái của tôi vẫn hiểu lầm tôi, tôi lúc đó đã tức giận, tôi giận em ấy không tin người chị như tôi, không có giải thích với em ấy, tới mức hiểu lầm giữa chúng tôi càng lúc càng nhiều.”

“Nhã Tịnh, hôm nay chị ở đây xin lỗi em, chị thật sự chưa từng cướp người đàn ông của em, xin lỗi, chị lúc đó không nên giận nảy với em, ngay cả một lời giải thích cũng không có.”

“Ha!” Nhan Nhã Tịnh lạnh lùng nhìn màn hình điện thoại của Tô Thu Quỳnh, cô thật sự là bị Nhan Vũ Trúc chọc cười.

Nhan Vũ Trúc thật là biết giả làm bạch liên hoa!

5 năm trước, rõ ràng Nhan Vũ Trúc luôn hại cô, bây giờ Nhan Vũ Trúc giở vờ xin lỗi cô như vậy, ngược lại lộ ra là cô luôn bắt nạt Nhan Vũ Trúc.

Đúng thế thật, sau khi Nhan Vũ Trúc nói tới đây, fan của Nhan Vũ Trúc giống như phát điên mà mắng chửi Nhan Nhã Tịnh.

“Nhan Nhã Tịnh thật là không nói lý mà! Vũ Trúc đối tốt với cô ta như vậy, cô ta còn không biết đủ, thật là lòng người luôn tham lam.

“Phải, bản thân không nhận ra trai đểu, còn oán trách Vũ Trúc, Nhan Nhã Tịnh thật sự là có chứng vọng tưởng bị hại mà!”

“Vũ Trúc sao lại xui xẻo như vậy, lại có loại em gái như Nhan Nhã Tịnh!”

Giọng nói của Nhan Vũ Trúc vẫn tiếp tục: “Nhã Tịnh, chị thật sự sai rồi, em tha thứ cho chị có được không? Chúng ta dù sao là chị em ruột, chị không hy vọng em luôn hận chị.”

“Nhã Tịnh, ba tuổi đã cao rồi, em thường xuyên về nhà chơi, ba hay nói với chị, ông ấy rất nhớ em. Nhã Tịnh, đừng tiếp tục gây qua gây lại với chị nữa, chúng ta như vậy, người đau lòng nhất là ba! Nhã Tịnh, chúng ta mãi mãi đều là người một nhà, hy vọng em có thể đừng hận chị nữa.”

“Lượng thông tin lộ ra trong những lời nói này của ảnh hậu Nhan có hơi lớn! Cái gì mà Nhan Nhã Tịnh gây qua gây lại với cô ấy? Lẽ nào, người luôn hãm hại ảnh hậu Nhan, lại là Nhan Nhã Tịnh ư?!”

“Vũ Trúc thật là đáng thương, thật lòng đối xử với người ta, lại bị em gái của mình đâm một dao tàn nhẫn như vậy!”

“Đợi đã đợi đã, để tôi bình tĩnh đã. Ý này của Vũ Trúc là Nhan Nhã Tịnh không những hại cô ấy, còn không thèm quan tâm với ba ruột của mình rồi? Đây là loại người gì thế!”

“Đúng thế, hãm hại chị gái của mình, vứt bỏ ba của mình, đây là chuyện mà con người có thể làm ra sao?! Thật sự là không bằng heo chó!”

Tô Thu Quỳnh nhìn bình luận trên mạng, tức tới mức cô muốn đập nát điện thoại.

Nhan Vũ Trúc cũng thật là không biết xấu hổ, rõ ràng là u nhọt xã hội, lại cứ muốn diễn tư thái của hoa trắng nhỏ, cũng không chê buồn nôn!

Còn cả Nhan Thành Lâm, ngay cả mạng của con gái ruột của mình cũng có thể vứt bỏ, loại ba như này cần làm gì? Giữ lại cho chó ăn à?!

“Nhã Tịnh, cậu đừng khó chịu, cư dân mạng nói cậu như vậy chỉ là vì không biết sự việc. Nhã Tịnh, đau lòng vì mấy người không biết xấu hổ của nhà họ Nhan đó, không đáng.”

Nhan Nhã Tịnh không muốn để Tô Thu Quỳnh lo lắng cho cô, cô khẽ mỉm cười nói: “Thu Quỳnh, cậu yên tâm, tớ đâu phải là Lâm Đại Ngọc, tớ còn chưa đa sầu đa cảm như vậy.”

“Đi đêm nhiều, tóm lại sẽ gặp phải ma, Nhan Vũ Trúc làm nhiều chuyện xấu như vậy, chị ta sớm muộn sẽ có một ngày sẽ trả giá!”

Nhan Nhã Tịnh nói lời này, không chỉ là phát tiết ở mặt cảm xúc, cô là khẳng định, Nhan Vũ Trúc thật sự không đắc ý được quá lâu đâu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi