NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 496

Nhan Nhã Tịnh không muốn để những suy nghĩ bát nháo như vậy tiếp tục tra tấn mình, cô nghĩ nghĩ, vẫn là gọi cho Lưu Thiên Hàn.

Chỉ là, trong điện thoại truyền đến, không phải là giọng của Lưu Thiên Hàn, mà là giọng của Cung Tư Mỹ.

“Anh Cửu, anh thật lợi hai! A…Anh Cửu, em không chịu nổi! A… anh Cửu…A…Ưm…”

Tay Nhan Nhã Tịnh run lên, điện thoại trong tay, bộp một tiếng nặng nề đập xuống đất.

Cô biết, anh Cửu trong miệng Cung Tư Mỹ, là Cậu Lưu, Cung Tư Mỹ vẫn luôn gọi Cậu Lưu là anh Cửu!

Điện thoại rơi xuống đất, điện thoại cũng không bị ngắt, Nhan Nhã Tịnh có thể nghe được rõ ràng giọng của Cung Tư Mỹ truyền đến.

Nhan Nhã Tịnh xuống giường, cô dùng sức nắm lấy điện thoại, hung hăng ngắt cuộc gọi.

Mỗi tiếng rên của Cung Tư Mỹ, đều giống như một cây gai, đâm vào trong lòng Nhan Nhã Tịnh, đau đến mức cô không thể hô hấp.

Tay Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn run rẩy, hai tay cô đang vào nhau, dùng sức nắm chặt, tay mới không còn run lên.

Thời gian, từng giây từng phút trôi qua, Lưu Thiên Hàn vẫn chưa về, Nhan Nhã Tịnh giống như là tìm ngược lại gọi cho anh.

Nhan Nhã Tịnh chính là loại người, cô không thích giấu giấu diếm diếm, cho dù chết, cũng phải chết cho minh bạch.

“Cậu Lưu…”

Vẫn là loại âm thanh kia của Cung Tư Mỹ.

Nhan Nhã Tịnh không lập tức cúp điện, cô cười thê lương nghe âm thanh truyền từ di động đến, cách cuộc điện thoại trước của cô, cũng đã gần một tiếng rồi!

Khóe môi Nhan Nhã Tịnh cười lên càng lộ vẻ sầu thảm, không phải sao, cậu Lưu từ trước đến nay lợi hại, chỉ là mỗi đêm làm chú rể như vậy, anh cũng sợ làm mình mệt chết!

Nặng nề mà cúp điện thoại, Nhan Nhã Tịnh nằm trên giường, lật tới lật lui như thế nào cũng không ngủ được.

Cô giống như là bị quỷ ám trong đầu lúc nắng lúc mưa, đều là âm thanh không hài hòa kia của Cung Tư Mỹ.

Nhan Nhã Tịnh bị âm thanh này của Cung Tư Mỹ hành hạ đến hơn nửa đêm, sắp hừng đông mới ngủ.

Tình trường thấy ý, gương mặt ngược lại rất ra sức, mất ngủ hơn nửa đêm, sáng sớm nay cô lại không mang cặp mắt gấu mèo đi làm.

Hôm nay ở bệnh viện, cô không ngừng lướt xem điện thoại của mình, chờ mong Lưu Thiên Hàn gọi điện đến giải thích một chút.

Lưu Thiên Hàn vẫn luôn không gọi cho cô, ngay đến một tin nhắn cũng không gửi, cho đến tối cố hết bận chuyện đoàn phim, anh cũng không liên lạc với cô.

Cậu Lưu đây là, vui đến quên cả trời đất sao?!

Nhan Nhã Tịnh cũng có cáu kỉnh, cô cũng đã bị anh làm tức thành như vậy, cô đương nhiên sẽ không chủ động gọi cho anh, không liên lạc với cô thì không liên lạc thôi, cô vui vẻ tiêu diêu tự tại!

Ca khúc chủ đề bộ phim truyền hình mà Tôn Lệ làm sản xuất trước đó vẫn luôn không tìm được người thích hợp, cô ta cho rất nhiều ca sĩ thử hát, nhưng mà đều không hát ra được loại cảm giác ruột gan đứt từng khúc, đau khổ lưu luyến mà cô ta muốn.

Nhan Nhã Tịnh đề cử Tô Thu Quỳnh cho Tôn Lệ, Tô Thu Quỳnh vì đứa bé trong bụng, cũng muốn quyết chí tự cường, dù sao hát một bài cũng không cần phải xuất đầu lộ diện, cô ấy đương nhiên vui vẻ đồng ý.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi