CHƯƠNG 498
Tô Thu Quỳnh bị lời nói của Lâm Tiêu làm tức đến mặt trắng không còn chút máu, ai thèm chút tiền dơ bẩn kia của anh ta!
Tô Thu Quỳnh dùng sức trên chân, giày cao gót mạnh mẽ dẫm nát chân Lâm Tiêu, Lâm Tiêu bị đau, nhưng anh ta không thả Tô Thu Quỳnh ra, mà lại dùng sức mạnh hơn, trực tiếp lôi Tô Thu Quỳnh vào phòng riêng trong nhà vệ sinh nam bên cạnh, mạnh mẽ đóng chặt cửa phòng.
“Lâm Tiêu, anh thả tôi ra ngoài!”
Nhà vệ sinh ở Lam Điều, sạch sẽ đến độ có thể trực tiếp ăn cơm ở bên trong, nhưng bị một người đàn ông ấn lên nhà vệ sinh như vậy, Tô Thu Quỳnh cũng khó chịu.
Tô Thu Quỳnh không phải con gái chưa biết mùi đời, đương nhiên cô biết Lâm Tiêu muốn làm cái gì với mình, cô muốn liều mạng với Lâm Tiêu, nhưng mà bây giờ, cô đang mang thai, cô không dám lấy đứa bé trong bụng mình mạo hiểm, cũng không dám dùng sức quá lớn.
“Tô Thu Quỳnh, ba tỷ có đủ hay không?”
“Tô Thu Quỳnh, cô không nhìn trúng tôi! A! Cô không nhìn trúng tôi!” Lâm Tiêu tà mị cười: “Không nhìn trúng thì thế nào, cô vẫn không phải là phải ngoan ngoãn theo tôi! Ha!”
Ai muốn giơ chân lên ngoan ngoãn cho anh ta gì đó!
Tô Thu Quỳnh tức giận đến mức lại muốn chửi tục rồi.
Cô lớn tiếng kêu cứu mạng, nhưng căn phòng này đã bị Lâm Tiêu khóa từ bên trong, cho dù có người đến, nhất thời cũng không thể cứu cô.
Hơn nữa, hôm nay cô cũng thật xui xẻo, đã qua lâu như vậy, cô cũng không nghe thấy tiếng bước chân vang lên bên ngoài.
“Lâm Tiêu, anh nhanh thả tôi ra!”
Cảm giác quần áo bên dưới mình càng ngày càng ít, Tô Thu Quỳnh gấp đến độ sắp điên mất rồi.
Cô thật muốn hung hăng cắn chết tên điên Lâm Tiêu này, làm anh ta sau này không thể bắt nạt cô nữa, nhưng mà mạng của đứa bé trong bụng cô, cô cược không nổi!
Cho dù đứa bé này đến không đúng lúc thế nào, nó cũng là mạng của Tô Thu Quỳnh.
Cô đã mất một đứa bé, đứa bé này, cô không thể lại mất đi nữa!
“Lâm Tiêu, anh thả tôi rồi! Tôi thật sự không phải ra ngoài bán! Rốt cuộc là tôi đắc tội với anh chỗ nào, anh lại đối với tôi như vậy?! Anh thả tôi ra! Nếu anh muốn tìm phụ nữ, tôi ra tiền tìm cho anh!”
“Anh thả tôi ra! Anh thả tôi ra được không?”
Một người kiêu ngạo như Tô Thu Quỳnh, không thèm cầu xin người khác, nhưng bây giờ dưới tình huống như vậy, cô thật sự quá sợ, vì đứa bé trong bụng mình, cô chỉ có thể hạ thấp tư thái.
“Tô Thu Quỳnh, đêm nay tôi, chính là muốn chơi cô!”
Trong giọng nói của Lâm Tiêu mang theo hận ý muốn trả thù, cuồng vọng lạnh lùng làm người khác run như cầy sấy.
Tô Thu Quỳnh biết, nếu cứ để Lâm Tiêu tiếp tục như vậy, cô khẳng định không thoát khỏi.
Sau lần trước cô nằm viện, vị trí thai của không ổn, cô sợ bị Lâm Tiêu hành hạ như vậy, đứa bé này, có lẽ sẽ không giữ được!
Cùng với bị người đàn ông đáng giận này thực hiện được, không bằng cô, giãy dụa một lần cuối.
Nghĩ đến sáng nay lúc cô vẽ lông mày, tiện tay thả dao cạo mày vào trong túi áo, cô vội vàng cầm lấy dao cạo mày kia.
Bây giờ, tay phải cô bị Lâm Tiêu nắm lấy, cô chỉ có thể sử dụng tay trái đã bị chặt đứt ngón út dùng sức cầm con dao cạo mày kia.