CHƯƠNG 525
Tô Thu Quỳnh cảm thấy Chiến Mục Hàng ăn nói thật nực cười, lại còn rất vô lý nữa, đêm nay cô còn suýt bị người ta cưỡng bức, cô nào có nhàn hạ rảnh rỗi để thuê người đến cưỡng bức An Tình!
Chiến Mục Hàng ép sát Tô Thu Quỳnh khiến cô ấy không thở nổi, lúc anh ta tức giận rất thích bóp cổ cô, điều này khiến cô không thở được.
Tô Thu Quỳnh khó chịu, trên trán rơm rớm mồ hôi, cô gắng sức đẩy Chiến Mục Hàng ra, Chiến Mục Hàng càng ép sát cô hơn.
“Tô Thu Quỳnh, nói đi! Tại sao cô lại không buông tha cho An Tình! An Tình đã làm gì sai, tại sao cô lại hại cô ấy?”
“Cô đã giết con của An Tình rồi, tại sao cô còn muốn hủy hoại An Tình nữa? Cô có biết nếu cảnh sát không tới kịp thì cô ấy đã bị…”
Tô Thu Quỳnh khó nhọc mấp máy môi: “Chiến Mục Hàng, anh thả tôi ra trước đã! Tôi không cho người cưỡng bức An Tình! Tôi không giết con của An Tình!”
Chuyện Tô Thu Quỳnh thuê người suýt hại chết An Tình đêm nay đã khiến Chiến Mục Hàng rất tức giận, giờ cô còn phủ nhận việc hại chết con của An Tình vào sáu năm trước khiến anh ta nổi cơn thịnh nộ.
Anh ta nhìn chằm chằm Tô Thu Quỳnh, ngọn lửa giận dữ trong mắt biến thành từng con dao, hận không thể băm vằm cô.
“Tô Thu Quỳnh, cô đúng thật là chết vẫn không biết hối cải!”
Chiến Mục Hàng siết chặt nắm đấm, nheo mắt, hung dữ nói: “Tô Thu Quỳnh, để cô ngồi tù năm năm thật sự quá hời cho cô rồi! Người phụ nữ tâm địa rắn rết như cô phải ngồi tù rục xương mới phải!”
Tô Thu Quỳnh không thích bị vu oan quá nhiều lần, cô khó nhọc mở miệng: “Chiến Mục Hàng, dù anh có tin hay không thì tôi cũng phải nói, tôi không hãm hại An Tình! Sáu năm trước không có, bây giờ cũng không!”
“Từ đầu đến cuối đều là anh và An Tình hại tôi! Anh và An Tình mới đúng là thứ rắn rết!”
“Tô Thu Quỳnh!” Tô Thu Quỳnh thật không biết điều, Chiến Mục Hàng không kiềm chế được quát to: “Tô Thu Quỳnh, có chứng cứ xác thực vậy mà vẫn chối cãi, cô đúng là đồ mặt dày.”
“Tô Thu Quỳnh, tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám làm tổn thương An Tình một lần nữa, tôi nhất định sẽ khiến cô sống không bằng chết!”
“Chiến Mục Hàng, đừng nói là sống không bằng chết, dù có giết tôi, tôi vẫn nói câu này, là An Tình hại tôi, tôi không hại An Tình!”
“Tô Thu Quỳnh, im miệng cho tôi!” Chiến Mục Hàng hung dữ buông cổ Tô Thu Quỳnh ra: “Tô Thu Quỳnh, đừng nói với tôi là chính An Tình là người tìm người đến cưỡng bức cô ấy rồi cố ý hãm hại cô! An Tình không ngốc, sao cô ấy có thể lấy tính mạng mình ra đùa bỡn được!”
Tô Thu Quỳnh cười cuồng loạn.
Đúng vậy, An Tình không ngốc, cô ta không thể nào lấy mạng mình ra đùa bỡn.
Cho nên cái gọi là bị cưỡng bức hay cắt cổ tay tự sát chỉ là hiện trường giả!
Đáng tiếc, An Tình không ngốc, mà từ đầu tới cuối chỉ có Chiến Mục Hàng ngu ngốc. An Tình dàn cảnh cưỡng bức để hãm hại cô, mà anh ta lại tin tưởng cô ta vô điều kiện.
Hoặc nói Chiến Mục Hàng không ngốc, mà là anh ta quá yêu An Tình, yêu cô ta đến mức không biết phân biệt đúng sai, phải trái.