CHƯƠNG 657
“Chuyện này hoàn toàn là thật, An Bảo với An Mỹ đều là con của Lưu Thiên Hàn con!” Lưu Thiên Hàn vốn là kiểu người không thích giải thích nhiều, nhưng để thuyết phục Thịnh Vân Hiên tin mình, anh nói thêm: “Năm năm trước, người đã cứu con là Nhan Nhã Tịnh! Cũng vào khoảng thời gian đó cô ấy mang thai An Bảo với An Mỹ! Nhan Nhã Tịnh cũng là người phụ nữ mà năm năm trước ông nội muốn con lấy!”
“Nhưng mà không phải con với người phụ nữ đó đã ly hôn rồi sao?”
“Chưa từng ly hôn! Cả đời này cũng sẽ không ly hôn!”
Tâm trạng Thịnh Vân Hiên có chút phức tạp, nghĩ tới điều gì đó, bà ta vội vàng nói: “Không được, con với Nhan Nhã Tịnh nhất định phải ly hôn, cô ấy đã…”
Lưu Thiên Hàn biết Thịnh Vân Hiên muốn nói gì, chỉ sợ nếu như không phải bà ta nhận được thông tin sai sự thật thì cũng sẽ không chi nhiều tiền như vậy để tạo tiếng vang lớn như thế cho cuộc đính hôn và kết hôn.
Lưu Thiên Hàn chỉ hờ hững nói một câu: “Nhan Nhã Tịnh khỏe mạnh hơn bất cứ ai.” Sau đó anh nắm lấy bàn tay nhỏ của Nhan Nhã Tịnh bước ra khỏi đám đông.
Khi vừa vào đến phòng biệt thự Tầm Viên, Nhan Nhã Tịnh đã hất tay Lưu Thiên Hàn ra: “Anh Lưu, bây giờ anh nên giải thích một chút chứ nhỉ? Tại sao anh lại làm giả kết quả giám định ADN, hơn nữa còn nói dối mọi người là chúng ta chưa ly hôn?”
“À, còn anh với Cung Tư Mỹ nữa, tôi đã tận mắt nhìn thấy hai người hôn nhau đấy, có phải anh cũng nên cho tôi một lời giải thích về chuyện đó không? Đừng có nói Cung Tư Mỹ cưỡng hôn anh đấy nhé, tôi không có tin đâu!”
Lưu Thiên Hàn: “…”
Cung Tư Mỹ đục nước béo cò, hôn trộm anh, anh cũng là người vô tội mà!
Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì, nụ cười trên khóe môi của Nhan Nhã Tịnh càng lạnh lùng hơn, cô cười nhạt lùi lại mấy bước: “Anh Lưu, cậu không còn gì để nói nữa đúng không?”
Thực ra từ trước đến nay Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn bằng lòng tin tưởng tình cảm của Lưu Thiên Hàn dành cho mình, nhưng chuyện của Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ ở phòng khách, cô đã tận mắt nhìn thấy, cô không thể lừa mình dối người.
Sự hiểu lầm của Nhan Nhã Tịnh với anh càng lúc càng nghiêm trọng, Lưu Thiên Hàn biết mình không thể tiếp tục giữ yên lặng nữa.
Nhan Nhã Tịnh lùi lại thì anh sẽ tiến lên phía trước, anh kéo mạnh cô vào lòng mình, khiến cô không thể giữ khoảng cách với anh nữa.
“Nhan Nhã Tịnh, đúng là Cung Tư Mỹ không ép anh…”
“Hừ!” Nhan Nhã Tịnh cười lạnh lùng, khóe miệng cô giật giật: “Anh Lưu nói như vậy thì việc hai người hôn nhau là đôi bên tự nguyện, hai người không thể kìm lòng được đúng không? Nếu hai người đã không kìm lòng được như vậy thì sao vừa nãy anh còn phủ nhận mối quan hệ giữa anh và Cung Tư Mỹ?”
“Nhan Nhã Tịnh, không có chuyện đôi bên tự nguyện, càng không có chuyện không thể kìm lòng.” Lưu Thiên Hàn dừng lại một chút rồi nói tiếp đầy chân thành: “Nhan Nhã Tịnh, ban nãy anh đang ngủ trên sofa, Cung Tư Mỹ nhân lúc anh ngủ để hôn anh.”
“Anh Lưu, cậu lừa ai vậy chứ?” Rõ ràng là Nhan Nhã Tịnh không tin lời Lưu Thiên Hàn: “Trước giờ anh đều là người cảnh giác, Cung Tư Mỹ hôn anh lâu như vậy mà anh không phát hiện ra mới là điều kỳ lạ đấy.”
“Em thấy rõ ràng là anh giả vờ ngủ! Có phải vừa nãy được Cung Tư Mỹ hôn anh rất vui đúng không?”
Nghĩ đến việc Lưu Thiên Hàn có thể rất vui khi được Cung Tư Mỹ hôn, trong lòng Nhan Nhã Tịnh lại càng cảm thấy khó chịu.