CHƯƠNG 682
Tô Thu Quỳnh vừa xoay mặt lại, nhìn thấy sự đồng cảm không thể che đậy của chị Ngô và mấy nhân viên trong tiệm váy cưới, vừa rồi bị Chiến Mục Hàng bắt nạt như vậy, cô không khóc, nhưng thấy sự đồng cảm trong mắt của những người xem xung quanh này, nước mắt của cô suýt nữa rơi ra.
Sao vậy, bị người khác đồng cảm sao?
Cô là Tô Thu Quỳnh! Tô Thu Quỳnh kiêu ngạo như thế!
Tô Thu Quỳnh tỏa sáng vạn trượng, thì ra cũng sẽ bị người khác đồng cảm.
Giống như minh châu phủ bụi, vậy thì khiến người ta vừa suýt xoa vừa tiếc nuối!
Tuy nước mắt của Tô Thu Quỳnh không rơi xuống, nhưng Lâm Tiêu lại nhìn thấy sự ươn ướt trong mắt của cô.
Khoảnh khắc đó, trong lòng Lâm Tiêu rất đau, đau tới mức anh ta quên mất thời gian không gian, anh ta chỉ muốn ôm chặt người phụ nữ anh ta thương tiếc ái mộ từ tận đáy lòng vào trong lòng, xoa dịu tất cả đau khổ và buồn thương trong lòng cô.
Đương nhiên, anh ta càng muốn lột da róc xương những người bắt nạt cô hơn!
“Lâm Tam, buông Tô Thu Quỳnh ra!”
Chiến Mục Hàng nhíu mày, Lâm Tiêu đánh thủ hạ của anh, anh có thể mặc kệ, nhưng anh không cho phép Lâm Tiêu ôm Tô Thu Quỳnh.
Thấy Lâm Tiêu không có ý muốn buông Tô Thu Quỳnh ra, Chiến Mục Hàng cũng không còn tí kiên nhẫn nào nữa, anh bước tới, muốn cướp lại Tô Thu Quỳnh.
Động tác của Lâm Tiêu nhanh hơn Chiến Mục Hàng, bàn tay của Chiến Mục Hàng còn chưa đặt lên cổ tay của Tô Thu Quỳnh, nắm đấm của anh ta đã không khách sáo mà chào hỏi gương mặt đẹp trai của Chiến Mục Hàng.
Lúc này Chiến Mục Hàng chỉ muốn cướp Tô Thu Quỳnh lại, không có chú ý động tác nhỏ của Lâm Tiêu, bị Lâm Tiêu đánh.
Chiến Mục Hàng lau máu ở khóe miệng, ánh mắt cũng từng chút biến thành màu đỏ ngầu.
Có lúc, bạo lực là kênh phát ti3t điều bực bội nhất trong lòng, Chiến Mục Hàng sớm đã muốn đánh một trận với Lâm Tiêu.
Chiến Mục Hàng nheo đôi mắt nguy hiểm lại, nắm đấm nhắm chuẩn vào người của Lâm Tiêu.
Tô Thu Quỳnh không phải là xót Lâm Tiêu, thật ra là mọi chuyện ngày hôm nay đều là vì cô mà ra cô không muốn liên lụy tới Lâm Tiêu.
Sợ Lâm Tiêu sẽ bị Chiến Mục Hàng làm bị thương, Tô Thu Quỳnh vội vàng đi tới, bảo vệ ở trước mặt Lâm Tiêu.
Chiến Mục Hàng thế nào cũng không ngờ Tô Thu Quỳnh lại chặn ở trước mặt Lâm Tiêu, anh tức điên, tức đến mức muốn ói máu, nhưng cho dù là tức đến mức ói máu, anh cũng không lỡ đánh Tô Thu Quỳnh.
Một cú đấm bừng bừng khí thế tung ra, chỉ có thể thả lỏng mà thu lại.
“Tô Thu Quỳnh!” Chiến Mục Hàng tức đến mức gương mặt đẹp trai đó cũng biến hành, anh gầm lên đầy bực tức: “Tô Thu Quỳnh, em giỏi! Em giỏi!”
Chiến Mục Hàng trước giờ chưa từng thất bại như vậy, trong cuộc đời của anh sao lại gặp phải một người phụ nữ như Tô Thu Quỳnh chứ?! Đánh thì không nỡ, không đánh thì bị cô làm cho tức chết!