NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 739

Vừa vào chung cư của Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh đã len người khỏi lòng anh ta, giữ khoảng cách tương đối lạnh nhạt với anh ta.

“Lâm Tiêu, tấm ảnh ban nãy không phải photoshop, tối nay, tôi suýt nữa bị ép…”

Có vài lời khó có thể mở miệng, nhưng Tô Thu Quỳnh vẫn muốn nói rõ với Lâm Tiêu.

Đúng thật là Lâm Tiêu cho cô rất nhiều ấm áp, nhưng cô không xứng được hưởng sự ấm áp mà anh ta dành cho cô.

“Lâm Tiêu, tối nay không phải là lần đầu. Lúc tôi ở trong tù cũng từng bị cưỡng ép rồi.”

Nhớ tới quá khứ đáng sợ kia, Tô Thu Quỳnh vẫn không nhịn được mà thấy hoảng sợ, cô phải hít sâu một hơi mới khiến cơ thể mình bớt run rẩy.

“Khi đó tôi vừa mới vào tù, nói ra thì có hơi buồn cười, có một số người thủ đoạn rất cao tay, nhà tù nữ mà vẫn có thể để mấy người đàn ông vào. Tối hôm đó, bọn họ ép tôi…”

“Tô Thu Quỳnh, đừng nói nữa!”

Lâm Tiêu đau lòng, anh ta không muốn Tô Thu Quỳnh tự rạch vết sẹo của mình ra, càng không muốn cô vạch rõ bản thân.

Anh ta yêu con người Tô Thu Quỳnh, anh ta không cần cô phải là cô gái trong trắng thuần khiết, cũng không cần cô không dính một hạt bụi, cho dù cô tỏa sáng chói lòa hay chỉ là một thân rỉ sắt, anh ta đều muốn có được cô.

“Lâm Tiêu, để tôi nói hết đã.”

Tô Thu Quỳnh nhìn Lâm Tiêu với ánh mắt trong suốt: “Có một vài lời, tôi muốn nói rõ với anh.”

“Lần ở trong tù đó, cuối cùng bọn họ vẫn không thực hiện được, bởi vì tôi cắn lưỡi tự sát, bọn họ sợ xảy ra án mạng, sau đó không còn tìm đàn ông tới vũ nhục tôi nữa.”

“Lâm Tiêu, tôi nói với anh những điều này không phải muốn nói về ngày tháng tôi đã trải qua vất vả bao nhiêu. Tôi chỉ muốn nói với anh rằng, tôi không phải một người phụ nữ trong sạch gì cả.”

“Với gia thế và tài hoa của anh, anh hoàn toàn có thể tìm một người phụ nữ tốt hơn tôi gấp trăm lần, anh không cần phải lãng phí thời gian với tôi làm gì, tôi từng gả cho người khác, từng ngồi tù. Bây giờ còn bị bôi nhọ khắp mạng, tôi đã không phải là Tô Thu Quỳnh mà anh đem lòng yêu lúc trước nữa rồi. Tình yêu của anh dành cho Tô Thu Quỳnh tỏa sáng chói lòa chứ không phải Tô Thu Quỳnh có đầy khuyết điểm như bây giờ.”

“Lâm Tiêu, tôi thừa nhận, tối nay anh cứu tôi khiến tôi cảm thấy rất ấm áp. Thậm chí, trong phút chốc tôi còn mơ hồ tưởng rằng mình có tình cảm với anh. Nhưng bây giờ tôi nghĩ kĩ rồi, cảm động suy cho cùng vẫn không phải là rung động. Lâm Tiêu, thực sự đừng lãng phí thời gian với tôi nữa, tôi không xứng với anh.”

Nói xong câu này, Tô Thu Quỳnh quay người, muốn quay trở về căn chung cư đối diện.

Cô không cho Lâm Tiêu được bất cứ thứ gì, nếu như cô cậy vào việc Lâm Tiêu tốt với cô, mù quáng lấy sự ấm áp từ anh mà không đáp lại, thế thì quá đáng khinh..

Hơn nữa, gia tộc như nhà họ Lâm sẽ không chấp nhận một người phụ nữ từng ly hôn, càng không chấp nhận một người phụ nữ có bê bối. Cô sự kiêu ngạo của riêng mình, nhưng cũng tự biết thân biết phận.

“Tô Thu Quỳnh!” Lâm Tiêu nhanh chân đứng dậy, anh ta ấn Tô Thu Quỳnh lên cửa, không cho cô cơ hội rời đi.

“Tô Thu Quỳnh, đừng nói cái gì mà không xứng với anh! Em đang coi thường anh thôi!”

“Tô Thu Quỳnh, anh biết em coi thường anh, nhưng mà, em không thể cho anh một cơ hội được bảo vệ em sao? Anh không xin em yêu anh bằng tình cảm giống như thế, chỉ cần em sẵn lòng ở lại bên anh là được.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi