NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 769

“Tôi nghe nói thằng nhóc nhà họ Lâm kia vẫn luôn theo đuổi Thu Quỳnh, chẳng lẽ Thu Quỳnh muốn ở bên cạnh thằng bé đó sao?” Tần Khánh Đan nhớ tới mẹ của Lâm Tiêu là Kiều Hạ đã nghiễm nhiên coi Tô Thu Quỳnh là con dâu của mình, trong lòng bà ấy không khỏi chua xót: “Nếu Thu Quỳnh và Lâm Tiêu ở bên nhau thì tôi biết làm thế nào bây giờ!”

Không đợi Chiến Trung Sơn kịp an ủi bà, Tần Khánh Đan đã nói với vẻ mặt buồn thiu: “Trung Sơn, anh thấy hôm nay Mục Hàng sẽ thật sự kết hôn với An Tình sao?”

Nhìn thấy dáng vẻ đó của Tần Khánh Đan, Chiến Trung Sơn cũng không đành lòng, nhưng ông vẫn nói đúng sự thật: “Khánh Đan, hôn lễ đã bắt đầu rồi.”

Chiến Trung Sơn vừa dứt lời, Tần Khánh Đan đã thấy Chiến Mục Hàng chậm rãi đi vào hội trường hôn lễ. Cả người anh ta lạnh băng, mặt mày u ám đến đáng sợ, nhìn không giống đang tham dự hôn lễ mà giống đến dự tang lễ hơn.

Vẻ mặt An Tình vốn đang nôn nóng, buồn bực, nhưng khi nhìn thấy Chiến Mục Hàng, mọi sự tức giận trên mặt cô ta đều biến thành vẻ ngọt ngào, êm ấm.

Cuối cùng anh ta vẫn chọn cô ta.

Hôn lễ đúng thực là đã bắt đầu rồi, chỉ vì tâm trạng Chiến Mục Hàng khó chịu nên Minh Quân mới phối hợp dời nghi thức hôn lễ lại nửa tiếng sau.

Bởi vì Chiến Mục Hàng không thèm để tâm tới hôn lễ hôm nay chút nào cho nên anh ta cũng không ngăn cản phóng viên tại buổi lễ tới phỏng vấn.

Hôn lễ thế kỉ của Chiến Mục Hàng và An Tình, tin tức nóng hổi thế này thì tất nhiên đám phóng viên sẽ không thể nào bỏ lỡ.

Thấy nghi thức hôn lễ mãi vẫn chưa tiến hành, cuối cùng cũng có cơ hội để tận dụng, bọn họ liền vây xung quanh An Tình, đua nhau đặt câu hỏi, chỉ sợ mình sẽ bỏ lỡ tin tức trọng đại nào đó.

“Cô An, hôm nay là ngày quan trọng nhất trong đời cô và cậu Chiến, tôi có thể hỏi hiện giờ tâm trạng cô thế nào không?”

“Cô An, nghe nói cô và Tô Thu Quỳnh, vợ trước của cậu Chiến là bạn thân của nhau, xin hỏi cô có gửi thiệp mời tham dự hôn lễ cho Tô Thu Quỳnh không?”

“Cô An, xin hỏi Tô Thu Quỳnh có gửi lời chúc mừng kết hôn tới cô và cậu Chiến hay không?”

“Cô An, cô thật sự đã tha thứ cho Tô Thu Quỳnh rồi sao? Dù sao chính tay cô ta cũng đã hại chết đứa con đầu lòng của cô và cậu Chiến mà!”

Những phóng viên phần lớn đặt câu hỏi đều do An Tình tìm tới, đương nhiên hôm nay cô ta sẽ không bỏ qua cơ hội để hạ thấp Tô Thu Quỳnh, tâng bốc mình lên tận mây xanh rồi.

Cô ta bày ra dáng vẻ bối rối nhưng vẫn lễ phép trả lời lại câu hỏi: “Đúng vậy, tôi và Thu Quỳnh là bạn thân của nhau. Tôi và anh Mục Hàng kết hôn thì tất nhiên cô ấy cũng có chúc phúc rồi.”

“Còn chuyện của sáu năm trước thì… Chuyện quá khứ đã trôi qua lâu lắm rồi, tôi không còn trách Thu Quỳnh nữa, tôi chỉ mong sau này Thu Quỳnh sẽ có một cuộc sống bình yên.”

“Cô An, thù giết con không thể đội trời chung, cô thực sự có thể tha thứ cho Tô Thu Quỳnh sao?”

“Đúng vậy, mối thù lớn như thế có khi đến tận kiếp sau cũng không buông bỏ được, không phải cô bao dung với cô ta quá rồi đó chứ?”

“Sáu năm trước khi tôi mất đi đứa con của mình và anh Mục Hàng, tôi đau đớn như đứt lìa từng khúc thịt. Tôi của lúc ấy cực kì căm hận Thu Quỳnh, nhưng đứa trẻ đã ra đi thì không thể quay lại được nữa. Tôi không muốn những người ở lại chỉ vì việc đó mà phải sống một cuộc đời dằn vặt, đau đớn.”

“Thu Quỳnh là chị em thân thiết của tôi, cả đời này sẽ không thay đổi. Tôi đồng ý tha thứ cho Thu Quỳnh, tôi hi vọng Thu Quỳnh sẽ có được một cuộc sống tốt hơn bây giờ nữa. Tôi cũng mong mọi người có thể cho Thu Quỳnh một cơ hội để thay đổi bản thân, đừng nắm chặt lấy vết nhơ năm đó của cô ấy không bỏ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi