NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 907

Trong tim và trong tâm trí anh chỉ có Tô Thu Quỳnh.

Lâm Tiêu y như đứa trẻ làm chuyện xấu, anh nhìn Tô Thu Quỳnh với vẻ hơi bất an, bỗng chốc cũng không biết phải giải thích như thế nào.

Giờ phút này, Lâm Tiêu đột nhiên cảm thấy hơi hâm mộ Cao Bắc Vinh.

Trước đây lúc anh đi qua vạn bụi hoa, anh không dám chê cười Lưu Thiên Hàn, nhưng thích nhất là cười nhạo Cao Bắc Vinh độc thân.

Với thân phận và địa vị này của bọn họ, tuổi tác cũng đã cao, nhưng còn chưa từng chạm vào phụ nữ, có thể không mất mặt được chắc!

Nhưng bây giờ, anh đột nhiên cảm thấy Cao Bắc Vinh thủ thân như ngọc vì chưa tìm được tình yêu đích thực không hề mất mặt chút nào.

Thật sự, trước khi gặp được tình yêu đích thực, mỗi lần qua đường với một cô gái đều sẽ có thể trở thành lịch sử đen tối không thể tẩy sạch trên người mình.

Lâm Tiêu sợ Tô Thu Quỳnh biết được lịch sử đen tối của mình.

Anh còn chưa nghĩ ra phải làm thế nào để cứu vãn lại chút ấn tượng của mình trong lòng Tô Thu Quỳnh thì Bùi An Na đã không sờn lòng bò dậy từ dưới đất, sau đó lại nhào vào người anh.

Bùi An Na rất tự tin rất kiêu ngạo, cô ta không tin Lâm Tiêu đã từng có quan hệ với cô ta lại đột nhiên đổi tính đẩy cô ta ra. Cô ta càng muốn tin rằng Lâm Tiêu đang quá kích động, không thể tự kiềm chế được, cho nên mới làm ra hành động thất thường như vậy.

Cô ta ôm chặt cánh tay Lâm Tiêu: “Anh Lâm, chẳng lẽ bây giờ anh muốn người ta chiều anh ngay sao? Ở đây còn có người khác đang nhìn chằm chằm đó! Anh Lâm, nếu anh thật sự muốn em, em sẽ đẩy hết lịch trình tuần này, chuyên tâm phục vụ anh.”

“Cút!” Thấy sắc mặt Tô Thu Quỳnh không tốt, Lâm Tiêu lập tức nóng ruột, giọng nói không khỏi mang theo cơn giận rét lạnh.

Trong lòng Bùi An Na thoáng run lên. Thật ra cô ta cũng hơi sợ Lâm Tiêu, nhưng nghĩ tới dù sao mình cũng từng là người phụ nữ của anh, cô ta vẫn cả gan tiếp tục quấn lấy anh: “Anh Lâm, hôm nay anh sao vậy? Anh ăn phải thuốc nổ à? Trước kia anh sẽ không bảo em cút, anh còn khen em… Khen em ngực to não rỗng cơ mà!”

Đệch!

Lâm Tiêu muốn chửi tục. Ngực to não rỗng mà cũng coi như khen à?

Cô ả này đúng là thiểu năng!

“Cút đi! Đừng để tôi nhắc lại lần nữa!” Lâm Tiêu phát cáu đẩy Bùi An Na xuống đất. Bùi An Na khó hiểu nhìn Lâm Tiêu, cô ta vừa định nói gì đó thì đã thấy Lâm Tiêu ôm chặt lấy Tô Thu Quỳnh xoay người rời đi.

Bùi An Na giật mình, ngay sau đó cơn tức ùn ùn kéo tới. Hóa ra Lâm Tiêu không thèm nhìn cô ta một cái là do đã bị người phụ nữ bị chồng giàu vứt bỏ Tô Thu Quỳnh kia quyến rũ rồi!

Đương nhiên cô ta sẽ không cam tâm để Tô Thu Quỳnh giành mất người đàn ông mà mình nhìn trúng, nhưng nghĩ tới thủ đoạn của Lâm Tiêu, tạm thời cô ta cũng không dám động vào vảy ngược của anh.

Cô ta tức giận cắn môi dưới, núi cao sông dài, cô ta không tin một người phụ nữ bị chồng bỏ như Tô Thu Quỳnh có thể cười đến cuối cùng!

Tô Thu Quỳnh chắc chắn bây giờ mình vẫn chưa yêu Lâm Tiêu, nhưng nhìn thấy người phụ nữ của Lâm Tiêu tìm tới cửa, trong lòng cô vẫn thấy chua chát không giải thích được.

Dù sao bây giờ Lâm Tiêu đã là bạn trai của cô, cô và anh ở bên nhau, cũng cố gắng hòa hợp cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng dường như cô và Lâm Tiêu không dễ dàng để đi thêm bước tiếp theo.

“Thu Quỳnh!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi