NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

Chương 981

“Anh hai, không phải anh muốn ở bên cạnh Cung Tư Mỹ sao? Có giỏi thì hai người giẫm lên xương cốt của em mà ở bên nhau đi!”

Lưu Thiên Hàn làm thinh.

Nhan Nhã Tịnh vô cùng sốt ruột. Người phụ nữ khác tỏ ra yếu đuối đều có tác dụng, bây giờ cô cũng đã nói treo cổ tự sát, sao anh lại không có phản ứng gì thế?

Cô tiếp tục cố gắng: “Anh hai, em không nói đùa với anh đâu. Nếu anh không hủy bỏ lễ đính hôn với Cung Tư Mỹ, em thật sự sẽ tự sát đó!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Lưu Thiên Hàn lãnh đạm thờ ơ chắc là vì câu cô nói treo cổ trước cửa nhà anh quá viển vông.

Dù gì trong tay cô cũng không có dây thừng, anh sẽ không để bụng câu nói bâng quơ này đâu.

Kế sách một khóc hai nháo ba thắt cổ chắc chắn sẽ không xảy ra sơ sót. Điều sai sót duy nhất chính là hành vi của cô khiến anh cảm thấy cô chỉ nói ngoài miệng chứ không phải thật sự muốn tự sát.

Nhan Nhã Tịnh tiếp tục nghiến răng nghiến lợi, hôm nay nếu cô không giả bộ tự sát thật một chút thì Lưu Thiên Hàn sẽ không chịu thỏa hiệp!

“Anh hai, anh cho rằng em nói treo cổ tự sát chỉ là dọa anh thôi phải không!” Nhan Nhã Tịnh làm ra vẻ coi thường cái chết: “Được, nếu anh không tin, bây giờ em đập sẽ đầu vào tường tự sát luôn, để anh hối hận cả đời!”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh lao về hướng về phía bức tường cách đó không xa, như tráng sĩ một đi không trở lại.

Cô vừa xông tới phía bức tường vừa lén nhìn Lưu Thiên Hàn. Cô không tin mình tự tử trước mặt anh mà anh lại khoanh tay đứng nhìn!

Anh đúng là khoanh tay đứng nhìn thật!

Đầu của Nhan Nhã Tịnh sắp va vào tường nhưng Lưu Thiên Hàn vẫn lạnh lùng đứng ở cửa xe. Vẻ lạnh lùng ấy như thể cho dù cô có chết, thì anh cũng sẽ không nhíu mày chút nào.

Khi còn cách bức tường 1cm, cơ thể của Nhan Nhã Tịnh chợt cứng đờ tại chỗ như hóa đá.

Khóe môi Lưu Thiên Hàn âm thầm nhếch lên, người phụ nữ này đúng là không nỡ liều mạng!

“Sao vậy, không đập đầu vào tường tự sát à?”

Lưu Thiên Hàn châm một điếu thuốc, phun sương nhả khói. Trong làn khói lượn lờ, cô thật sự trông thấy rõ biểu cảm của anh.

Gương mặt điển trai như được chạm khắc tinh xảo không hề tỏ ra thương tiếc chút nào, chỉ có vẻ rét lạnh thấu xương và châm chọc.

Nhất là ánh mắt của anh, lạnh lùng lãnh đạm như thể cô cũng chỉ là một người xa lạ không quan trọng. Sự sống chết của cô không ảnh hưởng gì đến cảm xúc của anh cả.

Thấy Lưu Thiên Hàn như thế, trái tim cô đột nhiên nguội lạnh.

Anh Lưu của trước kia thật sự không phải như vậy. Cho dù ban đầu anh vẫn chưa yêu cô thì sự che chở của anh dành cho cô cũng khiến đáy lòng cô cảm thấy ấm áp.

Sao giữa họ lại chẳng còn tồn tại chút ấm áp nào nữa thế!

Nhan Nhã Tịnh hốt hoảng nhìn sang nơi khác, cô sợ vẻ yếu ớt nhất của mình sẽ trần trụi hiện ra trước mặt anh. Cô vẫn chưa điều chỉnh xong tâm trạng của mình để chiến đấu tiếp thì giọng nói không có chút tình cảm nào đã văng vẳng bên tai cô.

“Tiếc quá, tôi vẫn muốn giẫm lên xương cốt của cô để ở bên Cung Tư Mỹ!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi