NGHE NÓI TA SẼ CHẾT TRÊN TAY NÀNG

Dường như Mạch Tân Diệc đã lạc vào trong mộng, tự mình trải qua cảnh yêu mà không được, cũng lại nhìn thấy tình yêu say đắm ẩn sâu dưới đáy mắt Mộ Sân Cừ.

Hắn lo lắng Mộ Sân Cừ chán ghét Ma tộc, lại luyến tiếc không có liên hệ gì với nàng. May mắn hai người có cùng địch nhân, Mạch Tân Diệc chịu trách nhiệm đối phó với năm đại tông phái mà lấy cớ quang minh chính đại đi vào Thiên Sơn tông tìm nàng, cho dù chỉ là thoáng tới gần một chút cũng đủ làm hắn vui mừng.

Mạch Tân Diệc quả thực không thể tin được kẻ sợ hãi ngu xuẩn đó là mình, A Cừ không bao giờ thân cận như thế với người ngoài, mà hắn đã tới được đến nước này lại còn do dự.

Tuy rằng Mạch Tân Diệc phỉ nhổ chính mình, nhưng hắn cũng không có cách nào phủ nhận, loại thời điểm này quả thật hắn không dám làm ra hành động gì khác người, bởi vì yêu quá sâu, một chút do dự cũng có thể làm hắn sợ sệt không dám bước đến.

Mạch Tân Diệc trộm hôn Mộ Sân Cừ đang say rượu, đầu lưỡi thanh hương làm hắn say mê không thôi, nàng mơ màng ưm một cái.

Ý thức nàng có chút không rõ, bị ôm ngồi trên đùi Mạch Tân Diệc, gió lạnh thổi qua khiến nàng tìm kiếm nguồn nhiệt nóng bỏng, vì thế Mộ Sân Cừ chui vào trong lòng Mạch Tân Diệc.

"Thích túi tiền không?"

Mộ Sân Cừ không quên sinh nhật của Mạch Tân Diệc, nàng muốn theo tâm ý tặng Mạch Tân Diệc một cái túi tiền, nhưng tay nghề nàng không tốt, loay hoay học thật lâu mới thêu ra được một cái túi tiền có thể nhìn được, lại bỏ vào bên trong noãn ngọc Tây Hải và dược thảo an thần, Mạch Tân Diệc luôn ngủ không tốt, như vậy hắn sẽ thích chứ?

Hoặc là nói, hắn có hiểu được tâm ý của nàng không?

"Thích."

Mạch Tân Diệc ôm Mộ Sân Cừ, thiếu nữ say rượu ngây ngô dựa vào người hắn, hắn biết nàng cũng đã tràn đầy tình yêu, cũng không định tiếp tục nhịn nữa.

"Thích A Cừ."

Mộ Sân Cừ cảm thấy bản thân đã say, nàng cười ha ha, thì ra trong lòng nàng khát khao nghe được lời âu yếm của Mạch Tân Diệc đến vậy sao?

"Ta còn muốn lễ vật khác,"

Mạch Tân Diệc ngậm vành tai Mộ Sân Cừ, thở vào lỗ tai nàng, làm Mộ Sân Cừ ngứa ngáy lùi về sau,

"Còn muốn cái gì?"

"Ta muốn nàng."

Lời nói của Mạch Tân Diệc làm toàn thân Mộ Sân Cừ nóng lên, nàng không biết hắn trêu chọc cư nhiên sẽ quyến rũ như thế, lập tức dựa vào vai hắn cọ cọ,

Ta đang nằm mơ sao?

Mạch Tân Diệc duỗi tay cởi ra quần lót của nàng, đường đi khô khốc làm hắn không vào được, hắn vén mở vạt áo cắn đầu vai nàng, gió đêm nhẹ nhàng phất qua, Mộ Sân Cừ bị lạnh phát run.

Mạch Tân Diệc ôm Mộ Sân Cừ, hơi thở ướt nóng nóng bỏng thổi vào da thịt lỏa lồ, tâm tư vừa động, chớp mắt đã biến mất ở trong đình.

Mộ Sân Cừ loã lồ nằm trên giường, nàng ôm thân thể nóng bỏng phủ lên, đồ vật cứng nóng dưới thân đỉnh vào nàng, làm nàng có chút sợ hãi.

"Mạch Tân Diệc..."

"Gọi ta phu quân."

Mộ Sân Cừ không mở miệng, tối nay Mạch Tân Diệc tiến công cực nhanh, tựa hồ vì biết rõ tâm ý mình nên không hề cố kỵ mà ép sát từng bước công thành.


hoa huy*t khép chặt, Mạch Tân Diệc nắm ngón tay nàng nhét vào, chỉ mới nhìn cảnh tượng này thôi đã khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, hoa huy*t bị ngón tay trắng nõn căng ra, môi huyệt tham lam nuốt vào trọn vẹn ngón tay thon dài.

Mộ Sân Cừ hơi co rúm, đường đi bị lạnh phát run, nàng khẽ nhíu mày, tầm mắt nóng bỏng chăm chú chiếu vào địa phương xấu hổ khiến nàng có chút lùi bước.

Nhưng ý đồ còn chưa hoàn thành thì đùi đã bị mở ra, Mạch Tân Diệc cắm ngón tay theo vào trong, chất lỏng nhợt nhạt thoáng bôi trơn động tác ra vào, hắn cực kỳ kiên nhẫn, trong hoa huy*t ướt nóng nhẹ câu lấy ngón tay Mộ Sân Cừ, ngón tay mảnh khảnh bị gió đêm thổi hơi lạnh, dần dần nóng lên trong hoa huy*t ướt mềm.

Mộ Sân Cừ cực kỳ thuận theo, mặc kệ tình triều xa lạ lan tràn khắp thân thể, nàng vẫn phối hợp với động tác của hắn.

Mạch Tân Diệc biết rõ điểm mẫn cảm trên thân thể nàng, đầu ngón tay thon dài nhiều lần chọc vào khối thịt mềm kia, đương nhiên Mộ Sân Cừ căn bản không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt như vậy, run rẩy cởi giáp đầu hàng dưới ngón tay hắn.

hoa huy*t phun nước bốn phía, ngón tay Mộ Sân Cừ cũng bị xiết chặt.

Mạch Tân Diệc hận không thể từng giây từng phút đều cắm vào trong thân thể nàng, chưa từng thấy qua bộ dáng thủ dâm mê người này của Mộ Sân Cừ.

Lúc ngón tay rút ra, hoa huy*t ướt nóng vẫn còn quấn quýt si mê, thịt mềm hàm chứa gắt gao, Mộ Sân Cừ cảm thụ được thân thể tham lam không buông, xấu hổ đến mức hai má đỏ bừng.

Thô to dương v*t chống vào cửa huyệt, Mộ Sân Cừ có chút hoảng loạn, nàng nắm chặt bả vai hắn, đầu ngón tay ướt nóng dính vào người Mạch Tân Diệc, giọng điệu nàng hơi run rẩy,

"Mạch Tân Diệc..."

"Gọi phu quân,"

Mạch Tân Diệc ôm nàng đỉnh vào bên trong,

"A Cừ, gọi ta phu quân."

dương v*t thô to dữ tợn mở ra thịt mềm, Mộ Sân Cừ đau đớn, nhưng lại vẫn dâng thân thể lên càng sâu,

"Phu quân... Ha..."

"Cầu phu quân... Thương tiếc..."

Mạch Tân Diệc thở hổn hển, khác với thân thể đã bị hắn thao quen, lúc hắn đi vào liền thân mật quấn lấy, chủ động bọc liếm mút vào.

Còn thân thể ngây ngô này chỉ có run rẩy trốn tránh và chống đẩy, huyệt thịt bốn phương tám hướng đẩy hắn ra ngoài, làm hắn phát đau.

"A Cừ đừng sợ,"

Thái dương Mạch Tân Diệc đổ ra lớp mồ hôi mỏng,

"Phu quân thương nàng."

Mộ Sân Cừ nỗ lực thả lỏng chính mình, huyệt thịt mẫn cảm rất nhanh đã phản chiến, quấn quýt si mê mút vào dương v*t lấy lòng, ngứa ngáy tràn lan khiến nàng khát khô,

"Động một chút, phu quân...Chàng động đi..."

Giọng nói nức nở ẩn chứa ủy khuất, Mạch Tân Diệc ôm thiếu nữ xinh đẹp, không cho động chính là nàng, cầu xin hắn động cũng là nàng.

Thương tiếc nàng là lần đầu, Mạch Tân Diệc không dám làm càn quá mức, nhẹ nhàng thọc vào rút ra huyệt thịt non mềm, những vẫn nhiều lần đỉnh vào thịt mềm mẫn cảm, rất nhanh Mộ Sân Cừ đã tước vũ khí đầu hàng, khóc lóc xối huyệt dịch nóng bỏng vào quy đầu.

Mạch Tân Diệc không định tra tấn nàng, lúc hoa huy*t xoắn chặt liền thống khoái bắn ra ngoài, tinh dịch nóng bỏng tràn vào vách động run rẩy co rút, Mộ Sân Cừ run rẩy lợi hại hơn, lại dâng lên một đợt tình triều, đường đi khẩn trí tràn đầy diijch huyệt, nhỏ giọt xuống giường.

Mẫn cảm rõ ràng như vậy, đúng là tiểu dâm oa.

Mộ Sân Cừ khóc sướt mướt ôm hắn, tình triều xa lạ lại mãnh liệt lôi cuốn khiến lý trí nàng như bị sóng biển nhấn chìm,

"Phu quân... Ô ô ô... Phu quân ôm ta một cái..."

Mạch Tân Diệc thuận theo ôm chặt nàng, toàn thân Mộ Sân Cừ run lợi hại, hắn nhìn thiếu nữ không biết tự lượng sức mình vẫn còn tiếp tục muốn câu dẫn hắn,

"Lại một lần nữa?"

"Không, từ bỏ..."

Mộ Sân Cừ không muốn tiếp nhận khoái cảm quá mức kịch liệt lần nữa, nhưng nàng cũng không muốn để Mạch Tân Diệc rời đi, nàng ôm chặt hắn, nhấp môi, tiếng khóc đè nén xen lẫn hơi thở gấp gáp, chọc người đau lòng.

Vừa kiều vừa mị.

Mạch Tân Diệc ôm nàng, hôn nhẹ xuống đầu tóc ướt đẫm mồ hôi,

"Không chọc nàng, ngủ đi."

Dường như sợ hãi Mạch Tân Diệc rời đi, Mộ Sân Cừ dựa sát vào ngực hắn, nghe tiếng tim đập làm nàng an tâm, cuối cùng không chống nổi mỏi mệt mà nặng nề rơi vào giấc ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi