Tôi bị như thế đến khoảng gần 2 tháng sau tôi mới bình tĩnh lại được..
Nhớ thời gian ấy đêm nào tôi cũng mơ thấy Quân hiện về có đêm anh ôm tôi ngủ nhẹ nhàng gần gủi tôi lắm, có đêm Quân lại giận dữ gầm rú ầm ỉ, suốt bao nhiêu ngày qua tôi khủng hoảng tinh thần bởi cứ sống trong lo sợ mà ko thoát ra được...Khi tôi tỉnh lại cũng là nhờ vào nhìn thấy cuốn sổ tiết kiệm của Tú đưa cho tôi ngày trước, lúc tôi vừa rời khỏi quê lên Tú phố....
Tôi mở ra cuốn sổ tiết kiệm trị giá 500 triệu tiền mặt là tên của tôi với một dòng nhắn
"Số tiền này là của tôi mấy năm sang xứ người tôi tiết kiệm được…Ngôi nhà chị để lại tôi xin nhận nên số tiền này chị cứ cầm lấy coi như sau này nếu chị có bước tiếp nó sẽ là quà cưới của tôi tặng chị…Cuối cùng tôi vẫn sẽ đợi chị ngôi nhà này vẫn là của chị…!
.....
Tôi đọc dòng chữ ấy xong lặng người một lúc, cầm chặt vật mà Tú giao tự nhiên nước mắt rơi xuống nhưng rồi tôi lập tức gói lại cẩn thận cuốn sổ tiết kiệm này vì tôi sực nhớ ra một chuyện. Bây giờ số tiền này tôi cũng chưa cần dùng đến với lại tôi cũng ko định sẽ nhận vài tháng nữa là đám mãn tang chồng tôi, tôi quyết định năm nay sẽ về quê một lần để đối diện với tất cả...
Sáng sớm hôm nay tôi đi xe về quê dự đám mãn tang của chồng mình...Hai năm rồi mới về lại nơi này tôi thấy sao xa lạ quá. Đường xá cũng được trải nhựa bằng phẳng ko như lúc tôi ở đây ổ gà, ổ vôi nhiều lắm, mỗi khi chạy xe ngang phải chạy cho thật cẩn thận mới vững được tay lái…
Trước đường vào nhà, tôi đi qua nhiều người họ nhận ra tôi liền đứng lại chỉ trỏ, bàn tán xì xào các kiểu...Tôi biết trong đầu họ đang nói gì về tôi đó, đúng hơn là nói xấu chứ chẳng tốt lành gì nhưng tôi vẫn mặc kệ cứ thế gật đầu nhẹ chào hỏi mọi người rồi tăng ga lướt qua thôi……
Dừng xe lại trước cổng nhà, tôi nhìn xung quanh căn nhà tôi từng sống, giờ trở nên hoàn toàn lạ lẫm, căn nhà được xây rộng hơn, màu sơn cũng thay đổi nhìn căn nhà khang trang lại sơn màu xanh bông phấn nên thoạt nhìn vào rất dịu mắt, ngoài sân cũng đã được lót gạch tất cả...Tôi đang đứng bên ngoài cửa bần thần xen lẫn lạ lẫm nhìn vào chưa kịp gọi người mở cửa thì chợt trông thấy một cô gái lạ chắc nhỏ hơn tôi khoảng vài tuổi, cô ấy đi vội ra, trên tay còn đang cầm cây chổi đang quét dỡ…
"Em chào chị? Chị tìm ai vậy chị?
Tôi nhìn người con gái nhỏ nhắn xinh xinh trước mặt hơi tò mò ko biết cô ấy là ai, tại sao lại ở đây nhưng vẫn lịch sự trả lời
"À…chào em? Cho chị hỏi Tú có nhà ko em?