NGHỊCH TẬP Ở RỂ

Cuộc sống tốt đẹp năm năm này, cuối cùng cũng kết thúc sao? Vua Chuột sẽ đưa ra mệnh lệnh gì cho anh đây? Tâm tình của Bạch Kiên Cường lập tức  trầm xuống.

Tuy anh đã được trải qua đợt huấn luyện đặc biệt, nhưng anh chưa bao giờ thấy bộ mặt thật của Vua Chuột.

Người quản lý lắc đầu: “Tôi chỉ là người đưa tin, Vua Chuột ra lệnh cho anh nghĩ biện pháp gi3t ch3t nhóm quản lý cấp cao của Hoa Cường, mỗi lần giết một người, được thưởng 20.000 tệ. Hơn nữa, đây là nhiệm vụ khẩn cấp, chỉ có năm ngày hành động, nếu không…”

Quản lý nhìn qua hướng cửa: “Vợ con anh nhìn rất đáng yêu đó… haha.”

“Không! Mấy người không thể động tới họ!” Bạch Kiên Cường theo bản năng biết được kết cục đáng sợ, gấp gáp biện luận: “Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ, tôi biết rồi.”

Quản lý mỉm cười gật đầu: “Tốt lắm, ngài Bạch, tôi chúc anh mã đáo thành công.”

Thời điểm anh ta đưa tay với Bạch Kiên Cường, Bạch Kiên Cường vì lo lắng phập phồng, hơn nữa hai tay đều cầm túi quà, căn bản không bắt tay lại với đối phương.

Hồn bay phách lạc quay lại phòng, Tề Anh nhạy cảm nhận ra chồng mình không bình thường lắm: “Kiên Cường, anh làm sao vây? Cầm được nhiều tiền thưởng như thế mà không vui sao? Đối phương đưa ra điều kiện quá đáng gì à?”

Bạch Tiểu Mao lục lọi hai túi quà tặng, lấy được hai cọc tiền thì vui vẻ kêu lên.

“Anh không sao, anh thấy bụng dạ không thoải mái lắm, em cứ yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.”

Bạch Kiên Cường đối mặt với vợ con đáng yêu của mình, anh làm sao có thể nói ra tình hình thực tế? Chỉ có thể nói dối một câu để che đậy.

“Bụng đau lắm hả? Có cần đi khám bác sĩ không?” Tề Anh quan tâm hỏi: “Anh giờ là trụ cột của gia đình, không thể để xảy ra chuyện gì được.”

“Ừ, không cần tới bác sĩ đâu, anh không yếu như vậy.” Bạch Kiên Cường làm một động tác rất ‘man’.

“Hai mẹ con ăn cơm đi.”

Tâm tình Bạch Kiên Cường cực kì phức tạp: Vì sao? Vua Chuột lại sai anh giết nhóm quản lý của Hoa Cường? Ba vị tổng giám đốc xinh đẹp kia đối xử với anh tốt như thế, còn có tổng giám đốc Diệp, tại thời điểm anh bị người ta uy hiếp, đã thẳng tay giúp đỡ, hiện giờ Bạch Kiên Cường anh lại phải hại bọn họ sao?

Vua Chuột cuối cùng thuộc về thế lực nào? Tại sao phải tấn công Hoa Cường? Chẳng lẽ Vua Chuột là đồng minh của nhà Mộ Dung?

“Kiên Cường, chúng ta nên về thôi.” Tề Anh nhẹ nhàng vỗ bả vai Bạch Kiên Cường nhắc nhở.

“A…?” Bạch Kiên Cường thoát khỏi trầm tư, lúng túng nói: “Được, chúng ta về thôi.”

Tề Anh nói: “Anh cũng không ăn được bao nhiêu, có muốn gói mang về không? Tý đói lại ăn thêm?”

Bạch Kiên Cường lắc đầu: “Không cần.”

Bạch Tiểu Mao vui vẻ nhảy chân sáo, không hề để ý tới người cha đang sầu muộn của mình.

Lên xe, Tề Anh phụ trách lái xe: “Chồng à, năm đó anh là kiện tướng môn thể dục đó…! Sao lại đột nhiên đau bụng? Hay chúng ta đi bệnh viện kiểm tra một chút?”

Bạch Kiên Cường lắc đầu: “Anh cảm nhận được cơ thể mình mà, không sao đâu.”

Tắm rửa đi ngủ, Bạch Kiên Cường mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào trần nhà, căn bản không thể ngủ được.

Chuyện anh gia nhập vào tổ chức con chuột, anh vẫn luôn gạt Tề Anh, số tiền lương 2000 tệ mỗi tháng mà Bạch Kiên Cường cần về đều do con chuột cấp, anh cũng gạt Tề Anh, anh chỉ nói đó là tiền lương của công ty.

Nhiều năm tích lũy, số tiền lương bên con chuột kia ít nhất cũng được 100.000 tệ nhỉ?

Không làm việc cho con chuột?

Cuộc sống bây giờ của Bạch Kiên Cường sẽ bị xáo trộn! Thậm chí cả nhà phải chạy trối chết! Còn có thể chưa kịp chạy đã bị con chuột thanh lý!

Trong vòng năm ngày, giết quản lý cao tầng của Hoa Cường? Giết bao người? Bạch Kiên Cường do dự không thể xác định.

Tuy anh đã trải qua huấn luyện bí mật, nhưng khi đó những người anh giết đều là ‘tử tù’ đó…!

Nhóm quản lý cao tầng lại có ăn với anh, chẳng lẽ anh phải giết họ thật sao?

Giết hay không giết? Giết như thế nào? Vấn đề này quấy Raymond tâm trí anh.

 

“Kiên Cường, anh làm sao thế? Có phải có chuyện gì không có cách giải quyết không?” Trực giác của phụ nữ đôi khi cực kì nhạy cảm, Tề Anh dựa sát vào người Bạch Kiên Cường, ngoan ngoãn hỏi.

“Không sao, Tề Anh, ngoan, ngủ đi.” Bạch Kiên Cường ôm Tề Anh vào lòng, nhẹ nhàng vuốt v3: “Em yêu, anh yêu em.”

Tề Anh lại dựa sát vào anh hơn, khẽ hôn lên mặt anh một cái: “Ông xã, em yêu anh.”

Ôm lấy cơ thể mềm mại ấm áp của Tề Anh, trong lòng Bạch Kiên Cường càng đau khổ hơn, không kìm được mà ôm ghì lấy Tề Anh, trong một khoảng thời gian không biết nên nói cái gì.

“Ông xã, em thấy anh không ổn lắm, cuối cùng có chuyện gì? Dù có khó khăn như nào, anh cứ nói ra, em có thể chia sẻ với anh.” Tề Anh lo lắng nhìn anh.

“Không có chuyện gì, Tề Anh, anh nhất định sẽ vượt qua, cho em một cuộc sống tốt hơn.” Tuy Bạch Kiên Cường nói thế, nhưng trong lòng lại phỉ nhổ bản thân tỷ lần, lời hứa đầu môi? Anh chính là đồ cặn bã!

Đến bây giờ, Bạch Kiên Cường đã hiểu rõ, mình bước lên một con đường không lối về,

Anh không có biện pháp trở lại lúc trước, chỉ có thể tiếp tục đi trên con đường này.

Con chuột vốn không thể ngẩng mặt nhìn trời, nhưng hiện tại chuyện anh sắp làm càng khiến anh không dám ngẩng mặt lên nhìn trời.

Nhân viên ở công ty Hoa Cường, có rất nhiều là đồng nghiệp của anh, đương nhiên là có tình cảm với nhau, nhưng hiện tại nếu Bạch Kiên Cường anh tự tay hủy Hoa Cường, nhiều người như thế mất đi bát cơm, sinh hoạt sẽ rơi vào cảnh khó khăn cùng cực!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi