NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 1161:

 

Thượng Quan Húc gật đầu, coi như mình nói vô ích: “Chúng ta trở lại chuyện chính đi! Lần này cô chọc giận Thượng Quan Mật Nhi rồi, vở tuồng này càng thêm đặc sắc rồi đấy.”

 

Lê Hương nhướng chân mày lá liễu tỉnh xảo: “Vậy thì mời Cửu Lăng vương lên sàn, xem cuộc vui thôi!”

 

Một màn nhảy kết thúc, Thượng Quan Húc và Lê Hương đi xuống, Lê Hương đến toilet.

 

Bởi vì Vương cung quá rộng, Lê Hương trong chốc lát không tìm được nhà vệ sinh, cô hỏi một người làm nữ: *Xin hỏi nhà vệ sinh ở đâu?”

 

Người làm nữ kia cung kính nói: “Lan Lâu công chúa, mời đi theo tôi.”

 

Người làm nữ dẫn đường ở phía trước, Lê Hương đi theo phía sau, rất nhanh Lê Hương liền nghe được một chuỗi tiếng chuông thanh thúy, tiếng chuông kia như mang theo ma lực nào đó, có thể khiến người ta mất lý trí, liền đi theo tiếng chuông này.

 

Đôi mắt sáng của Lê Hương nhanh chóng mất đi phong thái ngày xưa, trở nên trống rỗng, cô máy móc đi theo phía sau người làm nữ.

 

Rất nhanh người làm nữ mở ra cửa một căn phòng: “Lan Lâu công chúa, mời vào.”

 

Lê Hương đi vào.

 

Ngoài cửa phòng, Thượng Quan Khải đi tới, người làm nữ kia hướng về phía Thượng Quan Khải gật đầu một cái, liền yên lặng rời đi, Thượng Quan Khải mừng rỡ, hắn ở bên ngoài xoa xoa tay, sau đó không kịp chờ đợi đẩy cửa phòng ra.

 

Thượng Quan Khải đi tới trong phòng, chỉ thấy trong phòng có một bình phong màu sắc cổ xưa, xuyên qua bình phong hắn mơ hồ tháy một thân ảnh yêu điệu phía sau.

 

“Lan Lâu công chúa, anh tới đây!” Thượng Quan Khải nhanh chóng chạy vào, trực tiếp nhào vào bóng người mềm mại kia.

 

Lúc này, Thượng Quan Mật Nhi đang chờ ở bên ngoài, hết thảy đều ở trong kế hoạch, phát triển rất thuận lợi, hiện tại nên đến lượt cô ả ra sân rồi.

 

Ä và Thượng Quan Khải nội ứng ngoại hợp, cam đoan Lê Hương chạy không được.

 

“Chị Lê Hương!” Thượng Quan Mật Nhi đột nhiên lớn tiếng kêu lên: “Chị Lê Hương, chị đang ở đâu? Chị Lê Hương!”

 

Thượng Quan Mật Nhi lớn giọng hét lên, nhanh chóng háp dẫn ánh mắt mọi người, mọi người chạy tới, ân cần hỏi han: “Mật Nhi công chúa, đã xảy ra chuyện gì?”

 

Thượng Quan Mật Nhi kinh hoàng nói: “Máy người không thấy chị Lê Hương sao, chị Lê Hương không thấy đâu, tôi làm sao cũng không tìm được chị Lê Hương!”

 

Cái gì? Lan Lâu công chúa biến mắt, đây chính là chuyện lớn khó lường, tất cả mọi người bắt đầu tìm Lê Hương.

 

Lúc này người trong phòng đột nhiên truyền đến một tiếng kêu mềm mại: “AI”

 

Thanh âm này rất đột ngột, tràn đầy ái muội, nhanh chóng truyền tới màng tai tắt cả mọi người.

 

Mọi người lúc này nhìn nhau: “Trong căn phòng này tại sao như có người, chẳng lẽ Lan Lâu công chúa đang ở bên trong?”

 

“Tôi nghe tiếng kêu này là lạ, trong căn phòng này có phải còn có một người đàn ông khác hay không?”

 

Lúc này Thượng Quan Húc đã đi tới, mọi người nhanh chóng đưa bao vây thân thể to lớn của anh ta: “Cửu Lăng vương, ngài tới đúng lúc lắm, có phải ngài không ở cùng Lan Lâu công chúa không, Lan Lâu công chúa dường như ở nơi này trong phòng vụng trộm với người đàn ông khác…”

 

“Không thể!” Thượng Quan Mật Nhi lúc này lên tiếng bảo vệ Lê Hương: “Chị Lê Hương không phải người như: thế, chị Lê Hương là Cửu Lăng vương phi tương lai, chị ấy sẽ không cắm sừng anh trai tôi.”

 

Mọi người nhanh chóng nói: “Mật Nhi công chúa, cô chính là quá thiện lương, tri nhân tri diện bắt tri tâm, làm sao cô biết Lan Lâu công chúa đơn thuần thiện lương giống cô chứ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi