NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 148:

 

Lúc này Lê Nghiên Nghiên quan sát xung quanh, sau đó hỏi tổ trưởng: “Em gái em Lê Hương có tới không vậy?”

 

Từ ngày rời khỏi Lê gia, Lê Hương vẫn không hề có động tĩnh gì, viện Xu Mật là một thánh địa thần thánh y học, có mạng lưới riêng, tin tức đều không được truyền ra, cho nên hôm nay Lê Nghiên Nghiên không có được câu trả lời mong muốn.

 

Triệu Lập Anh cũng biết Lê Nghiên Nghiên với Lê Hương có khúc mắc, anh ta lắc đầu: “Danh sách người trúng tuyển hôm nay anh không nghe thấy nhắc đến tên Lê Hương. Lê Hương này xuất xứ từ thôn quê, lại chỉ mới tốt nghiệp trung học, viện nghiên cứu Xu Mật của chúng ta sao có thể tuyển cô ta vào chứ?”

 

Triệu Lập Anh rất xem thường Lê Hương, nữ thần của anh ta chính là Lê Nghiên Nghiên.

 

Lê Nghiên Nghiên lại uống một ngụm cà phê, khóe môi khẽ cong lên, Lê Hương thua rồi.

 

Tất cả mọi người đều đang đánh cược xem Lê Hương có thể vào Xu Mật hay không, lần này cô nhất

 

định sẽ trở thành trò cười cho mọi người chế giễu.

 

Đúng lúc này, bên tai cô ta đột nhiên vang lên một giọng nói trong trẻo: “Lê Nghiên Nghiên, cô đang tìm tôi sao?”

 

Đôi mắt Lê Nghiên Nghiên khẽ co rụt lại, âm thanh quen thuộc này là của… Lê Hương.

 

Lê Nghiên Nghiên vội vàng ngắng đầu nhìn về phía trước, hôm nay Lê Hương mặc một chiếc áo len màu hồng cánh sen, phía dưới là chiếc quần dài đen bó sát lấy đôi chân dài mảnh, cả người thanh tú xinh đẹp bước vào từ cửa chính Viện nghiên cứu Xu Mật.

 

Màu hồng cánh sen đối với con gái rất kén chọn, nhưng kiểu thanh thuần trong trẻo như Lê Hương mặc lên lại lộ ra mấy phần xinh đẹp động lòng người, khiến cho người khác không thể dời mắt.

 

Bộ đồ hôm nay của Lê Hương rất thích hợp tới làm Tiểu Bạch.

 

Lê Hương tới.

 

Cô vẫn tới đúng như hẹn.

 

“Lê Hương, sao em lại tới đây, em vào bằng cách nào vậy, chị nghe nói Viện nghiên cứu Xu Mật không tuyển em mà.” Lê Nghiên Nghiên ôn nhu nói.

 

Lê Hương bước lên một bước nhỏ, cong môi lên nói: “Lê Nghiên Nghiên, cô nghe ai nói rằng tôi không được trúng tuyển?”

 

Lê Nghiên Nghiên nhìn sang Triệu Lập Anh.

 

Triệu Lập Anh vội vàng đứng lên, vẻ mặt xem thường chán ghét nhìn Lê Hương: “Lê Hương, Viện nghiên cứu Xu Mật của chúng tôi sao có thể tuyển người tài như cô được chứ, cô mau rời khỏi nơi này đi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đuỏi cô đi đấy.”

 

Toàn bộ mọi người ở các danh viện Hải Thành đều đang đặt tiền cược, cho dù Xu Mật là thánh địa, nhưng động tĩnh bên này đã thu hút không ít ánh mắt, không ít người đã móc điện thoại ra quay lén.

 

Bên trong ánh mắt của Lê Nghiên Nghiên lóe lên một tia độc ác, cùng nụ cười trên nỗi đau của người khác, Lê Hương, là cô chủ động dâng tới cửa đấy!

 

Lê Nghiên Nghiên đi tới kéo tay Lê Hương: “Lê Hương, chị biết em không thích chị, còn hiểu lầm chị, nhưng em không nên vì muốn tranh chấp mà một mình xông vào Xu Mật, sẽ ảnh hưởng tới rất nhiều người, bây giờ chị đưa em ra ngoài nhé?”

 

Triệu Lập Anh cảm thấy nữ thần Lê Nghiên Nghiên của anh ta thật sự quá thiện lương rồi, là thiên sứ trằng gian, lúc này anh ta liền biến thành người bênh vực kẻ yếu: “Nghiên Nghiên, Lê Hương này vẫn luôn nhắm vào em, còn náo loạn khiến em tan cửa nát nhà, em đừng vì lòng lương thiện mà đối xử tốt với cô ta làm gì.”

 

Lê Nghiên Nghiên ôn nhu nhìn Triệu Lập Anh, có chút ủy khuất đáng thương muốn nói lại thôi: “Tổ trưởng Triệu, anh đừng nói Lê Hương như vậy.”

 

Lê Hương buồn cười nhìn hai người đang diễn kịch này: “Lê Nghiên Nghiên, mị lực của cô cũng thật lớn, vừa mới vào tới Xu Mật không lâu mà đã có thêm một kẻ ái mộ rồi?”

 

“Lê Hương, em…”

 

Lê Nghiên Nghiên còn muốn nói chuyện nhưng lúc này chủ nhiệm viện nghiên cứu Xu Mật Chu Bình đi tới, Chu Bình năm nay đã ba mươi lăm tuổi, mặc một bộ đồ đen, tính tình nghiêm khắc lại cứng nhắc, giống như là thầy giáo chủ nhiệm ở trưởng học vậy, cho nên ai cũng sợ cô ta.

 

Chu Bình đi tới, lạnh giọng khiển trách: “Các cô cậu đang làm loạn gì ở đây thế, Triệu Lập Anh, cậu là tổ trưởng mà, chẳng lẽ đây chính là tác dụng của người dẫn đầu sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi