NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 162:

 

Triệu Lập Anh không tin, anh ta cảm tháy tất cả đều là giả, cho nên anh ta dựa theo lời của Lê Hương đi lục từng ngăn tủ để kiểm nghiệm, không biết từ lúc nào, quần áo trên người anh ta đã ướt đẫm mồ hôi, chỉ có thể chật vật dựa vào tường thở dốc.

 

Tất cả mọi người ở đây đều kinh hãi nhìn Lê Hương, mặc dù không dám tin tưởng, nhưng bọn họ vẫn phải thừa nhận, Lê Hương thật sự chỉ tốn ba ngày để học thuộc lòng 12800 loại dược liệu, đồng thời thông qua khảo nghiệm của Chu Bình.

 

Lê Hương này, rốt cuộc… là ai vậy?

 

Đôi mắt lấp lánh của Lê Hương nhìn sang Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu còn muốn kiểm tra nữa không, tôi đã nhớ hết 12800 loại dược liệu này rồi, cô cứ kiểm tra đi.”

 

Chu Bình không khỏi nhìn Lê Hương bằng ánh mắt khác, cô lại có thể hoàn thành nhiệm vụ bất khả thi trong mắt cô ta.

 

Cô gái này là người mà viện trưởng chỉ định, chẳng lẽ thật sự có tài?

 

Chu Bình dùng hết trí nhớ tìm kiếm tin tức y học liên quan tới Lê Hương, nhưng chỉ nghĩ tới hai việc Lê Hương mới từ quê lên và mới tốt nghiệp phổ thông.

 

Chu Bình nhíu mày: “Lê Hương, chúc mừng cô thành công, cô có thể ở lại Xu Mật học tập.”

 

“Oa, Lê Hương, tuyệt quá, tiền cược của tôi gấp bội, tôi giàu to rồi, rất nhiều người cược cô thua đều bị vả mặt chan chát rồi nha!”

 

Song Song chạy tới ôm chặt Lê Hương, còn liếc nhìn Lê Nghiên Nghiên khoe mẽ.

 

Lê Nghiên Nghiên nghe mọi người bàn tán.

 

“Xem ra Lê Hương này giấu tài.”

 

“Cô ta giỏi thật đấy, 12800 loại dược liệu đó, hôm nay, cô ta một trận thành danh ở Xu Mật, tạo ra kỷ lục.”

 

“Lê Nghiên Nghiên là hoa khôi mới của viện ta, Lê Hương cũng không tệ.”

 

Thành kiến ban đầu của mọi người với Lê Hương dần thay đổi, có chút tán thành Lê Hương.

 

Chu Bình đứng dậy: “Lê Hương, cô cũng không thể kiêu ngạo. bây giờ cô chỉ coi là nhập môn, vì cô không có bất kỳ bằng cấp và kinh nghiệm nào, cho nên tất cả phải bắt đầu từ đầu, tôi chờ mong tiếng bộ của cô, đồng thời cũng mong cô không phạm sai lầm, nếu không cô sẽ phải rời Xu Mật.”

 

Lê Hương cười cong mắt: “Vâng, chủ nhiệm Chu, cảm ơn chủ nhiệm Chul”

 

Chu Bình rời đi.

 

Chủ nhiệm Chu vừa đi, có người bước lên: “Lê Hương, bây giờ cô là đàn em của chúng tôi, hoan nghênh cô gia nhập.”

 

“Lê Hương, có thể bí mật nói cho tôi biết làm thế nào để nhớ 12800 dược liệu này không, tôi muốn khiêu chiến kỷ lục của cô.”

 

Lê Hương nhướn mày, cười tinh nghịch: “Về sau tôi phải học tập theo các đàn anh đàn chị nhiều.”

 

Cứ thế, Lê Nghiên Nghiên vốn đang được vây quanh nâng đỡ trở nên lạc đàn, cô ta đứng im một chỗ nhìn mọi người vây quanh Lê Hương, trong lòng hận nghiền răng nghiền lợi.

 

Mọi người dần tản đi, Lê Nghiên Nghiên mới đi tới: “Lê Hương, chúc mừng em, chị vẫn luôn tin tưởng em, biết em có thể vượt qua cửa ải này mà.”

 

Song Song: Mẹ, mình chưa gặp qua ai mặt dày thế này bao giờ.

 

Lê Hương liếc nhìn Lê Nghiên Nghiên: “Lê Nghiên Nghiên, cô không mệt à, cô không đi đóng kịch đúng là đáng tiếc.”

 

Lê Nghiên Nghiên định nói chuyện, lúc này, cô ta đột nhiên nhìn thấy chuỗi Only Love trên cổ Lê Hương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi