NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 1622:





“Chuyện các người nợ tiền không hề có một chút quan hệ với chúng tôi đấy, còn nữa các người đã nói, tiền xe đi tới đi lui của chúng tôi các người đều chỉ trả, nếu như các người nói không giữ lời, vậy chúng tôi sẽ phá hư nhà của các người, cho các người không nhà để về!”






vietwriter.vn



Đám họ hàng này chính là gió chiều nào theo chiều nấy, vừa mới bắt đầu còn nịnh bợ cả nhà Tràm Tiểu Liên, hiện tại thấy tình thế không đúng, bọn họ lại là người văn hóa lùn, lúc này giẫm nát một nhà Trầm Tiểu Liên dưới chân, mắng đến là hứng khởi.





Mặt bố Trầm mẹ Trầm đã đen như đít nồi, bọn họ nhận rõ tình thế, thành phố lớn không có chỗ bọn họ sống yên ổn, bọn họ vẫn phải trở lại vùng núi, nếu như trở về được.





“Mấy người hãy nghe tôi nói, ai, mấy người đừng đi mài”





Bố Trầm mẹ Trầm muốn giữ lại đám họ hàng, thế nhưng những thân thích kia vung tay áo, trực tiếp đi.



vietwriter.vn






Tiệc sinh nhật mới vừa náo nhiệt lúc này đã tản đi gần hết.





Bồ Tràm mẹ Trầm tức đến tim phổi đều đau, bố Trầm lúc này nhìn về phía Trầm Tiểu Liên, nói cái gì cũng không có nói, giơ tay lên liền hung hăng cho Trầm Tiểu Liên một bạt tai.





Bốp.





Trầm Tiểu Liên bị đánh trật mặt, trên mặt ả nồi lên một dáu tay đỏ tươi.





“Trằm Tiểu Liên, tự mày xem mày làm chuyện gì, ngu xuẩn, một thằng đàn ông cũng không bắt được, còn để mắt Ngô Hạo, mày nói xem hiện tại phải làm thế nào, bọn tao cũng không có nhiều tiền như vậy, mày phải thay bọn tao trả!” Bố Trầm tức giận mắng to.





Mẹ Trằm cũng hết sức tức giận, bà ta chống thắt lưng: “Tao thấy mày chính là hàng rác, chuyện hầu hạ đàn ông đơn giản như vậy cũng làm không được.”





Mẹ Trầm trong lòng tức điên, bà ta giơ tay lên muốn kéo tóc Trầm Tiểu Liên, muốn phát tiết cơn giận trong lòng trên người Trầm Tiểu Liên.





Thế nhưng mẹ Trầm không túm được, bởi vì tay Trầm Tiểu Liên duỗi tới, kéo lại cánh tay của bà ta, sau đó nhẹ nhàng gập lại.





Răng rắc một tiếng, cánh tay mẹ Trầm liền gãy xương.





Áaaal Mẹ Trầm hét lên một tiếng, đau đớn đột ngột này khiến sắc mặt bà ta trắng bệch.





Bố Trầm kinh ngạc một chút, nhanh chóng nhìn về phía Trằm Tiểu Liên, chỉ thấy Tràm Tiểu Liên đã ngẳng đầu lên, ả ta xé nát bộ mặt mềm yếu đáng thương kia, hiện tại đôi mắt to đang băng lãnh mà ác độc nhìn chằm chằm bọn họ.





Bồ Tràm mẹ Trầm chỉ cảm thấy mình như bị một con rắn độc quần lấy, có loại cảm giác hít thở không thông, bọn họ hoảng sợ nhìn Trầm Tiểu Liên, trong chốc lát quên mắt phản ứng.





Trằm Tiểu Liên hất tay ra, mẹ Trầm ngã về phía sau, ngã trên người bố Trầm, đôi vợ chồng cùng ngã sõng xoài trên thảm.





Trầm Tiểu Liên từ trên cao đăm đăm nhìn xuống bọn họ, ánh mắt như tôi luyện qua nọc độc, ả từng bước một tiền lên, tới gần bọn họ.





Bố Tràm mẹ Trầm đã cảm thấy Trầm Tiểu Liên như biến thành một người khác, người này căn bản cũng không phải là con gái của bọn họ, thật đáng sợ.





Trầm Tiểu Liên này hoàn toàn chính xác không phải Trầm Tiểu Liên thật sự, ả là Giao Nhân Tộc Công Chúa, còn Tràm Tiểu Liên chân chính đã sớm chết.





Năm đó Hoa Tây sinh được người sở hữu dòng máu Xích Tử trăm năm tới nay, thế lực Giao Nhân Tộc cũng đã thẩm thấu đến, truy xét được đến Đề Đô, tìm được Liễu Anh Lạc.





Lúc đó Giao Nhân Tộc muốn khiến Liễu Anh Lạc trực tiếp biến mắt, Giao Nhân Tộc muốn thao túng Hoa Tây, Họa Phi đã vững vàng bắt được Thượng Quan Đằng, dòng máu Xích Tử sẽ chỉ uy hiếp lợi ích của bọn họ, không bằng diệt cỏ tận gốc, vĩnh tuyệt hậu hoạn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi