NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 213:

 

Mạc Tử Tiễn nhấc tay lên, ra hiệu thuộc hạ đó đừng nói.

 

Thuộc hạ liền im miệng.

 

Lê Hương nhìn Triệu Lập Anh, đôi mắt tản ra ánh sáng lạnh lẽo bức người: “Tổ trưởng Triệu, tôi từng gặp người đê tiện, nhưng thật sự chưa từng gặp ai đê tiện như anh. Bây giờ mời anh xin lỗi Song Song ngay!”

 

“Tôi xin lỗi Song Song?” Triệu Lập Anh cười: “Lê Hương, cô nghĩ mình là ai chứ? Sao tôi phải nghe cô?

 

Cô vẫn nên xử lý tốt chuyện của mình trước đi.”

 

Mắt Lê Hương liền lạnh xuống, sau đó cô nhanh chóng nhắc chân lên đá một cái lên gói Triệu Lập Anh.

 

Triệu Lập Anh không ngờ cô lại ra tay với mình trước mặt mọi người, hơn nữa động tác còn nhanh mạnh chuẩn như vậy. Anh ta chỉ thấy đầu gối truyền tới cảm giác đau kịch liệt, rồi quỳ sụp xuống đắt.

 

Đám đông rít lên, thật sự ngây người.

 

Triệu Lập Anh đau đến mức đổ mò hôi lạnh. Hắn phẫn nộ mà nhìn Lê Hương: “Lê Hương, cô lại…”

 

Còn chưa nói xong, Lê Hương lại đá một cái lên đầu gối còn lại của anh ta.

 

Bụp một tiếng, hai chân của Triệu Lập Anh đều quỳ xuống trước mặt Song Song.

 

Lần này đừng nói là đám đông, ngay cả Song Song cũng ngây ngốc.

 

Phòng thuốc vốn bàn tán ồn ào liền yên lặng lại, yên lặng đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.

 

Lê Hương lạnh lùng nhìn Triệu Lập Anh, nói với Song Song: “Song Song, chúng ta bị chó cắn một cái, chẳng lẽ muốn giảng đạo lý với chó?”

 

Song Song liền nói: “Đương nhiên không rồi.”

 

“Chúng ta bị chó cắn một miếng, đương nhiên dùng gậy đánh mạnh lại!” Ánh mắt sắc bén của Lê Hương nhìn Song Song: “Song Song, ngắng đầu, ưỡn ngực!”

 

Song Song không biết Lê Hương muốn làm gì. Cô chỉ biết bây giờ khí thế của Lê Hương rất mạnh, cô bắt buộc phải nghe theo. Song Song liền ngắng đầu ưỡn ngực, giống như tư thế quân đội.

 

Lê Hương hé đôi môi đỏ: “Song Song, từng tát tai chưa? Triệu Lập Anh giao cho cô, dùng lực mà tát mạnh anh ta một cái thử xeml”

 

Triệu Lập Anh đã đau đến mức mặt đổ đầy mồ hôi lạnh, cả người phẫn nộ tới cực điểm. Từ nhỏ anh ta đã hơn người, còn chưa bao giờ bị người ta sỉ nhục như vậy, càng huống hồ người này còn là Lê Hương mà anh ta xem thường.

 

Anh ta liền muốn đứng dậy: “Lê Hương, tôi không đánh phụ nữ. Cô đừng ép tôi ra tay đánh phụ nữ… ÁI”

 

Triệu Lập Anh liền hét đau một tiếng, vì lúc anh ta định đứng dậy thì Lê Hương nhanh chóng đặt tay lên vai anh ta, im lặng mà châm một cây kim lên huyệt của anh ta.

 

Triệu Lập Anh liền thấy người mềm nhữn, không có sức lực gì nữa, càng đừng nói tới việc đứng dậy.

 

Lê Hương nhìn Song Song: “Song Song, đánh anh tai”

 

Đổi lại thường ngày thì Song Song tuyệt đối không dám đánh Triệu Lập Anh. Nhưng giờ có Lê Hương, cô giống như có được tự tin. Thắt lưng vì mập mạp mà tự ti vào lúc này bất giác ưỡn thẳng, lại nghĩ tới Triệu Lập Anh từng sỉ nhục mình, cô nhắc tay lên, tát mạnh anh ta một cái.

 

Bốp một tiếng, tiếng bạt tai vang dội trong đại sảnh yên tĩnh, trực tiếp đánh lên một bên mặt Triệu Lập Anh.

 

“Triệu Lập Anh, cái tát này là cho sự sỉ nhục và xúc phạm anh đã gây ra cho tôi. Tôi không lảm hại Lê Hương. Tất cả đều do anh làm!”

 

Nói rồi cô lại nhắc tay lên, lại tát anh ta một cái nữa: “Cái tát này tôi chính thức thông báo cho anh, không phải anh giải trừ hôn ước với tôi, mà là tôi giải trừ hôn ước với anh. Tôi đá anh rồi. Lúc trước là tôi bị mỡ heo làm mờ tim, mắt mù mới thích anhI”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi