NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 238:

 

Diệp Linh cảm thấy toàn thân lạnh toát, hệt như có một bàn tay to lón từ trong bóng tối vươn ra trực tiếp đầy cô xuông vực sâu vạn trượng.

 

“Không cho phép anh nói mẹ tôi như vậy! Cô Dạ Cần, tôi hận anhl”

 

Diệp Linh giật mạnh nắm đắm, đôi mắt đỏ hoe nhìn anh, giống ! như một con thú nhỏ bị mắc bẫy, muốn lao vào mạng đổi mạng với anh.

 

Cố Dạ Cần nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô từ từ ngưng tụ trên một tầng nước mắt, hàng mi cong dài khẽ động, những hạt lệ châu kia lại cỗ nén không rơi xuống, thật sự trông rất đáng thương.

 

Mỗi lần anh bắt nạt cô một cách tàn nhẫn, cô không còn sức đề chống trả, vô cùng yêu ớt đáng yêu.

 

Bàn tay to của Cố Dạ Gần đặt xuôi bên người từ từ cuộn tròn lại, lúc này tiếng chuông di động du dương vang lên, là điện thoại của anh.

 

Anh lấy điện thoại ra nhìn một cái, là Lê Nghiên Nghiền gọi đến.

 

Có Dạ Cần liếc nhìn Diệp Linh: “Tối nay anh đợi em.”

 

Nói xong, anh mở cửa phòng vệ sinh bước ra, trên hành lang có thể nghe thấy giọng nói dịu dàng của anh: “Alo, Nghiế Nghiên à… Được, anh qua ĐI) bây Siờ”

 

Trong phòng vệ sinh nữ, Diệp Linh đứng trước bệ rửa tay, dùng nước lạnh võ nhẹ lên gương mặt nhỏ nhắn.

 

Cô nhìn thẻ phòng trên tay, ánh mắt có chút trỗng rồng.

 

 

Thật sao?

 

Hoác Tuyền lập tức vui Sướng, nhưng cô.ta rât nhanh nghi ngờ: “Diệp Linh, có phải cô lừa tôi không, sao anh Dạ Cần không trực tiệp giao thẻ phòng cho tôi mà lại đưa qua tay cô?”

 

Vừa nói Hoắc Tuyền liền hít một ngụm khí lạnh: “Diệp Linh, thẻ phòng này là anh Diệp Cần đưa cho cô phải không? Tối nay anh Dạ Cẩn muốn cô vào phòng anh ây, các người muôn làm gì? Diệp Linh, cô đúng là không biết xấu hỗ, đến giường anh trai mình cũng leo lên.”

 

Diệp Linh ném khăn giây ướt vào thùng rác, sau đó đưa tay vén mái tóc quăn bên má lên tai: “Tôi không biết xấu hồ, vậy cô chính là con đàn bà không biết xâu hỗ của anh Diệp Cần rồi, nêu đã biết sở thích của anh ta, vậy tối nay cô cứ lây bản lĩnh giữ nhà của mình ra phục vụ tốt anh ta đi, anh ta ấy à… rất thích mây con đàn bà dâm đãng đấy.”

 

Diệp Linh cầm thẻ phòng lên, nhét vào khe ngực của Hoắc Tuyền.

 

Sao cô ta dám làm loạn như vậy?

 

Hoắc Tuyền giận đến mức cả người run lên: “Diệp Linh, cô…”

 

Diệp Linh nhướng mi, nhẹ giọng hỏi: “Sao, cô không muốn tắm thẻ phòng.

 

này sao? Thê thì thôi, có rất nhiều cô gái muốn tắm thẻ phòng này, để tôi đưa cho người khác vậy.’ Diệp Linh làm bộ lấy đi tắm thẻ phòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi