NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 312:

 

Mạc Tử Tiễn thấp trọng nói: “Mạc Tuân, đủ rồi, anh làm cô ây đaul”

 

Thấy Lê Hương đau, Mạc Tuân cứng đờ, mím môi mỏng thành một vòng cung trắng bệch: “Cô ây vì mày mà đau, nêu bây giờ mày buông tay ra, cô ây sẽ không đau nữa.

 

Mạc Tử Tiễn lạnh lùng nói: “Mạc Tuân, lúc anh phát bệnh có phải, từng động thủ với cô ây không, tiệc tối lần trước tôi đã thấy anh bóp eo cô ấy, đã nhiều năm như vậy anh nên chấp nhận sự thật, anh có bệnh!”

 

Đôi mắt Mạc Tuân nhất thời sâu không thấy đáy, bên trong như đang cât chứa hai vực sâu nhỏ, anh vươn tay hung hăng dùng sức kéo một cái.

 

Mạc Tử Tiễn thỏa hiệp trước, nếu cứ tiệp tục lôi kéo như vậy thì Lê Hương là người đau nhật, anh sợ Lê Hương bị thương nên nhanh chóng buông tay.

 

Thân hình mảnh mai của Lê Hương trực tiếp rơi vào vòng tay của Mạc Tuân, Mạc Tuân mạnh mẽ ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, anh âm u nhìn Mạc Tử Tiễn: “Hãy nhớ, cho dù tao có bị bệnh, cô ấy cũng là vợ tao. Tao làm cô ấy đau, cô ấy cũng chỉ có thể chịu đựng, tuyệt „ không phải là chuyện mà mày có thể nhúng tay vào! “

 

Mạc Tuân mang Lê Hương rời đi.

 

Mạc Tử Tiễn đứng ở nợi đó nhìn về phía hai người biên mắt, hai bàn tay to buông ở bên cạnh chậm rãi biên thành năm đấm.

 

Lê Nghiên Nghiên cứ trồn ra ngoài nhìn trộm, cô ta hơi không vui khi thấy hai người đàn ông tranh giành Lê Hương, điều cô ta muốn thấy.

 

là Mạc Tuân bị cắm sừng dạy dỗ nghiêm khắc Lê Hương một bài học, rôi sau đó ly hôn, nhưng Mạc Tuân trực tiêp kéo Lê Hương rời đi, cô ta không trông mong được gì cả.

 

Nhưng mục đích của cô ta đã đạt được, một người đàn ông mạnh mẽ và. độc, đoán như Mạc Tuân không thể chấp nhận người phụ nữ của mình ngoại tình. Lê Hương và Mạc Tử Tiễn đã cắm lên lòng anh một cái gai, dù cho bọn họ có hòa hợp thì cuộc hôn nhân này cũng đã xuất hiện vết nứt.

 

Ngoài ra, Lê Nghiên Nghiên còn lấy được một thông tin quan trọng, tại sao Mạc Tử Tiển lại nói răng Mạc Tuân bị bệnh?

 

Mạc Tuân trẻ người khỏe sức, tràn đầy năng lượng, đi đến đâu đã có vô số người đang liếm màn hình, làm sao anh có thê bị bệnh được? .

 

Không được, cô ta phải điều tra, có thể đó là một phát hiện lớn khác!

 

Còn chuyện Lê Hương ăn vụng với Mạc Tử: Tiến, một khi tin tức được phơi bày liền có kịch hay để xem rồi.

 

Lê Nghiên Nghiên thoải mái thở ra một hơi, cô ta cảm thấy mình tới thời rồi!

 

Khi chiêc Rolls-Royce Phantom phi nước đại trên đường, Mạc Tuân đưa tay muốn kéo cửa kính Xe, gió lạnh từ bên ngoài lập tức thổi vào, thỏi tung chiếc áo khoác trên người.

 

Lê Hương nhìn anh giải thích: “Mạc tiên sinh, đêm nay là một tai nạn, anh nghe em giải thích đã.”

 

Mạc Tuân câu đôi môi mỏng: “Được rồi, giải thích đi, anh nghe, tốt hơn là em nên giải thích cho anh lý do tại sao đã muộn như vậy em không vê nhà, và làm thê nào mà em lại năm trong vòng tay của Mạc Tử Tiễn, nếu em không thể cho anh một lời giải thích hoàn hảo, đêm nay em không xong với anhl”

 

Cô không về nhà là vì cô phải thử độc, thử độc xong thì cô đau đến xỉu, nên Mạc Tử Tiễn mới đỡ cô..

 

Nhưng những điều này cô giải thích thê nào với anh đây?

 

“Em.. Hôm nay em cảm thấy hơi mệt, Mạc Tử Tiễn đỡ em một chút, chúng em không như anh nghĩ…

 

Nhìn vào đôi mắt lấp lánh của cô gái, Mạc Tuân biết cô đang nói dối, cô vậy mà lại nói dồi!

 

“Lê Hương, em nghiêm túc hơn được không, giải thích qua loa như vậy, trong mắt em anh dễ lừa thê à?”

 

Lê Hương vươn tay nắm lây tay áo anh: “Mạc tiên sinh, anh có thê tin tưởng em một lần được không, em thật sự không có gì với Mạc Tử Tiên…”

 

Mạc Tuân lạnh lùng hát cô ra rồi đạp ga tăng tốc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi