NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 84:

 

Lê Hương tránh né, không cho anh niết: “Anh đừng chạm vào tôi.”

 

“Rốt cuộc em làm sao?” Mạc Tuân khẽ cười, niết má cô cách một tắm lụa mỏng, khuôn mặt thiếu nữ tuổi 20 mềm mại mọng nước.

 

Cảm giác rất thích.

 

Lê Hương định hất tay anh ra thì lúc này, Hoa Dung xuất hiện ở cửa: “Hàn Đình, anh…”

 

Nụ cười của Hoa Dung cũng cứng lại, cô ta nhìn thấy Lê Hương.

 

Lúc này, Lê Hương ngồi ở mép giường, giống như một thiếu nữ giận dỗi, Mạc Tuân cao lớn hiên ngang đứng cạnh, một tay đút túi quần một tay nhéo má cô, gương mặt nghiêm nghị đầy cưng chiều, giống như một người đàn ông hống hách trêu chọc cô gái của mình.

 

Hoa Dung hoàn toàn sững sờ, cô ta quen biết Mạc Tuân cao ngạo lạnh lùng, nắm mọi quyền hành, trầm tĩnh mạnh mẽ.

 

Cô ta chưa từng, thậm chí chưa dám tưởng tượng đến sẽ có một mặt như vậy.

 

Mạc Tuân thu tay, mắt ưng thâm thúy nhìn Hoa Dung: “Tìm tôi có việc gì?”

 

Anh thu lại hoàn toàn vẻ cưng chiều đùa giỡn với cô gái đó, khôi phục bộ dạng lạnh lùng xa cách hằng ngày, ánh mắt nhìn cô ta không chút độ âm.

 

Hoa Dung nhéch môi đỏ: “Hàn Đình, cô ấy là ai vậy?”

 

Lê Hương thấy Hoa Dung hỏi đến mình thì đứng dậy: “Giám đốc Hoa, tôi là… hầu gái ở đây.”

 

“Hầu gái?” Hoa Dung hơi nghi ngờ.

 

“Hai người trò chuyện đi, tôi xuống trước.” Lê Hương ra ngoài.

 

Mạc Tuân luôn nhìn bóng dáng nhỏ bé của Lê Hương, Hoa Dung thấy người đàn ông luôn nhìn cô hầu gái thì nói: “Hàn Đình, đây là lần đầu tiên em tới U Lan Uyễn, nơi này thật rộng, anh có thể dẫn em đi dạo không?”

 

“Muốn dạo U Lan Uyễn thì ra ngoài tìm đại một người dẫn cô đi.” Mạc Tuân nói xong cũng ra ngoài.

 

Hoa Dũng sững lại tại chỗ, cô ta thừa nhận mình đã sớm phải lòng Mạc Tuân, không có cách nào cả, người đàn ông này quá cuốn hút, là nhân vật lớn trong một thế hệ thương nghiệp, anh không thiếu tiền tài danh lợi, lại thêm vẻ anh tuấn, thành thục, đời sống cá nhân sạch sẽ, bắt lấy trái tim không biết bao nhiêu tiểu thư danh giá. Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt Nhưng anh luôn toát ra khí chất cắm dục, giống như viết người sống chờ gần, không cho bất cứ người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận.

 

Cô ta khó khăn lắm mới chờ được lần đi công tác kia, vội nghe điện thoại của anh nhưng lại bị Nghiêm Nghị đuổi ra ngoài.

 

Khi cô ta đang vô cùng chán nản thì Mạc Tuân đột nhiên đón nhận ý tốt của cô ta, còn dẫn cô ta về U Lan Uyên.

 

Hoa Dung thật sự mừng như điên, nhưng cũng cảm thấy rất quái lạ, Mạc Tuân luôn đối xử với cô ta không lạnh không nhạt, hờ hững xa cách.

 

Giống như lúc nãy.

 

Nhưng nếu cô ta đã có cơ hội tới đây, nhất định sẽ nắm chặt lấy, cô ta nhất định phải trở thành người phụ nữ của Mạc Tuân.

 

Lê Hương vào nhà ăn, hỏi bác Phúc: “Bác Phúc à, cần tôi giúp cái gì không?”

 

Bác Phúc không biết thiếu gia nhà mình làm trò gì, nhưng ông ta tuyệt đối không dám sai bảo thiếu phu nhân nhà mình: “Thiếu phu nhân, ở đây không có việc gì, hay là cô ra phòng khách xem có gì cần thu dọn không nhé.”

 

“Được.” Lê Hương ra phòng khách.

 

Bác Phúc lén lút lau trộm mồ hôi lạnh trên trán, ông ta coi như hiểu ra sao hôm nay thiếu gia lại dẫn một người phụ nữ về, vì nếu lão phu nhân ở đây, nhất định sẽ đánh chết thằng cháu này!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi