NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 87:

 

Hai cánh tay nhỏ buông bên người siết lại, Lê Hương lạnh giọng từ chối: “Nếu anh ấy thích cô thì sẽ thích áo mưa cô tự đi mua, đi đi.”

 

Lê Hương đóng luôn cửa lại.

 

Hoa Dung bị sập cửa vào mặt tức muốn chết, cô cố ý hô to với một cô hầu gái: “Cô đi ra ngoài mua cho tôi một hộp áo mưa, à không, hai hộp!”

 

Lê Hương dựa lưng sát vào cửa, đương nhiên nghe thấy Hoa Dung nói.

 

Trong lòng cô cực kỳ cực kỳ khó chịu, bưng chặt lấy hai tai mình, đêm nay, Mạc Tuân sẽ chạm vào Hoa Dung thật sao?

 

Thân thể mảnh mai của Lê Hương trượt xuống, cuối cùng ngồi bệt xuống thảm, cô co gói, hai tay ôm lấy chính mình.

 

Cô tự nhắc lại bản thân, mình và Mạc Tuân là quan hệ hợp tác.

 

Lần này cô quay về là có mục đích, cô cũng đang làm rất tốt, tiệc đính hôn của Tô Hi và Lê Điệp đã bị hủy, sau đó, cô chỉ cần yên lặng chờ đợi, chờ bọn họ đánh trả lộ sơ hở thì có thể đưa bọn họ vào chỗ chết.

 

Nhưng bây giờ, Lê Hương không thể giữ vững lý trí, trong đầu cô toàn là Mạc Tuân.

 

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bên ngoài không chút tiếng động, có phải anh và Hoa Dung đã quấn lên nhau không?

 

Nếu đã Vậy, sao anh còn trêu chọc cô?

 

Bi thương và phẫn nộ trong lòng Lê Hương bị một luồng tức giận thay thế, đúng vậy, cô đang yên đang lành, vì sao anh muốn đảo loạn hồ nước xuân của cô?

 

Không thể để như vậy.

 

Lê Hương cảm thấy bây giờ mình quá uất ức, là Mạc Tuân tán tỉnh cô trước, đến khi anh dẫn một người phụ nữ về thì cô phải trốn trong phòng à?

 

Không thể!

 

Cô nhất định phải làm gì đó!

 

Lê Hương bật dậy, mở cửa phòng chạy ra ngoài, đi tới phòng khách gõ cửa “rằm rằm”.

 

“Mở cửa! Mạc Tuân, Hoa Dung, mau mở cửa cho tôi!”

 

Lê Hương giống như một con gà chọi, tràn đầy ý chí chiến đấu.

 

Cửa phòng cho khách nhanh chóng mở ra, Hoa Dung xuất hiện trong tầm mắt cô.

 

Hoa Dung vừa tắm xong, trên người quấn khăn tắm, mái tóc cuộn sóng ướt đẫm, lộ ra đường con gợi cảm cùng da thịt trắng nõn, đúng là dụ dỗ đàn ông phạm tội.

 

Hoa Dung còn cho là Mạc Tuân tới, không ngờ lại là Lê Hương đang giận đùng đùng, nhanh chóng lộ vẻ khinh thường cùng mất kiên nhẫn: “Cô tới làm gì?”

 

“Mạc Tuân đâu, anh ấy đang tắm ở trong à? Cô tránh ra, bây giò tôi phải gặp anh ấy!”

 

Hoa Dung nhanh chóng cản đường Lê Hương: “Đủ rồi đấy cô hầu gái, cô muốn gặp Hàn Đình là được sao?”

 

Lê Hương nhìn Hoa Dung, đôi mắt trắng tràn tia lạnh: “Tránh ra, tôi đếm tới ba.”

 

Một.

 

Hai.

 

Lê Hương bắt đầu đếm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi