NGHỊCH THIÊN TAM GIỚI


Sau khi Thiên Vũ trở về Kiếm Vân Sơn thì Hoa Anh và Tiêu Thanh chạy đến chỗ của cậu.

- Bịch bịch bịch bịch bịch! !.

.

!
- Vũ ca , huynh đi đâu vậy ??? Muội tìm huynh cả ngày nay rồi đó !
Tiêu Thanh bĩu môi hờn dỗi nói.

- Ta có việc gấp ở cố hương không thể đem muội theo được vì quá mức nguy hiểm ta chỉ miễn cưỡng dẫn theo ba người bọn họ đi theo ta thôi !
- Không công bằng ! Huynh rõ ràng có thể dẫn muội theo mà sao nhất quyết không cho muội đi theo vậy ???
- Haiz , muội tính khí ngang ngược từ lúc ta gặp muội muội còn được đà lấn tới ta hết nói nổi với muội rồi.

Thiên Vũ thở dài rồi quay người rời đi thì Tiêu Thanh nhanh chóng ngăn lại rồi nói.

- Ít nhiều gì huynh cũng là người chịu được cái tính khí đó của muội muội không nhõng nhẽo với huynh thì với ai đây Vũ ca !
Tiêu Thanh nắm lấy tay Thiên Vũ nhõng nhẽo nói.

- Được rồi được rồi , ta thua muội rồi đấy còn về Hoa Anh , muội với Tiêu Thanh tìm đến ta có việc gì không ???
- Muội đang bế tắc ở Hồn Kiếm Nhị Tinh mặc dù nơi này rất tốt rất được lòng người nhưng mà không biết vì sao mãi mà muội vẫn chửa thể đột phá tu vi được nữa.

Hoa Anh thoáng có chút buồn Thiên Vũ tiến lại gần rồi nắm lấy tay Hoa Anh rồi dùng Long Nhãn kiểm tra thể chất của Hoa Anh một hồi lâu rồi nói.

- Muội vốn không bế tắc mà bế tắc ở nội tâm của chính muội muội phải tháo gỡ nó xuống mới có thể đột phá muội vốn thông minh nhanh nhẹn ta nghĩ hẳn muội cũng đã hiểu ý của ta là gì rồi.


- Nội tâm muội sao ???
- Nội tâm mỗi người mỗi khác ta thì chấp niệm vì muốn bảo vệ cho Tuyết Băng bất chấp sinh tử để đạt được sức mạnh đỉnh cao kia dần dần ta cũng đã hiểu ra nội tâm ta ban đầu rất khó khăn khi nghe muội muốn từ hôn ta năm xưa sau cùng thì sau ngày đó ta cũng đã buông bỏ được và chấp nhận hiện thực ta và muội vĩnh viễn không thể đến được với nhau nhưng ít nhất vẫn còn tình cảm đơn thuần huynh muội !
Thiên Vũ khẽ cười một tiếng khiến cho Hoa Anh có chút ngưỡng mộ rồi nhanh chóng thay đổi sắc mặt rồi nói.

- Cảm ơn huynh Vũ ca ! Muội cũng đã dần hiểu ra nội tâm muội vướng mắc điều gì rồi.

- Bộp !
- Gặp khó khăn gì cứ nói với ta ta sẽ giúp muội cũng như với Tuyết Băng ta sẽ luôn quan tậm cả hai như xưa chỉ tiếc Tuyết Băng giờ là thê tử của ta còn muội chỉ có thể là muội muội mà thôi !
- Không sao đâu ! Muội cũng không muốn bị gia tộc ép buộc chuyện hôn sự của mình đâu muội chỉ muốn sớm ngày đạt được sức mạnh to lớn đủ sức gánh vác gia tộc rồi sẽ sớm tìm được một vị phu quân giống như huynh là muội vui rồi !
- Vậy ta chức mừng muội trước ha !
Nói chuyện vui vẻ một lúc rồi Thiên Vũ quay sang chỗ ba đệ tử của mình rồi nói.

- Ngày mai sẽ rất trọng đại đối với ba người các ngươi nhưng để đảm bảo yên tâm hơn ta sẽ truyền khẩu quyết của ba bộ công pháp trước đó đã cho các ngươi hãy nhớ và học thuộc nó vì nó sẽ là thứ sẽ giúp các ngươi đột phá cảnh giới tu luyện.

- Soạt !
- Vâng , sư phụ !
Cùng lúc đó ở một nơi khác , có hai người nào đó đang nói chuyện với nhau.

- Ngươi nghĩ sao nếu dành được chiến thắng tuyệt đối sẽ có được sự chú ý của người hả ?
- Ngươi tốt nhất nên biến đi cho khuất mắt ta thứ mà ta nhìn trúng không một ai có thể cướp đi khỏi tay ta.

- Ồ , ta hi vọng ngươi ôm được sự vọng tưởng ngớ ngẩn đó đến lúc chết.

- Vụt !
- Choang !
- Kiếm Phong Hành Vân của ta đã lâu chưa giao đấu với với một kẻ xứng đáng giờ cũng nên đem ngươi đi so vài chiêu vào ngày mai rồi.

Phía của Thiên Vũ sau khi đã ổn định tinh thần rồi dùng lấy ra thanh kiếm Cuồng Thần Phong của mình ra rồi nói.

- Khẩu quyết ngự ý nằm trên thanh kiếm này của ra giờ ta sẽ truyền lại một phẩn khẩu quyết ngự ý cho ba ngươi để ta xem xem các ngươi lĩnh ngộ được mấy phần.

- Cạch !
- Xoẹt !
Thiên Vũ chém 3 đường kiếm cơ bản khắc lên trên cây mỗi cây sẽ có 3 đường kiếm cơ bản in lên đó rồi lên tiếng.

- Nhớ kĩ lấy chỉ cần mấy người các ngươi còn là đệ tử của ta ta tuyệt đối sẽ không để bất kì một ai coi thường các ngươi dù chỉ một lần.

Tranh thủ thời gian đi ta đi tu luyện đây !
- Vâng ! ( đồng thanh )
Sau nhiều thời gian lĩnh ngộ khẩu quyết ngự ý ai nấy đều đã nâng cao được thực lực kiếm niệm của mình dẫu cho thời gian đang dần trôi qua rất nhanh.

- Vù! ! ! !
- Có lẽ đệ tới cực hạn rồi.


- Đệ lĩnh ngộ được mấy phần ???
Nam Hạ hỏi.

- Chỉ 6 phần thôi ta không giỏi như hau tỷ đâu !
Quân Dân gãi đầu ngượng ngùng nói.

- Ta thì miễn cưỡng lĩnh ngộ được 8 phần nhưng ta nghĩ có lẽ Lam Diệu tỷ sẽ lĩnh ngộ được toàn bộ khẩu quyết ngự ý của sư phụ thôi !
- Tỷ ấy giỏi đến như vậy sao ???
- Lam Diệu được đích thân sư phụ chọn ngay từ lúc tiến vào Kiếm Vương phủ còn được bồi dưỡng rất cẩn thận cho nên lĩnh ngộ đương nhiên sẽ cao hơn cả ta lẫn đệ rồi.

- Ầm !
- Tỷ ấy! !.

đột phá rồi !
- Ta! ! lĩnh ngộ được toàn bộ rồi sao ???
- Soạt !
- Chúc mừng tỷ nha Lam Diệu tỷ !
- A , mọi người cũng lĩnh ngộ xong cả rồi à ???
- Cạch !
- Sư phụ ?
- Khẩu quyết ngự ý của ta không chỉ là phần bề ngoài thôi đâu hai ngươi phải thật sự cẩn thận học nó cho cẩn thận không được qua loa phải nhớ kĩ khẩu quyết ngự ý rồi tự tạo ra lối đi cho tiêng của các ngươi lấy ngự ý làm gốc lấy đạo niệm làm kiếm.

- Soạt !
- Xin nghe theo sự chỉ dẫn chỉ dạy của sư phụ ! ( đồng thanh )
Thiên Vũ tiến tới chỗ Lam Diệu rồi chỉ ngón tay của mình lên trán Lam Diệu rồi nói.

- Ngươi đã lĩnh ngộ được không ít giờ ta sẽ truyền cho ngươi Ngự Kiếm khẩu quyết của bộ kiếm pháp Tiêu Du chi kiếm.

Lam Diệu nhanh chóng nhắm mắt lại dùng ý niệm cảm nhận trong khi đó Thiên Vũ cũng rất tức giận nhưng vẫn cố nhẫn nhịn nói.

- Đệ tử ta chọn trong đầu không được xuất hiện hai chữ từ bỏ hay là bỏ cuộc biết chưa đệ tử của Thiên Vũ ta phải kiêu ngạo ta không cho phép các ngươi bỏ cuộc giữ chừng tiếp tục cho ta.

- Đệ tử hiểu !

Và rồi mãi cho đến tận bình minh sáng sớm hôm sau ai nấy đều rất mong chờ ngày này cả không ai có thể đủ kiên nhẫn để chờ thêm được nữa mà đã đứng chờ đợi ở quanh khu vực võ đài rồi.

- Cạch !
- Sư phụ !
- Ừm , cuối cùng thì hai ngươi cũng đã lĩnh ngộ được toàn bộ rồi giờ ta sẽ truyền cho các ngươi toàn vẹn bộ công pháp đó.

- Đa tạ sư phụ !
- Soạt !
Tại võ đài toàn bộ các đệ tử và sư phụ , sư tôn của mình đã tụ hợp về đây Kiếm chủ và cả Long Nữ cũng đã xuất hiện ở nơi vị trí cao nhất thuận lợi để quan sát toàn bộ cuộc chiến.

- Soạt !
- Thời điểm đã đến đã đến lúc cho bọn chúng thấy phế vật đánh bại thiên tài là như thế nào đây ?
- Cạch !
- Sư phụ , đã đến giờ Ngọ rồi ạ !
- Ừm , chúng ta đi thôi !
- Kịch !
- Vù! !.

.

!
- Nhìn kìa là Kiếm Tôn Dương Thiên Vũ kìa !
- Phía sau hắn là ba đệ tử thôi sao ???
- Không đã , tu vi của bọn họ sao lại cao thâm khó lường quá vậy ???


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi