NGHỊCH THIÊN TAM GIỚI


Ầm !
- Tiếng động gì lớn vậy ?
- !!!
- Thật sự phi tang được mấy cái xác đó rồi tốt quá rồi giảm bớt gánh nặng cho chúng ta từ lúc xuất phát tới giờ.

- Soạt !
- Ngủ thôi ! Chuyện này tạm thời xong ngay ngày mai lão ta sẽ biết nhanh thôi cứ ngủ trước rồi tính sau ta đang buồn ngủ chết đi được đây.

- Vậy ta cũng ngủ nốt đây !
Ngay khi vừa chìm vào giấc ngủ thì cả hai tên này bị một người dân bất chợt chạy đến gọi dậy theo phản xạ lập tức một thanh phi kiếm đâm xuyên qua người dân đó gục ngay tại chỗ.

- Này , các ngươi còn ngủ được à mau đi dập lửa mau đi lửa! ! !.

- Viu !
- !!!!!!!
- Ồn ào chết đi được.

- Bịch !
- Ầm Ầm Ầm Ầm !
- ! ! !
- Khốn kiếp , đêm hôm rồi đó có để yên cho người khác ngủ không vậy hả ?
- Xảy ra hỏa hoạn sự cố mà nhìn ngươi vẫn thản nhiên vẫn có thể ngủ được đúng là giỏi thật đấy.

- Ta và hắn cày nguyên khu vực sau núi đến nửa đêm mới xong vừa nằm xuống giường đã xảy ra chuyện này rồi thử hỏi ai cho bọn ta hai chữ Lương thiện đây ? Buồn ngủ chết đi được.

- Cũng đúng.

Nhưng theo ta biết là nông dân cày cuốc thì cũng mất nhiều nhất là 3 tiếng là xong mà sao các ngươi cày cuốc kiểu gì tận đêm mới xong thế ?

- Bọn ta bị giám sát như vậy thì chả sợ nên bị áp lực vô hình đè lên người chứ đâu có muốn đến tận đêm hôm mới về đâu.

- Mấy người các ngươi còn ngẩn ra đó nhanh dập lửa máu đi sắp cháy lớn rồi kìa !
- Chờ chút ta qua liền đây !
Phía bên kia thư phòng của Kiếm Các chủ ,
- Vụt !
- Quả nhiên đúng như người dự đoán mấy cái xác đó quả thực có nhiều chỗ xuất hiện vết dùng kim châm khi kiểm tra kĩ càng bên trong mỗi thi thể có một lượng lớn thuốc nổ bên trong chỉ là được kích hoạt khi người nào đó ở gần đó tác động đến vị trí đó lập tức phát nổ.

- Không sao cả vì dù sao mấy cái ta để trong đó cũng là giả thôi số thi thể đó sớm được mang đi chỗ khác rồi.

- Vậy tiếp theo nên làm gì ạ ?
- Không vội chờ đợi thôi.

- Vâng !
- Bịch bịch bịch bịch! !.

.

!
- Báo , cách chúng ta khoảng 500 dặm có một nhóm quân kỵ binh đồng thời trên tay tên nào tên nấy kỵ binh đều có cầm theo một thiết kỳ có biểu tượng của một gia tộc nào đó đang tiến tới Kiếm Vương phủ thuộc hạ cho rằng không quá 1 nén nhang là di chuyển tới ạ.

- ?????
- Báo , cách chúng ta khoảng 300 dặm là quân lực do Hoàng Khương công tử dẫn tới đồng thời yêu cầu chúng ta mở cửa ạ !
- Hoàng Khương ??? Đó chẳng phải là nghĩa ca của Thiên Vũ hay sao ??? Mau , lập tức theo ta ra cửa tiếp đón Hoàng Khương công tử còn nữa các ngươi có thấy Thiên Vũ ở đâu không nhanh bảo qua đó đón Hoàng Khương với ta.

- Thiên Vũ công tử đi từ mấy hôm trước rồi ạ vẫn chưa trở về.

- Cái gì ?
Phía ngoài cửa ,
- Tất cả nghe lệnh ta tiến vào bên trong Kiếm Vương phủ cho ta.

- Rõ ! ( đồng thanh )
- Mở cửa !
- Két! ! !.

!
- Ầm !
- Cửa được mở ?
- Xin hãy để thuộc hạ tiên phong lên xem xét tình hình trước ạ.

- Được ngươi đi đi.

- Tuân lệnh !
Rất nhanh vị tướng đó đã thúc ngựa chạy thật nhanh đến trước cửa Kiếm Vương phủ thì bắt gặp Kiếm Các chủ ra đón.

- Tại hạ là Kiếm Các chủ của Kiếm Vương phủ không biết nên xưng hô thế nào với các hạ ?
- Ta chỉ là một tướng nhỏ dưới trướng của Hoàng Khương công tử không cần biết tên.

- Vậy Hoàng Khương công tử đâu ?
- Ở ngay phía sau lưng ta cũng rất nhanh sẽ đến đây thôi mau tránh ra để người còn vào.


- Không được vô lễ với ông ấy ta có được như bây giờ một phần cũng là do ông ấy hiểu ý ta nói chứ ?
- Thuộc hạ hiểu.

- Được rồi tất cả theo ta vào bên trong nghỉ ngơi 1 ngày chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.

- Các ngươi còn ngây ra đó được à mau đi chuẩn bị phòng cho bọn họ cho ta.

- Vâng !
- Các vị , mời theo chúng tôi qua bên này.

- Soạt !
- Kiếm chủ , di chuyển suốt ngày đêm tới đây hi vọng không kinh động gì nhiều đến mọi người cứ im lặng mà làm thôi.

- Ừm , chỉ là gần đây Thiên Vũ vì hao tâm tốn sức vì chuyện đối phó Tử gia rời đi mấy ngày mai rồi vẫn chưa trở về.

Kiếm Các chủ thở dài vừa đi vừa nói.

- Đệ ấy vốn là vậy cứ ôm một mình cái trọng trách đó ta cũng hiểu cho cái tính khí của đệ ấy.

- Vù! ! ! !
- Hử ? Đêm hôm rồi sao mọi người chưa ngủ vậy ?
Bất ngờ Tuyết Băng , Hoa Anh và nhóm đệ tử của Thiên Vũ chạy tới.

- Khương huynh và Mẫn Tuệ tỷ hai người nhận được thư của Thiên Vũ tới đây nhanh thật đấy !
- Đi ngày đi đêm mới tới được đây chỉ là không biết có ai trong số mọi người biết được tung tích của Thiên Vũ đâu không ?
- Hoàn toàn không biết nữa nhưng gần đây có một nhóm người di cư tới đây nghe nói đi từ hướng Đông tới.

- Hướng Đông ??? Nơi từng hưng thịnh một thời sau vì biến cố lớn xảy ra và được lan truyền không ít truyền thuyết tai tiếng của vương triều nơi đó.

- Huynh cũng biết nơi đó từng có người sống sao ?
- Sử sách có ghi chép lại nhưng phần quan trọng nhất lại bị xé đi cho nên không thể biết được gốc rễ chuyện đó được vẫn phải chuẩn bị trước mắt đối phó Tử gia đã rồi tìm hiểu chuyện đó sau.

Phía xa xa mấy tên nội gián Tử gia nhìn thấy nhóm người nào đó đi đến đây vào nửa đêm một tên trong số đó nhận ra quân phục đó vội vàng định trở về gửi thư truyền tin.

- Không thể ngờ được bọn họ lại ở đây còn liên thủ với Kiếm Vương phủ nữa , ta phải bẩm báo chuyện này lại cho Tử gia chủ mới được.


- Vụt !
- !!!!!
- Xoẹt !
- Khương lão đệ đã lâu không gặp !
- !!!!!
- Chu Phúc đại ca huynh cũng đến rồi à ?
- Cũng mới đến thôi hơn nữa ta vừa đến thấy mấy tên này thập thò ở đây vẫn hay có được lá thư này của bọn chúng tuy rằng ta lỡ tay giết tiểu điêu của bọn chúng rồi.

- Hóa ra các người thông đồng nhau từ trước.

- Soạt !
- Có thông đồng hay không ngươi và hắn là hai kẻ duy nhất biết được! ! !.

- Muốn chém muốn giết tùy các ngươi.

- Giết các ngươi cũng chỉ đau đớn nhất thời thôi làm vậy quá hời cho các ngươi rồi.

Ở đời có vô vàn cách giết người ngươi có biết cực hình lớn nhất là gì không ?
Sắc mặt Hoàng Khương vô cùng quái dị rồi lấy ra một vật gì đó rồi dùng toàn lực nhét hai thứ đó vào người bọn chúng một ngọn lửa nhỏ dần được thắp lên rồi dần nóng lên không ngừng nghỉ khiến cho cả thân xác lẫn linh hồn bọn chúng hứng chịu sự thiêu đốt vô tận.

- Aaaaaa! ! ! !
- Đọa Hồn Viêm Tuyệt.

- Cứ từ từ mà hưởng thụ đi chút đau đớn này của các ngươi chưa là gì so với đau thương mà bọn họ phải gánh lấy phải cho các ngươi biết cái giá phải trả cho việc làm tội ác đó của các ngươi.

- Được rồi xử lý cũng xử lý xong rồi các người đừng có đứng quá gần bọn chúng làm gì hỏa diễm của ta có sức nóng rất lớn đấy.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi