NGHỊCH THIÊN TAM GIỚI


Gần Ngọc Phong Các không xa các đệ tử lịch luyện ở bên ngoài trở về nhìn thấy Cổ Trùng liền lao tới chặn lại chất vấn hỏi.

- Đợi đã , thứ lỗi cho ta hỏi mấy người các ngươi là ai tại sao lại dẫn Thú yêu tấn công Ngọc Phong Các bọn ta ?
- Này này , đến cả Tông chủ của Ngọc Phong Các cũng phải kính nể ta vài phần mấy tiểu bối các ngươi nghĩ mình là ai mà dám hỏi ta ? Cổ Trùng tiến vào bên trong Ngọc Phong Các cho ta.

Theo lệnh Thiên Vũ , Cổ Trùng cứ thế tiến vào bên trong mấy tên đệ tử kia liền rút kiếm lao tới ngăn cản thì bị Cổ Trùng dùng một chân dẫm mạnh xuống đất đánh bay cả đám vừa hay có một vị trưởng lão bay tới đó kiểm tra một tên trong số đó kiêu ngạo ngông cuồng cười lớn rồi nói.

- Hahahahahaha !!! Đại trưởng lão Ngọc Phong Các tới rồi để xem phách lối được đến mức nào đây tiểu tử ?
- Vù..........!
- Ngược lại ta lại muốn xem xem là ai ra nghênh đón ta đây ?
Vị trưởng lão kia đang bay đến chỗ của Thiên Vũ thì hai bóng người bay vút qua rồi ôm chầm lấy Thiên Vũ đám đệ tử kia giật mình tá hỏa không tin vào mắt mình hai người vừa tới lại là Tông chủ hiện tại và phó tông chủ của Ngọc Phong Các.

- Thiên Vũ !!! ( đồng thanh )
- Đại ca , đại tỷ , lâu rồi không gặp hai người có vẻ thực lực tăng lên rất nhiều so với trước rồi.

- Cốp !
- Ui da !
Tống Mai giáng một cú cốc đầu vào đầu Thiên Vũ nhíu mày vẻ mặt đầy tức giận nói.


- Còn biết vác cái bản mặt của đệ về đây rồi à hả tên vô lại nhà đệ bỏ mặt thê tử gần 4 tháng trời giờ mới về đệ có tin về trễ thêm một ngày nữa ta dẫn người đi tìm đệ không hả ???
- Tỷ à , chẳng phải đệ đã rồi còn gì nữa nàng ấy đang ở đâu ?
- Đang ở chỗ của ta đi theo ta nào.

- Chờ đã trước đó đệ muốn biết cái đám này là đệ tử của ai vậy ?
- Đám đó sao ? Lĩnh Tường , ngươi cả cái đám huynh đệ của ngươi lịch luyện trở về đánh lẽ phải về từ hai tháng trước sau lại về muộn vậy ?
- Bẩm tông chủ , trên đường gặp kẻ địch chặn đường gây chuyện còn bị kéo vào chuyện không đáng có nữa nên mới về chậm 2 tháng ạ.

- Là ai gây chuyện với Ngọc Phong Các ta ?
- Hình như là Kiếm Vân Sơn ạ.

- Đó chẳng phải nơi đệ từng đến hay sao Thiên Vũ ? Chi bằng chuyện này đệ giải quyết giúp ta nhé còn bây giờ tạm thời đi gặp thê tử của đệ đi đám tiểu tử này ta sẽ lo liệu.

- Nhưng trước đó đệ muốn huynh trục xuất cái tên đầu tổ gà kia ra khỏi Ngọc Phong Các.

- Ngươi nghĩ ngươi có chút quan hệ với Tông chủ mà dám nói muốn trục xuất ta khỏi Ngọc Phong Các sao ?
- Chát !
Chu Phúc nhiu mày vẻ mặt đầy tức giận rồi nói.

- Ngươi thì nghĩ ngươi là cái thá gì mà dám lên mặt thay ta hả ??? Đệ đệ của ta chính là con gái của Tông chủ kế nhiệm trước đây tư chất tu vi tất cả mọi thứ đều hơn hẳn ngươi khoảng cách như trời với đất đệ ấy lịch luyện bên ngoài giờ mới trở về còn con thú yêu bên cạnh là thú yêu đệ ấy nuôi.

- Vù...........!
- Thiên Vũ , cuối cùng con cũng trở về.

Bóng dáng quen thuộc cũng như giọng nói không thể nào quên Thiên Vũ liền đi tới rồi ôm lấy người thật chặt.

- Nghĩa phụ , hài nhi về rồi đây.

- Bộp Bộp !
- Về là tốt về là tốt rồi ! Nào để ta dẫn con đi gặp Tuyết Băng bụng con bé khá to nên đi lại không nhiều lắm con nên tranh thủ chút thời gian này bên cạnh nha đầu đó đi phần việc con tính chuẩn bị cũng nên tạm gác lại toàn tâm toàn ý lo cho gia đình nhỏ của con đi.

- Vâng.


- Thiên Vũ , ta đi cùng đi với đệ và sư tôn.

Đi được một đoạn đường khá dài Thiên Vũ dừng lại ở một căn nhà do Tống Mai chuẩn bị Thiên Vũ liền bước vào bên trong nhìn ở phía bên trái là một căn chòi nhỏ bóng dáng của người con gái mà mình luôn yêu thương hết mực yêu thương vẫn xinh đẹp đáng yêu như ngày nào Thiên Vũ bước chậm từng bước tiến gần hơn để nhìn nàng ấy thật rõ nhẹ nhàng ngồi xuống nắm lấy tay nàng ấy bất ngờ rồi ngoảnh mặt lại nhìn thì nước mắt khẽ trào dâng.

- Soạt !
- Băng nhi , ta trở về rồi.

Suốt những tháng ngày qua để nàng khổ sở một mình rồi ta xin lỗi từ giờ ta sẽ chăm sóc cho ba phụ mẫu nàng.

- Muội không trách huynh đâu chỉ thấy huynh rời đi xa như vậy chắc cũng bận rất nhiều chuyện có điều lại về sớm hơn lời hứa đó muội rất vui.

- Dù sao thời gian còn lại này ta sẽ lo cho muội và các con ta cũng chuẩn bị không ít thứ cho muội đây chờ ta một lát.

Từ bên trong chiếc nhẫn Vô Tận , Thiên Vũ lấy ra hai bộ y phục quần áo nhỏ Tuyết Băng nhìn thấy không kìm nén được sự xúc động còn Thiên Vũ lại gãi đầu rồi nói.

- Ba tháng qua ta đi lịch luyện ở Tích Vực cũng mua một số cuộn tấm vải rất đẹp cũng rảnh rỗi đôi chút tiện tay làm cho con của chúng ta mỗi đứa một bộ chỉ là tay nghề của một kẻ thích đánh nhau như ta không đẹp đâu nên.........!
- Không sao đâu bộ y phục này được đích thân người cha của hai đứa làm ra chắc chắn sẽ rất đẹp muội tin hai đứa sẽ rất thích.

Nhìn khung cảnh ngọt ngào của cả hai người bọn họ Tống Mai lại nổi lên cơn ghen nhìn cả hai chỉ biết mà thôi.

- Aaaaaaa.........! Sao lại phải chứng kiến cảnh này cơ chứ ước gì năm đó huynh ấy cũng ngọt ngào như vậy có phải hơn không tên khúc gỗ đáng ghét.


- Hai đứa về chung một nhà rồi thể hiện cũng nên giữ chút ý tứ đừng để con cháu học theo từ ngày còn nhỏ thì không nên đâu.

- Pặc !
- Ý huynh là cách dạy con của muội là sai có vấn đề sao hả ???
Tống Mai hờn dỗi túm lấy cổ áo Chu Phúc nhíu mày vẻ mặt có chút oán trách nhưng cũng nhanh quên đi rồi rời đi ngay sau đó.

- Phải rồi gần đây muội có gặp rắc rối nào không có thể nói cho ta biết được chứ ?
- Mấy chuyện đó thì không có nhưng chuyện mà hai tỷ tỷ của huynh đến tìm muội đem không ít đồ tới cho muội thì cũng có hơi rắc rối một chút.

- Rắc rối ?
- Chỉ đơn giản là đồ bọn họ đưa cho muội hầu như là vật phẩm đấu giá rất hiếm có nhưng muội có nói là đồ trước đây mẫu thân của huynh gia gia và cả nãi nãi nữa đều chật kín cả tủ đồ rồi nhưng từ chối họ e là không hay lắm nên muội...........!
- Hoá ra là chuyện này có sao đây muội mang thai ai nấy chả lo hai người lo là người từng trải cho nên lo lắng cho muội có phần hơi quá cũng không sao .
- Thú thực không lâu trước đây muội có nhận được một lá thư của mẫu thân huynh gửi tới ngỏ ý muốn đưa hai đứa con của chúng ta đến Vương giới để ở và tu luyện ở đó.

- Ta cũng đang có ý định sau khi giải quyết xong ổn thỏa đâu vào đấy chuyện ở đây cùng Khương huynh và Mẫn Tuệ bốn người chúng ta cùng nhau phi thăng lên đó.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi