NGHỊCH THIÊN THẦN Y PHI



Sở Cửu Ca ngơ ra, Dung Uyên vậy mà đã đến rồi, thân thể tên này đã tệ đến như vậy còn loạn chạy ra ngoài làm gì không biết?
Đợi đến khi Sở Cửu Ca đi đến cổng, liền thấy Mặc Nhất đỡ Dung Uyên xuống xe ngựa.
Rất nhiều nữ quyến của Sở gia chỉ là xem được mặt bên của hắn, liền xuân tâm nhộn nhạo, vì thế mà mê luyến.
Chỉ là khi hắn khẽ ngước lên, đôi mắt yêu dị như tử thủy tinh đó in vào mắt của họ, chỉ trong tích tắc sắc mặt của họ trở nên trắng bệch.
Dung Vương không hổ là đệ nhất mỹ nam Xích Linh Quốc, khuôn mặt tuyệt mỹ, đáng tiếc có đôi tử mâu bị trù ếm này, lại có một thân thể suy nhược, không thể nào là một nơi gửi gấm chung thân tốt.
Sở Cửu Ca nói: "Ngươi sao lại đến rồi?"
"Vương phi tương lại của bổn vương đang cố gắng học tập luyện dược vì bổn vương, bổn vương đương nhiên phải toàn lực ủng hộ mới được." Khoé môi Dung Uyên khẽ cười nhìn Sở Cửu Ca.
"Người đâu, đem đồ bổn vương chuẩn bị mang vào đó."
"Vâng, Vương gia!"
Một rương một rương sách đó có tiền cũng chưa chắc có thể mua được, giá trị liên thành.
Dung Uyên hỏi: "Cửu nhi có thể đưa ta đến nơi ở của nàng xem không? Ta vẫn chưa từng đi qua."
Khoé miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, chưa đi qua, cũng không biết hôm đó là ai đêm hôm lẻn vào? Mở to mắt mà nói láo.
"Uyên muốn đi xem, vậy thì ta đi cùng chàng!" Sở Cửu Ca đẩy xe lăn của Dung Uyên hướng đến tiểu viện.
Nhìn theo bóng dáng hai người xa dần, đẹp tựa một phong cảnh tuyệt trần, tựa như một đôi trời sinh.

Sở Tuyền Nguyệt nhìn thấy chuẩn nữ tế có chút ngạc nhiên, nữ nhi cô đã có diện mạo tuyệt mỹ rồi, không ngờ thế gian này vẫn còn nam nhân có dáng vẻ yêu nghiệt đến vậy.
"Dung Uyên gặp qua nhạc mẫu đại nhân, đây là một chút lòng thành, mong nhạc mẫu đại nhân đừng chê." Dung Uyên thu lại hết toàn bộ khí thế nguy hiểm, ôn hòa vô hại nói.
Mặc Nhất lấy ra một hộp ngọc, bên trong hộp ngọc đựng một bộ trang sức tinh xảo, đặc biệt thích hợp với khí chất của Sở Tuyền Nguyệt.
"Cái này..

Cái này ta không thể nhận.."
"Mẫu thân người cứ nhận đi! Cái này đặc biệt thích hợp với người." Sở Cửu Ca còn không hiểu tính cách con người này sao, đặc biệt chuẩn bị nếu mà mẫu thân không nhận, quay đầu đi liền vứt bỏ, quá lãng phí đi, còn không bằng cứ thế mà nhận.
Nữ nhi cũng đã nói vậy rồi, Sở Tuyền Nguyệt cung kính không bằng tuân mệnh.
Dung Uyên thành công hóa thân thành chuẩn nữ tế ưu tú, Sở Tuyền Nguyệt đúng kiểu nhạc mẫu xem nữ tế, càng xem càng hài lòng.
Đối với đôi mắt màu tím đó, Sở Tuyền Nguyệt không thiển cận đến vậy, nhưng mà thân thể của Dung Vương điện hạ..
Cô hy vọng nữ nhi có thể tìm được một nam nhân có thể bạc đầu giai lão, mà không phải sau khi hai người thương yêu nhau có một người rời đi trước, nữ nhi cô phải cô độc trải qua nửa đời còn lại.
Nói chuyện xong với mẫu thân, Sở Cửu Ca kéo Dung Uyên vào phòng cô nói chuyện, cô hỏi: "Thành ý mười phần, thật tâm muốn ta cứu ngươi?"
"Cửu nhi không phải từng cứu ta một lần rồi sao?"
"Ngươi chắc hẳn đã biết muốn trở thành luyện dược sư khó thế nào?"
"Đối với Cửu nhi mà nói, tuyệt đối không khó, Cửu nhi chắc vẫn chưa biết Bất tử vạn pháp quyết tầng thứ hai là gì phải không, tầng thứ hai có tên Thấu mang.

Nó có thể xem thấu thân thể con người, xem thấu bất kỳ vấn đề trên thân thể người, nếu Cửu nhi luyện đến tầng thứ hai, có thể sẽ nhìn ra được vấn đề của bản thân ta.

Vậy thì có lẽ ta sẽ không còn đoản mệnh nữa." Dung Uyên nhìn Sở Cửu Ca nói.
"Cho nên ngươi là phát hiện ra ta sở hữu Vạn cổ bất tử chi đồng nên mới tiếp cận ta, mới chấp nhận một vị hôn thê đột nhiên xuất hiện như ta, sau đó còn giao Bất tử vạn pháp quyết cho ta tu luyện?" Sở Cửu Ca hỏi.
Yêu nghiệt chết tiệt này, thì ra ngay từ đầu đã có chủ đích như vậy.
"Phải, thế gian này có thể cứu mạng ta chỉ có một số ít vài phương pháp mà thôi, người sở hữu Vạn cổ bất tử chi đồng là người có thể trị khỏi cho ta nhất.

Đến khi Cửu nhi chữa khỏi cho bổn vương, bổn vương không biết lấy gì đền đáp, lấy thân đền đáp thế nào?" Đôi mắt tử thủy tinh như muốn câu mất hồn người ta, khoé miệng lộ ra một nụ cười tà mị, mê hoặc.
"Vậy tầng thứ hai của Bất tử vạn pháp quyết ở đâu?" Sở Cửu Ca nói.

Cô đây là bị bắt lên thuyền giặc, nhưng mà bản thân cô vốn là một kẻ trộm, cũng không việc gì phải sợ lên phải thuyền giặc.
Dù gì thì cô cũng không muốn hắn chết sớm, mất công bảo bối của Dung vương phủ cô còn chưa lấy được đã không cánh mà bay.
"Bất tử vạn pháp quyết chia làm chín tầng, mỗi một tầng đều được giấu trong một hộp bất tử, bổn vương tìm gần mười năm mà chỉ tìm được có một cái." Dung Uyên nói.
"Xem ra bất tử vạn pháp quyết này rất khó có được!" Sở Cửu Ca than thở nói.
"Bổn vương có thể tìm được cái thứ nhất, thì sẽ tìm được cái thứ hai thôi." Khuôn mặt yêu nghiệt của Dung Uyên lộ ra nụ cười tự tin.
"Cửu nhi nói như vậy là đồng ý chữa cho bổn vương rồi!"
Sở Cửu Ca nắm lấy cổ tay hắn bắt mạch, cười nói: "Bệnh nhân đầu này, bổn thần y nhất định sẽ hết lòng giúp đỡ ngươi.

Cái thân thể tàn tạ này, không chịu được kịch liệt quá, trước tiên ta cho ngươi chút thuốc bổ vậy!"
"Không chịu được kịch liệt quá? Cửu nhi chắc chắn sao?" Dung Uyên nắm ngược lại tay của Sở Cửu Ca, người vốn ngồi trên xe lăn đột nhiên đứng dậy, cao cao tại thượng nhìn cô, khuôn mặt đẹp đến câu hồn đó từ từ hạ thấp xuống.
Khoé miệng hắn khẽ nở nụ cười tà mị, đôi mắt câu hồn màu tím đó khẽ đổi màu trở nên âm trầm, khàn khàn bên tai nói: "Cửu nhi yên tâm, có một số việc kịch liệt vẫn có thể làm, chẳng hạn như đêm động phòng hoa chúc."
"Cửu nhi nếu như không tin, bây giờ có thể thử thử?" Hơi nóng phà lên má Sở Cửu Ca.
Dung Uyên nhìn da dẻ căng mọng đó, cảm thấy nhất định rất mỹ vị.
Vì thế trong lúc Sở Cửu Ca quay mặt đi, không cho Dung Uyên hôn lên đôi môi câu dẫn đó, thế nhưng hắn lại hôn lên mặt cô một cái.
Xúc cảm lạnh lạnh đó, Sở Cửu Ca khẽ giật mình, sau đó trực tiếp một cước đá qua, nói: "Còn dám chiếm tiện nghi của bổn tiểu thư, không sợ ta đem nhà của ngươi trộm không còn gì sao."
"Cả con người bổn vương đều là của nàng rồi, cần gì để ý những đồ vật thô tục đó.


Dù gì hai ta là vị hôn phu thê, Cửu nhi đương nhiên phải làm quen sự thân cận của ta, không phải sao?" Khuôn mặt Dung Uyên bảy phần tiếu ý, ba phần tà mị nói.
Sở Cửu Ca nói: "Người đâu! Tiễn khách!"
Sở Cửu Ca không chút khách khí đem tên yêu nghiệt chết tiệt này đuổi ra ngoài.
Dung Vương điện hạ từ Sở gia đi ra, vẻ mặt sáng lạn, xem ra tâm tình có vẻ rất tốt.
Sau khi Dung Vương rời đi không lâu, Sở San San đột nhiên đến thăm, ẩn giấu trong mắt là vẻ hận thù.
Cô nói với Sở Cửu Ca: "Cửu muội, Sở gia ta rất nhanh sẽ tổ chức đại hội tỷ võ trong gia tộc, bây giờ đệ tử của Sở gia đều chuẩn bị cùng nhau đi Thiên tuyệt lâm lịch luyện.

Nay cửu muội đã có thể tu luyện rồi, đi lịch luyện tuyệt đối là phương pháp nâng cao thực lực nhanh nhất, nếu không với thực lực hiện tại của muội muốn như năm ngoái thể hiện năng lực tại đại hội tỷ võ, e là không thể rồi."
"Thiên tuyệt sâm lâm!" Sở Cửu Ca ngước lên nhìn cô.
"Thiên tuyệt sâm lâm tuy rằng nguy hiểm, nhưng mà lần này dẫn đội là đại tỷ, vừa hay đại tỷ vừa trở về từ học viện Thiên Kiêu của Xích Linh Quốc, chúng ta tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm."
"À! Thì ra cô ấy trở về rồi, vậy thì đi thôi!" Khoé miệng Sở Cửu Ca lộ ra vẻ đùa cợt.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi