NGHỊCH THIÊN THẦN Y PHI



Giọng hét này mang theo uy áp sắc bén, khiến cho người trong đại điện đều sợ giật cả mình.
Bọn họ nhìn nam nhân hung thần ác sát đó, vội vàng lùi lại, ánh mắt hắn nhìn đến bọn họ, như thể muốn đại khai sát giới.
"Chỉ bằng những phế vật này mà muốn cưới phu nhân, chán sống rồi sao?"
Ngoài trừ việc liên quan đến tiểu Cửu, hắn là lần đầu phát hỏa lớn như vậy, nhưng lồng ngực hắn như có một ngọn lửa đang rực cháy, hoàn toàn không khống chế được.
Rất giận!
Ai dám cưới cô hắn diệt người đó!
Hắn không rõ vì sao bản thân có ý nghĩ như vậy, có lẽ là hắn không muốn một số người không có tư cách làm cha kế của tiểu Cửu.
Nếu như tiểu Cửu muốn có một người phụ thân, vậy thì đó nhất định phải là người cường đại nhất thế gian này mới được.
Sở tam gia nói: "Gia hỏa nhà ngươi chạy ra đây dọa người làm cái gì? Muội muội không dễ gì mới có người muốn cưới về nhà, ngươi như vậy dọa người sợ bỏ chạy rồi thì làm thế nào? Muội muội tuổi tác lớn như vậy rồi, chuẩn bị qua ba mươi rồi, hơn nữa lại có một nữ nhi, nay cuối cùng cũng nhìn thấy chút hy vọng có người muốn cưới, khó mà có được!"
Sở nhị gia nói: "Người làm ca ca ta đây cũng hy vọng muội muội ta có thể hạnh phúc, nữ nhân dù sao cũng phải gả đi."
Sở tứ gia và Sở lục gia cũng không dám đơn độc không khuyên bảo, việc này khiến cho sắc mặt Cửu thúc càng lúc càng khủng bố.
Sắc mặt của Sở Tuyền Nguyệt cũng phi thường băng lạnh, cô rất rõ ca ca và đệ đệ cô muốn cô gả đi là có dụng ý gì.
Cô nhìn mọi người nói: "Các vị xin trở về đi! Sở Tuyền Nguyệt ta bây giờ vẫn chưa có ý định đó."
Mọi người đều ngây ra, Sở Tuyền Nguyệt vậy mà từ chối rồi.
Đại đa số người cho rằng Sở Tuyền Nguyệt bây giờ có người muốn cưới cô, đó tuyệt đối là cái bánh lớn rớt từ trên trời xuống, hơn nữa người muốn cưới cô, người người thân phận địa vị đều phi thường không tệ.
"Sở gia chủ, người thật sự không suy nghĩ lại sao?"

"Người là chưa hiểu rõ lão gia nhà ta, chúng ta.."
"..."
Những bà mai này nói liếng thoắng, gương mặt Sở Tuyền Nguyệt lạnh nhạt, đôi mày khẽ nhíu.
Sát khí khủng bố đột nhiên bạo phát ra, "Còn không cút! Chết!"
Bọn họ cảm thấy cả người lạnh ngắt, tên sát thần mặt quỷ này thật sự sẽ không chút do dự mà giết đi bọn họ.
Tuy rằng nói thành mối hôn sự này, đại nhân nhất định trọng trọng có thưởng, nhưng mà bọn họ cũng không muốn mạng nhỏ không còn.
Sở Cửu Ca nói: "Nhũng người này, một người cũng không xứng với mẫu thân ta.

Mẫu thân ta lại là gia chủ một trong tứ đại gia tộc Sở gia, chỉ những mặt hàng này, các người đây là xem thường mẫu thân ta, xem thường Sở gia ta sao?"
Ánh mắt Sở Cửu Ca sắc lạnh, "Còn không đi, ta với Cửu thúc đi gặp từng người gia chủ của các ngươi hỏi thăm hỏi thăm!"
Nói là hỏi thăm, ngữ khí băng lạnh này càng giống đi giết chóc hơn.
Vị Sở gia cửu tiểu thư này vốn không phải người lương thiện gì, nhìn thấy kết cục của Tần gia là biết.
Chủ gia của bọn họ tuy rằng gia thế không tồi, nhưng mà so với Tần gia hiển nhiên là còn kém xa.
"Sở gia chủ, Cửu tiểu thư, chúng tôi làm phiền rồi! Cáo từ!"
Nhóm người này như nước rời đi, Sở tam gia không chết tâm nói: "Ngũ muội, ngươi thật sự một chút ý định cũng không có sao?"
Sở Tuyền Nguyệt nói: "Tam ca, ta chỉ muổn bảo vệ Ca nhi, gả người ta chưa từng nghĩ qua.


Sau này lại gặp phải những người này, người trực tiếp kêu bọn họ rời đi, không cần thông báo ta."
Sở Tuyền Nguyệt trực tiếp rời khỏi.

Sở tam gia nói: "Cái gì mà chỉ muốn bảo vệ nữ nhi, nói hay như vậy, ta xem ngươi là muốn bá chiếm vị trí gia chủ không chịu nhường cho bọn ta, đáng ghét!"
Sau một phen cảnh cáo của Sở Cửu Ca và Cửu thúc, không còn ai không biết lượng sức muốn cưới Sở Tuyền Nguyệt, nhưng lại dậy lên một trận phong ba quái dị khác, không ít người tình nguyện ở rể Sở gia.
Ở rể tuy rằng mất mặt một chút, nhưng mà có thể trở thành nhạc phụ đại nhân của hoàng tử Tử Linh Quốc, đây thì tính là cái gì.
Mỗi lần nhiệm vụ đuổi người Cửu thúc đều giành xử lý, càng khoa trương hơn là khi Sở Tuyền Nguyệt đi ra ngoài, lại có người trông không tồi trên đường câu dẫn Sở Tuyền Nguyệt.
Đây quả thật khiến người ta nhịn không nổi mà, Cửu thúc trực tiếp đem người đánh đến phụ mẫu cũng không nhận ra.
Sở Cửu Ca đánh giá Cửu Thúc nói: "Cửu thúc, người gần đây có phải nóng trong người lắm hay không? Rất dễ cáu gắt."
Cửu thúc trả lời: "Có chút, tiểu Cửu kê cho ta chút thuốc đi!"
Gần đây hắn cảm thấy có chút không giống chính mình rồi, từ khi có người muốn cưới phu nhân bắt đầu, mỗi lần gặp người như vậy hắn đều rất tức giận.
Sở Cửu Ca hỏi: "Cửu thúc không muốn mẫu thân gả đi."
Không muốn, cực kì không muốn.
Không một chút suy nghĩ, trong đầu hắn liền bật ra ý nghĩ đó, thế nhưng..
Cửu thúc nói: "Ta chỉ là một người ngoài, chuyện riêng của phu nhân ta cũng không thể phát biểu ý kiến gì.


Cửu nhi nghĩ thế nào? Con muốn phu nhân gả đi không?"
Sở Cửu Ca cười nói: "Nếu như mẫu thân gặp được người thích hợp, con đương nhiên sẽ không ngại mẫu thân gả đi, có một người cha kế rồi!"
Hắn lại hỏi: "Cái gì mới có thể xem là thích hợp?"
"Thứ nhất, đương nhiên là không để ý chuyện trước đó của mẫu thân.

Thứ hai, phải đẹp, phải mạnh hơn mẫu thân, phải chăm sóc được mẫu thân, phải có tiền, mẫu tử hai người chúng con cũng không thể nuôi một tên mặt trắng được.

Thứ ba sao, đó là người phải được mẫu thân cảm thấy thích mới có thể!" Sở Cửu ca chớp chớp mắt nhìn Cửu thúc.
Cửu thúc hỏi ra vấn đề này, có phải là có ý gì với mẫu thân không?
Biểu hiện quá khích những ngày qua của hắn, rất giống dáng vẻ ghen tuông đó!
Mặt của Cửu thúc vẫn nghiêm nghị như cũ, khẽ gật đầu nói: "Ồ!"
Sở Tuyền Nguyệt đi qua hỏi: "Ca nhi, các ngươi đang nói gì đó?"
Cửu thúc nhìn đến nơi khác nói: "Không có gì!"
Sau đó hắn liền vội vàng chạy đi mất!
Sở Tuyền Nguyệt ngây ra, rõ ràng trước đó hắn với Ca nhi nói chuyện vẫn rất bình thường, sao cô vừa đến hắn đã chạy rồi?
Sở Cửu Ca hỏi: "Mẫu thân, những chuyện gần đây người thấy thế nào?"
"Mẫu thân chỉ mong con được tốt, con tốt thì ta cũng tốt.

Còn về việc ta..


mười bốn năm nay ta cũng nhìn thấu rồi, vốn không có ý định đó." Sở Tuyền Nguyệt than thở nói.
Cô lại hỏi: "Ca nhi thì sao? Ca nhi muốn một người phụ thân, muốn một gia đình hoàn chỉnh hay không?"
Sở Cửu Ca đáp: "Nếu như con nói muốn, mẫu thân cũng tuyệt đối không thể vì con mà ủy khuất cầu toàn được, con hy vọng mẫu thân có thể tìm được người thích hợp nhất.

Nếu như sau này trong lòng mẫu thân có người như vậy, nhất định phải nói với con, con sẽ toàn lực ủng hộ mẫu thân đó.

Còn về những tên nhảy nhót gần đây, hoàn toàn không đủ tư cách."
Người trong lòng..
Sở Tuyền Nguyệt khẽ ngơ ra, Sở Cửu Ca kéo theo Sở Tuyền Nguyệt nói: "Mẫu thân nhất định phải ngay lập tức nói với con, không cho phép giấu diếm con đâu đó!" Sau đó cô mới có thể làm trợ công chứ!
Cô nhìn ánh mắt sáng ngời của nữ nhi, nhất thời không cách nào từ chối, "Được! Ta đáp ứng với Ca nhi."
Nghe đến có người muốn cưới Sở Tuyền Nguyệt, hơn nữa đại đa số nguyên do là vì hắn, Tử Kha hoàng tử cũng giận một cách không tầm thường.
"Đám rác rưởi đó, thật sự không biết tự lượng sức, người gì cũng dám giành.

Sở Cửu Ca là người ta nhìn trúng không sai, nhưng Sở Tuyền Nguyệt cũng không phải những phế vật rác rưởi đó có thể nhúng chàm được."
"Đi cảnh cáo bọn họ một phen cho ta!"
"Vâng, điện hạ!"
Bây giờ Tử Kha cảm thấy những nữ nhân bên cạnh này không chút ý vị, hắn nghĩ đến nữ nhân ngạo mạn đó, khóe miệng khẽ nâng, "Xem ra bổn điện hạ nên có hành động rồi, Sở Cửu Ca, ngươi cứ đợi để trở thành nữ nhân của bổn cung đi!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi