NGHIỆN LÀM (THÔ TỤC) - A PHÌ A

Không biết có phải lời nói của anh hay không mà Hướng Chu hai ngày sau đều không mặc quần áo, hoặc chỉ mặc một cái áo trên hay chỉ xỏ đại nội y rồi ra ngoài, sẽ luôn có một nửa muốn lộ ra, có thời điểm bên dưới cứ vậy mà lộ ra lông mao.

Tống Lương nhìn cô nàng lớn gan này, đoán rằng anh sẽ không chạm vào cô nên cố ý ở trước mặt anh lắc lư qua lại. Dù sao anh cũng là một người đàn ông sinh lý bình thường, nhìn hình ảnh này mấy ngày nên số lần hoạt động của bàn tay phải ngày càng nhiều lên.

Hôm nay thời tiết không tốt lắm, trời mưa to nên không có mở cửa hàng.

Bên ngoài gió thổi to, mưa mãi không ngừng, tin tức nói sẽ có mưa to, lốc xoáy đi qua, mọi người đều không dễ dàng để ra ngoài. Anh cũng không mở cửa hàng, miễn cho đồ đạc bị hư hại, thời tiết này mở cửa cũng không kiếm được bao nhiêu tiền nên đóng cửa nghỉ ngơi một ngày.

Hướng Chu cũng không có cách nào ra ngoài tìm việc, cho nên hai người đều ở nhà đợi.

Bên ngoài chỉ có một cái TV, còn có chút cũ, anh thích xem bóng đá nên hôm nay ngồi xem ở bên ngoài, Hướng Chu tỉnh lại liền đi ra, hôm nay cô không mặc quần áo, cứ vậy trần truồng ra ngồi trên sô pha bên cạnh anh, nhìn anh đang xem TV chào hỏi: “Chào buổi sáng anh Tống.”

Tống Lương nhìn cô một cái, rồi lại nhìn chằm chằm vào thân thể cô, không nói gì đem điều khiển bấm sang kênh khác, bởi vì quá xấu hổ nên anh vẫn luôn cầm điều khiển bấm lung tung.

Hướng Chu lớn gan ngồi bên cạnh anh, cô mới vừa tắm xong nên trên người có một mùi hương kỳ lạ, chính là mùi của sữa tắm và dầu gội trộn lẫn.



Hướng Chu đang ngồi bên cạnh nghịch điện thoại, nhìn thấy anh hướng mắt vào TV, đột nhiên dựa lưng vào sô pha, sau đó hai chân cong lên thành hình chữ M, ngồi trên sô pha nhìn chằm chằm Tống Lương, sau đó duỗi tay xuống dưới xoalồn.

Tống Lương vốn đang nghiêm túc xem TV, nhưng lại nghe được phía sau có người phát ra tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ, cảm thấy kỳ lạ bèn quay lại nhìn một chút, kết quả nhìn thấy hình ảnh làm anh cả người chấn động.

Hướng Chu hiện giờ đang duỗi tay vuốt velồncủa mình, vạch hai mép lồn ra sau đó hai ngón tay dùng sức xoa âm hạch, cô nắn bóp rất nhanh, ấn trên ấn dưới, quá thoải mái nên không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ, cả người thoải mái run rẩy.

Tống Lương nhìn tay cô có chút dính dính, cô coi như không có người mà ngồi trên sô pha tự an ủi.

Mẹ kiếp, người phụ nữ này sao lại lẳng lơ như vậy!

Mặc kệ anh có đang ở đây hay không, cứ vậy ở trước mặt anh sờ chính mình, sắc mặt Tống Lương đen lại, nghiến răng nghiến lợi hỏi cô: “Hướng Chu, cô đang làm cái gì?”

Hướng Chu nghe giọng anh tức giận, ánh mắt như đơn thuần lại như chứa du͙© vọиɠ ngước nhìn, an ức nói: “Em nứnglồn quá, nên chỉ có thể tự sờ, anh lại không giúp em, nếu anh giúp em xoalồn, em sẽ không khó chịu như vậy nữa.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi