NGHÌN KIẾP NGUYỆN YÊU NÀNG


U Linh Cốc!
Lần này Sở Vĩ Vĩ trở lại U Linh Cốc trong thầm lặng.

Cô muốn âm thầm tìm kiếm Quỷ Diệm, linh cảm của cô "Quỷ Diệm chắc chắn đang trong tay Thực Thần".
………
Chát...
chát...
Thực Thần sư huynh, huynh hãy giết chết ta đi...đừng giày vò ta nữa!
Giết sư đệ sao? Nào có dễ dàng như thế chứ?
Thực Thần sư huynh, huynh đúng là tên đại ác ma.
Ha...!
Ha...
Quỷ sư đệ, chúng ta đâu phải quen biết nhau ngày một ngày hai, vậy mà giờ này đệ mới khẳng định ta là đại ác ma sao? Có muộn quá rồi không?
Quỷ Diệm thở dài...
Đệ nên giao long mạch ra cho ta, ta cũng không muốn làm khó đệ.
Sư huynh hãy giết chết ta đi! Long mạch thì huynh đừng mong có được.
Đệ đừng ép ta!
- Đợi sau khi đệ chết đi, ta tự sẽ có cách để tìm ra được long mạch.


Ta có thời gian, ta không ngại chờ đợi.
À phải rồi, vài hôm trước Sở Vĩ Vĩ có đến đây tìm đệ.
"Sở cô nương đến tìm đệ sao?"
Sư huynh, huynh đã làm gì Sở cô nương rồi?
Ha ha...
Sư đệ hỏi ta đã làm gì cô ấy sao? Ta còn có thể làm gì được chứ!
"Đệ yên tâm, tuy Thực Thần ta đây không phải người tốt nhưng ta lại không nỡ lòng nào làm hại đến cô ấy.

Ta còn muốn thành thân với cô ấy nữa là đằng khác!"
Huynh...
- Quỷ sư đệ, đệ nên suy nghĩ kỹ lại đi "nhanh chóng giao ra long mạch".
Huynh đừng hòng! Đệ có chết cũng sẽ chết đi cùng với long mạch.
- Được, vậy thì ta không việc gì phải nương tay!
Thực Thần đổ vào miệng Quỷ Diệm lọ chất lỏng.
Khụ...khụ...khụ...
Thực Thần sư huynh, huynh vừa cho ta uống gì?
"Là ngũ độc cổ trùng"
Huynh...
Nửa canh giờ sau!
Độc trong người bắt đầu phát tán, Quỷ Diệm đã phải quằn quại trong những cơn đau, những cơn đau ấy như muốn lấy mạng Quỷ Diệm.

Đau đớn thống khổ, Quỷ Diệm đã phải chết đi sống lại nhiều lần.
Thực Thần vẫn cứ thờ ơ vô cảm! Mục đích của Thực Thần chính là long mạch, mạng sống của Quỷ Diệm chẳng gì đáng phải bận tâm.
- Sao nào? Có phải Quỷ sư đệ cảm thấy mình sống không bằng chết đúng không?
Quỷ Diệm đang nằm co ro dưới nền đất, nơi này vừa ẩm thấp vừa lạnh lẽo, thêm vào đó là ngũ độc cổ trùng đã ăn sâu vào xương tuỷ Quỷ Diệm...đúng là sống không bằng chết!
Quỷ sư đệ đừng cố chấp nữa, hãy giao long mạch ra cho ta, thành trì của ta đã được xây dựng hoàn chỉnh.

Giờ ta chỉ cần long mạch, sau khi ta đặt long mạch dưới lòng thành trì thì ta sẽ thành công.

Việc ta lên làm Ngọc Đế cũng không có vấn đề gì, đến lúc đó ta cũng sẽ không quên ơn đệ.
Huynh mơ đi Thực Thần!
Vậy thì phiền Quỷ sư đệ cứ nếm trải thêm chút khổ hạnh nhỉ!
Thực Thần lấy chiếc tiêu ra thổi, cũng chả biết âm thanh khó nghe đến mức nào...
A..a...

Cổ trùng trong cơ thể của Quỷ Diệm nghe thấy tiếng tiêu của Thực Thần thì bắt đầu nhào lộn, Quỷ Diệm đã phải trải qua những con đau "sống không bằng chết".
Thực Thần nhìn thấy Quỷ Diệm nằm thoi thóp dưới nền đất thì cười khẩy "để sư huynh xem đệ cứng rắn được bao lâu".
- ---------------
Cùng thời điểm này ở Bách Hoa Sơn...
Thời gian trước Bạch Túc Duật vất vả tìm kiếm Sở Vĩ Vĩ nhưng không gặp được cô, trong nỗi tuyệt vọng không tả xiết...Bạch Túc Duật đã chán nản và muốn bế quan tu luyện.

Sau ba năm tu luyện, không ngờ lại đột phá võ học đến ngưỡng chí tôn, được danh phong là "Tôn Thượng".
Bạch Túc Duật quyết định sẽ đi tìm Sở Vĩ Vĩ thêm một lần nữa...
- Sau khi ghé qua Phố Thanh Hà, và biết được tin Thanh Hà lập thiếp khiến Sở Vĩ Vĩ tức giận bỏ đi...Bạch Túc Duật vô cùng phẫn nộ!
"Thẩm Thanh Hà, ngươi không xứng đáng để người khác đồng cảm.

Ngươi xem tình nghĩa phu thê là thứ gì? Sao ngươi muốn thay đổi thì liền thay đổi?".

????hử‎ thách‎ tì????‎ trang‎ gốc,‎ géc‎ gô‎ _‎ ????R‎ UM????RUYỆN.????n‎ _
Thanh Hà buồn phiền "sự việc xảy ra là ngoài ý muốn!"
Ngoài ý muốn? Ha...Bạch Túc Duật ta lần đầu nghe được đó.
Ngài tin hay không thì tuỳ.

Không phải trước đây ngài cũng vì bất đắc dĩ nên mới thành thân với công chúa Hồng Tụ đó sao?
Đủ rồi Thẩm Thanh Hà, nếu Sở nhi có mệnh hệ gì thì ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu.
Nếu như nương tử xảy ra chuyện thì Thẩm Thanh Hà ta cũng chả tiếc sống.

Không cần phiền đến ngài phải ra tay đâu Bạch Tôn Thượng.
Hừ...

Bạch Túc Duật mang cả bụng ấm ức rời đi "Sở nhi của ta, nàng đang ở đâu?"
- ---------------
U Linh Cốc!
Haiz...tên khốn Thực Thần đã giấu Quỷ Diệm ở đâu cơ chứ? Nhà của hắn chỉ có vài mét vuông.

Chẳng lẽ là có gian phòng bí mật nào sao? Chắc chắn là vậy rồi!
Sở Vĩ Vĩ lẻn vào phòng ngủ của Thực Thần, cô quan sát thật kỹ một lần nữa...nhưng vẫn không tìm ra được gì.

Cuối cùng thì mình đã bỏ quên chi tiết nào rồi?
Két..
Nghe tiếng đẩy cửa, Sở Vĩ Vĩ đã lánh mặt đi!
Thực Thần bước đến bên kệ sách, đưa tay sờ lấy một quyển sách...và gian phòng bí mật lập tức hiện ra "đó là một mật thất được xây dựng dưới lòng đất".
Thực Thần Trầm tĩnh bước từng bước trên từng nấc thang...từ từ tiến về phía Quỷ Diệm!
Âm thanh của tiếng giày khua đều lên nền đất, càng nghe càng cảm thấy rùn rợn.
Sở Vĩ Vĩ nhíu mày "thì ra là như vậy!"
"Nhưng hiện giờ Thực Thần đang có mặt tại đây, mình không thể trực tiếp đối đầu với hắn...mình không thể biết được thực lực thật sự của Thực Thần, công khai đối đầu với hắn ta thì quá ngốc rồi.

Lánh mặt trước đã!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi