NGOAN NGOÃN HỌC CÁCH LÀM CHỒNG EM

Mua váy áo xong, Hạc Tư Đằng lại đưa La Ngữ Tịch sang cửa hàng giày dép. Ngay khi cả hai vừa khuất dạng, nhân viên trong cửa hàng liền xúm tụm vào nhau bàn tán.



Một nữ nhân viên ở quầy thu ngân tinh ý giải đáp thắc mắc của những đồng nghiệp còn lại: "Cô gái đó là vợ anh ấy."



"Sao cô biết?" Một người khác lên tiếng hỏi.



Nữ nhân viên thu ngân tỏ ra nhìn xa trông rộng, từ tốn giải thích: "Ban nãy tôi để ý, người thanh toán tiền là cô gái đó, mà bên trong ví có rất nhiều thẻ, chẳng lẽ người như Hạc Tư Đằng lại đi tìm người bao nuôi ngược? Vả lại, vừa rồi các cô không thấy sao, anh ấy chủ động xách hết túi, để cô gái đó đi tay không bên cạnh. Thử hỏi mấy minh tinh trước đây có từng được anh ấy nắm tay chưa, chứ nói gì là xách đồ giúp."



Những người còn lại nghe thấy liền trầm trồ gật gù, quả thật trước đây bên cạnh Hạc Tư Đằng từng xuất hiện rất nhiều cô gái xinh đẹp nổi tiếng, nhưng để được anh đối xử nhiệt tình, gần như chưa từng có.



Lúc Hạc Tư Đằng và La Ngữ Tịch mua xong những thứ cần, cả hai xuống tầng hầm lấy xe ra về.



Giữa lúc Hạc Tư Đằng mang mớ túi lớn nhỏ đặt vào ghế sau, La Ngữ Tịch lên xe ngồi đợi trước.



Khi anh chuẩn bị trở lại ghế lái, bất ngờ xuất hiện trước mặt lại là nữ diễn viên hạng A đang được săn đón gần đây. Có điều, đối diện với người đẹp, một chút hứng thú đối với anh dường như không hề tồn tại.



Do kiếng xe một chiều, nữ diễn viên kia hoàn toàn không hay biết bên trong xe, La Ngữ Tịch vẫn luôn dõi mắt theo.



Cô ta mặc chiếc váy ôm dài, đội mũ lưỡi trai và đeo kính đen, ngang nhiên đến tay ôm tay níu Hạc Tư Đằng với bộ dạng phấn khởi.



"Tư Đằng!"



Hạc Tư Đằng dùng vẻ mặt khó chịu đẩy tay cô gái đang cố động chạm mình ra, buông lời phũ phàng: "Cô là ai?"



Nụ cười trên môi cô ta lập tức cứng đờ, cứ cho là Hạc Tư Đằng không nhớ nổi tên những cô gái anh từng gặp kè, nhưng dẫu sao hiện tại cô ta cũng là nữ diễn viên nổi tiếng.



"Em là Tây An, anh quên rồi sao?"



Thái độ Hạc Tư Đằng trước sau vẫn lạnh tanh một màu, dứt khoát đáp: "Có nhớ đâu mà quên?"



"Anh..."



Tây An vừa giận dỗi thốt lên, cùng lúc cửa ghế phụ bỗng bật mở cắt ngang. Không nghĩ lại còn có người khác ở đây, cô ta có tật giật mình, bất an nhìn La Ngữ Tịch không chớp mắt.



Trái lại, Hạc Tư Đằng chẳng chút lo lắng hay hoảng loạn với La Ngữ Tịch về sự xuất hiện của Tây An, bởi một chút ấn tượng từng quen biết cũng không hề tồn tại trong trí nhớ của anh.



La Ngữ Tịch chậm rãi bước đến gần chỗ Hạc Tư Đằng và Tây An đang đứng, không chút kiêng dè hất bàn tay đang bấu víu của cô ta ra khỏi cánh tay anh.



Bị động đến một cách xem thường, Tây An liền nổi đoá tháo mắt kính xuống, để lộ ra cặp mắt hung hãn, gằn giọng giận dữ: "Cô có biết tôi là ai không hả?!"



Tuy đeo khẩu trang che hết nửa khuôn mặt, nhưng ánh mắt La Ngữ Tịch lại toát lên rõ sự lạnh lùng, từ tốn trả lời: "Nữ diễn viên Tây An, hơn một năm trước vì tính khí kiêu ngạo hách dịch, thêm dựa hơi tổng giám đốc gây tai tiếng, được đích thân chủ tịch SJ tuyên bố cắt hợp đồng. Gần đây thành công bước lên hạng A với bộ phim điện ảnh người lớn, có nhiều tin đồn quan hệ bất chính với nhà sản xuất, đạo diễn, đồng nghiệp và cả chủ quản công ty quản lý mới."



"Cô!" Tây An trợn mắt vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, nhưng vẫn còn chưa kịp nói được lời nào lại bị giọng nói khác chen ngang.



"Ồ..." Hạc Tư Đằng ngạc nhiên cảm thán La Ngữ Tịch: "Đánh ghen có đầu tư kiến thức."



Nghe Hạc Tư Đằng nói, biểu tình Tây An dành cho La Ngữ Tịch liền trở nên e dè.



Nếu người trước mặt Tây An thật sự là Hạc tổng phu nhân thì chắc chắn sẽ nắm được tất cả những chuyện liên quan đến cô ta trong quãng thời gian còn làm việc dưới quyền quản lý của SJ.



Những mặt tối trong giới giải trí, tốt nhất đừng để có cơ hội bị lôi ra ánh sáng. Huống chi Tây An vừa mới lấy được danh tiếng, chẳng may chuyện xấu từng làm trong quá khứ lộ ra, sự nghiệp cô ta chắc chắn sẽ tiêu tan trong chớp mắt.



Để bảo toàn cho bản thân, Tây An không có ý tranh cãi tiếp, vội đeo kính lại rồi nhanh chóng rời đi.



Đến khi được trả lại sự yên tĩnh, Hạc Tư Đằng muốn khen ngợi La Ngữ Tịch một câu, nhưng anh vừa xoay mặt qua thì cô đã quay lưng trở lại xe từ lúc nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi