NGỐC!

Kỳ ngồi thẫn thờ trên giường bệnh, nghiêng đầu nhìn mưa. Không khí ấm ướt làm Kỳ thấy lạnh, cô lấy chăn che người lại. Kỳ mong... Tỉ với Thu, hai người sẽ trở lại như xưa...

***

*leng keng*

Cái chuông nhỏ màu vàng trên cánh cửa màu trắng của quán cà phê TCH rung lên khi có người mở cửa. Cả quán dồn mắt về phía cô gái mới bước vào. Người cô ướt nhẹp nước mưa, tóc tai rũ rượi, gương mặt hoảng hốt.

Thu nhìn quanh tìm Kỳ, nhưng nhìn mấy lần cũng không thấy bóng dáng của Kỳ. Thu càng hốt hoảng.

- Chào... quý khách – Chị phục vụ lúng túng trước Thu.

Thu bừng tỉnh nhìn chị phục vụ rồi khẽ gật đầu chào lại. Cô nhìn quanh một lần nữa, đã tới đây rồi chẳng lẽ lại bỏ đi một mạch?

Thu ngồi xuống bàn trong góc quán. Gọi một ly socola nóng xong thẫn thờ. Cô khẽ nhấc bàn tay lên, trên cái bàn này vẫn còn chữ "Tỉ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi