NGÔI SAO LẠC LOÀI (ONCE A PRINCESS)

Stefan bị bất ngờ khi Tanya phóng con dao về phía anhvà cô lập tức hối hận về việc đã làm. Không phải vì nó đã không trúng anh mà chỉ trúng vách tường nằm bên vai trái anh rồi rơi xuống sàn nhà. Chỉ là cô cần phải liệng một cái gì đó để làm cho anh đau giống như cô đang đau vậy. Nhưng không nên là một con dao.

Tuy nhiên, sự hối hận của cô đến từ sự thật là anh đã ko bị bất ngờ quá lâu mà nó lập tức biến thành cơn giận điên cuồng. Đôi mắt như ác quỉ của anh không chỉ là sáng rực, mà là bây giờ nó đã sáng rực một cách dễ sợ, trước đây cô chưa bao giờ nhìn thấy.

Cô đang gặp rắc rối to và cô biết như vậy, vì vậy cô giảng hoà, “Anh không bị bất cứ nguy hiểm nào. Vì em chưa bao giờ học được cách phóng dao một cách chính xác cả.”

Không có câu trả lời, cũng không có sự thay đổi trên khuôn mặt anh. Cảm giác sợ hãi trong cô biến thành cơn giận.

“Nhưng em ước gì em đã thành công,” Cô nói thêm, “Anh nghĩ, em sẽ cảm thấy thế nào khi anh nói với em là anh đang trên giường với một người đàn bà, trong lúc em bị ám sát chứ? Không làm gì để trút giận à?”

Vẫn không có câu trả lời. Nhưng anh đóng cánh cửa lại và tiến lại gần cô, Tanya không chần chừ nữa, cô xoay người chạy trốn. Tay anh nắm lấy tóc cô giật mạnh làm cho cô phải dừng lại. Tay kia của anh đặt lên vai cô, ép cô phải xoay người lại.

“Em không có bị ám sát,” Anh thầm thì, “Và anh không phải là đang trên giường với cô ta.”

“Nói láo.”

“Anh đã từ chối khi được van xin,” Anh nói tiếp, như cô chưa hề nói anh “nói láo” và đang không đấm vào ngực anh, “Bởi vì anh đã quyết định, nếu anh lên giường với một con điếm, thì anh sẽ làm với một con điếm mà anh thật sự thích.”

Miệng anh áp chặt môi cô như nói cho cô biết, cô chính là con điếm mà anh thích và trong vài giây, đó là những gì cô có thể ghi vào tâm trí. Nhưng cô cũng nhận thức được là anh đã uống quá nhiều rượu và rượu cùng với cơn thịnh nộ là một sự kết hợp ghê gớm. Vì vậy, cho dù là cô đã rất ao ước được ở trong tư thế này nhưng cô vẫn cố chống chọi quyết liệt để thoát ra. Nhưng cô không thể thoát ra khỏi vòng tay đang ôm chặt của anh, và đột nhiên cô biết là tại sao.

Chúa cứu cô, cô quên mất là anh sẽ làm gì trong cơn giận dữ cùng cực. Trước đây, cô cũng đã cố tình làm nhiều việc ngu xuẩn khiến anh nổi giận như bây giờ, để cô có thể có được anh, vì vậy tại sao bây giờ cô lại quên chứ? Nhưng đó là trước khi họ gặp Alicia. Stefan có thói quen đi tìm tình nhân để trút giận trong lòng, Vasili đã kể vậy. Hiện nay Alicia đang có mặt ở đây, ở ngay bên hành lang đối diện.

Và rồi mọi việc như rõ ràng hơn, tất cả những gì anh vừa nói, là anh đã từ chối Alicia bởi vì Tanya là người anh thật sự thích. Anh đã không đi tìm Alicia, dù cô ta đang ở gần đây hoặc ngay cả ở sẵn trong phòng anh cũng vậy. Thay vào đó, anh trút cơn giận vào người đã gây ra nó.

Tanya không biết phải làm gì, tuy là ngay lúc này cô đã ngưng chống đối. Nhưng sự bối rối khiến cô không hoàn toàn đáp trả lại nụ hôn của Stefan.

Cô có muốn anh khi đầu óc anh thiếu lý trí, khi anh chỉ muốn xả bớt cơn giận trong lòng không? Nếu đây là cách duy nhất để cô có được anh, vậy thì cô biết làm sao hơn. Nhưng bây giờ không phải là cách duy nhất nữa khi anh đã nói, anh quyết định đến với cô vì cần cô, vì anh muốn có cô. Anh đã quyết định trước khi nổi giận với cô tối nay, nên cô thấy mừng vì cái kết cuộc này. Và nếu cô cản anh lại, có thể anh sẽ không đến với cô như đã định nữa, bởi vì bây giờ anh đang rất giận cô.

Anh nổi điên lên vì cô muốn giết anh – anh chính mắt thấy mà. Nổi điên lên vì cô đã nói dối là có ai đó đang muốn giết cô – anh cũng thấy. Vì vậy, nếu bây giờ cô cố ngăn cản anh để họ có thể làm tình, không vì một động cơ nào khác ngoài việc ham muốn lẫn nhau, sự điềm tĩnh của anh có thể sẽ khiến anh rời khỏi đây và đi tìm Alicia, bởi vì anh còn đang giận Tanya.

Quyết định này không lệ thuộc vào cô nữa, đầu óc cô bắt đầu cảm thấy mụ mị, cả người cô cảm thấy ngất ngây sung sướng. Vì vậy cô tự hỏi mình một câu hỏi đơn giản, cô đã yêu Stefan Barany rồi phải không?

Cô rất sợ là cô đã yêu anh, nhưng cô còn chưa chắc lắm. Nhưng chắc chắn là cô rất muốn anh và không cho anh đi tìm người đàn bà nào khác để thoản mãn nhu cầu, ngay cả khi anh đang cần xoa dịu cơn giận của mình và đầu óc không đủ tỉnh táo như bây giờ. Vì vậy cô có câu trả lời cho mình, cô muốn anh như thế này, cho dù là anh sẽ hơi thô bạo và nó sẽ nhanh chóng kết thúc, phải không … nhưng có lẽ chuyện này không nên xảy ra theo cách này nhỉ? Cô đang nghĩ đến sự giận dữ và so sánh Stefan với những người đàn ông khác trong cùng một cảnh ngộ tương tự, quên mất là ngay cả trong lúc giận dữ, Stefan vẫn từ từ làm chuyện yêu đương và không thô bạo với cô, chỉ là quyết tâm làm cho bằng được mà thôi.

Cô còn quên một việc khác nữa, Tanya rùng mình sung sướng vì việc sắp sửa xảy ra. Chỉ có một ít chướng ngại có thể ngăn chặn Stefan tiến sâu hơn nữa. Cô chưa bao giờ làm được điều đó. Nhưng anh đã từng dừng lại ở những lần trước, bởi một tiếng động, bởi một sự phá rối bất ngờ. Đột nhiên một sự kích thích bùng nổ và cô bắt đầu hôn đáp trả lại anh.

Cô không biết là anh đang từ từ đẩy cô lại gần giường. Chân cô đụng phải tấm nệm làm cô giật nẩy mình. Tuy nhiên cô không ngạc nhiên khi từ từ ngả người xuống nệm, hành động này được thực hiện một cách nhẹ nhàng và chậm chạp và môi họ vẫn không rời nhau. Dường như cô không thể truyền hết cảm giác hối hả của mình sang anh, nhưng cô cũng không ngạc nhiên lắm. Anh dĩ nhiên là không có cảm giác gì cả ngoài việc đang giận và muốn xoa dịu nó bằng cách của anh, không phải là cách cô thích và cách của anh không có gì là hấp tấp, vội vã, theo bản năng cô nghĩ nó y như những khi anh không giận dữ. Cô nên khoan khoái về điều này, và cô sẽ làm vậy … nếu lần này không có gì cản trở họ.

Phía sau chiếc áo ngủ của cô được kéo lên trước khi cô ngả người xuống giường. Sợi dây cột ở phía trước được tháo ra lúc nào mà cô không chẳng hay biết gì. Bây giờ, nụ hôn được ngưng lại vì chiếc áo được kéo ra khỏi đầu, nhưng môi anh quay lại chỗ cũ tức thì. Và bây giờ cô cảm nhận được sự nóng bỏng từ người anh tràn qua, thứ mà cô rất quen thuộc mỗi khi anh giận dữ, cái làn da nóng hổi mỗi khi cô chạm vào. Và sức nặng của anh, thật tuyệt vời, đang ép chặt vào ngực cô, bụng cô và nằm ở giữa hai chân mà cô tự nguyện dang ra cho anh.

Trong khi lưỡi anh vẫn cuộn lấy miệng cô, bàn tay anh xen giữa hai thân thể, một tay ôm chặt lấy bầu ngực cô, xoa bóp và vuốt ve nhẹ nhàng, và rồi mạnh bạo hơn khi ngực cô căng lên chờ đợi. Cô muốn được hơn thế nữa, cả người cô nóng bừng vì phải chờ đợi.

Anh đang vuốt ve cánh tay cô, mặt cô, hôn cô lúc thì nồng nhiệt, lúc thì dịu dàng. Và cô nghĩ cô sẽ điên lên, vì anh vẫn không đáp trả những gì thân thể cô đòi hỏi, đòi hỏi hơn bất cứ những lần nào khác. Anh cũng không rời môi cô để cô có thể nói cho anh biết. Nhưng cô hy vọng là cô sẽ không phải làm điều này, cô sợ là anh sẽ dừng lại nếu nghe tiếng nói của cô, anh sẽ trở nên lý trí và sẽ dừng hẳn mọi chuyện để rồi rời khỏi cô trong khi cả hai chưa thỏa mãn.

Cô cố giữ bình tĩnh, thả lỏng người, tự nghĩ là cô không nên ép anh, cô nên theo sự dẫn dụ của Stefan, bởi vì cho dù cô biết thân thể cô đang muốn gì, cô cũng rất ngu ngơ về chuyện lên giường với đàn ông, đúng ra là kỹ thuật làm tình. Nhưng cô không thể kềm chế được. Cô quằn quại, cô uốn cong người, cô bám lấy eo anh, tóc anh và da thịt anh. Anh vẫn không vội, nhưng cô biết không lâu nữa, cô sẽ cháy rụi thành tro.

Cuối cùng, cô cũng cảm nhận được vật mà cô muốn tìm đang ép chặt vào cửa mình cô. Cô thấy bàn tay anh di chuyển xuống đó nhưng không chạm vào người cô. Cô nhận thức được là anh đang cởi quần và cô thấy vui mừng. Và rồi anh lách nhẹ vào người cô còn cô căng người chấp nhận.

Tận cùng trong sâu thẳm của não bộ, Stefan biết Tanya không còn chống cự nữa và đã thuần thục đáp trả lại anh và anh thấy có điều gì đó làm cho anh bực bội. Nhưng nó chưa được hình thành trong suy nghĩ của anh, chỉ là một khoảng trống và đầy rẫy những cơn thịnh nộ và si mê. Anh đang hành động theo bản năng, nguyên thủy của tạo hóa và phải cám ơn những chai rượu, để anh có lý do biện giải khi anh cướp đoạt những gì không thuộc về anh.

Cơn giận vẫn còn ở đó nhưng bây giờ sự ham muốn đang gạt nó qua một bên và đột nhiên trở nên quá mãnh liệt khi anh thấy cả người cô ướt đẫm và căng phồng vì chờ đợi, anh không nhận thức được sự ngăn trở khi anh tiến sâu thêm vào người cô. Một cái thúc mạnh xuyên qua màng trinh của cô không là gì cả ngoài cảm giác nóng hổi đang bóp chặt lấy anh. Và khi đã vào được hết bên trong, anh nằm yên ở đó, cảm giác quá tuyệt vời đến nỗi anh không thể nào cử động trong một chốc.

Cảm giác này vực dậy lý trí trong anh, xoá sạch mọi phẫn nộ. Và khi sự giận dữ không còn nữa, anh biết chính xác anh đã làm gì và anh bừng tỉnh. Anh đang ở bên trong người cô, cuối cùng cũng đã ở sâu trong người cô và anh không thể nhớ là bằng cách nào mà anh đã làm được điều đó.

Sự hối hận dâng từng chập và sẽ làm anh dịu lại, nhưng anh vẫn còn đang ở bên trong một chỗ chật chội nhất, ấm áp nhất mà anh từng biết, và cảm giác quá tuyệt vời này rất khác biệt với tất cả những gì anh đột nhiên nghĩ ra

Lần sau cùng khi việc này hầu như đã sắp sửa xảy ra giữa anh và cô, anh đã thề với chính mình là anh sẽ không chiếm đoạt Tanya trong cơn giận dữ. Đó cũng là lý do anh phải né tránh cô khi ở trên tàu, nơi bị hạn chế trong việc đi lại này có thể dễ dàng làm bùng nổ sự thèm muốn của anh. Thế mà khi anh trở về đây cùng với cô chưa được một ngày, anh đã chiếm đoạt cô. Chỉ tại cô đã hưởng ứng theo anh, cô ta có hưởng ứng không nhỉ? Hay đó chỉ là điều anh ao ước, sự hưởng ứng như điên dại của cô thật ra chỉ là sự chống cự mà thôi?

Khi anh đang nghĩ vậy, cô đột nhiên ôm chặt lấy cổ anh và anh cảm giác được, thật không thể tin, là anh còn chưa di chuyển thân mình trong vài giây trước đó, thế mà cô đã đạt đến đỉnh cao của sự khoái lạc rồi. Người cô cong lên, quấn chặt lấy anh, xiết chặt anh với những cái nẩy người, thiêu rụi anh với những cảm xúc đê mê và kích thích mà anh đã đáp ứng lại cô khi cô đạt được khoái cảm điên cuồng. Anh thúc mạnh người và thúc mãi cho đến khi cả người anh như nổ tung, anh không biết là mình có thể chống đỡ nổi không nữa.

Tanya ôm chặt anh và cười tự mãn khi Stefan cuối cùng cũng sung sướng đến rã người. Cô đã cho anh cảm giác đó và nếu nó cũng giống như cảm giác cô vừa có được, thì người đàn ông này nên quì gối và hôn sàn nhà nơi cô đi qua. Cô đã sẵn sàng cho sự nhượng bộ đó. Có người nói với cô, “Tuyệt lắm, bạn hãy làm thử đi,” cũng không đủ để cô chuẩn bị tâm lý cho một cảm giác như một cơn xoáy lốc này. Không có gì có thể so sánh được cả.

Bây giờ anh đang ngả đầu vào vai cô, tim anh đập dồn dập trên ngực cô, hơi thở của anh thổi bay vài cọng tóc đang quấn ở cổ cô. Những ngón tay cô đang xoa nhẹ mái tóc đen nhánh của anh, bàn tay kia ve vuốt lưng anh. Lúc này cô thấy thật gần gũi với anh và cảm giác đó thật tuyệt. Cô không muốn anh cử động, không muốn anh kéo người ra khỏi cô, bởi vì cảm giác vẫn còn ngây dại khi anh vẫn còn ở đó.

Cuối cùng anh cũng chuyển động, không phải ngẩng đầu lên mà thân thể anh gồng cứng lại, “Anh có làm em đau không?”

Nỗi đau của màng trinh bị xé rách không đau lắm, nên cô không cần phải nhắc đến, “Không, nhưng tại sao đó luôn là điều anh lo lắng đến khi anh bình tĩnh lại?”

“Tanya, anh vẫn luôn bình tĩnh. Anh có làm cho em đau không?”

“Thật ra thì có đau chút ít, nhưng chỉ vài giây thôi.”

Sự ân hận của Stefan tăng thêm. Chỉ vài giây thôi à? Lạy Chúa, anh đã đánh đập cô à? Anh ngẩng đầu lên nhìn vào mặt cô nhưng không thấy vết bầm nào hết, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là cô sẽ không bị ở những chổ khác, hoặc nếu không phải là bây giờ thì sẽ là ngày mai … Trước đây, Alicia luôn than thở về những vết bầm, cho dù anh chưa bao giờ nhìn thấy chúng. Bây giờ, nếu như anh làm cho Tanya bị thương …

Tanya tiếc thầm trong bụng khi anh lăn người rời khỏi cô và nhanh chóng mặc quần áo. Sau đó anh rời khỏi giường và chuẩn bị đi ra cửa. Vậy là kết thúc mọi việc sao? Cô miên man suy nghĩ. Ngay cả một phản ứng, về việc cô không phải là một con điếm như anh từng nghĩ, cũng không có sao? Vasili đã nói là Stefan sẽ nổi giận nếu như anh phát hiện ra cô vẫn còn trong trắng, nhưng vừa lúc nãy, anh đã không tỏ vẻ giận dữ. Anh có một thái độ rất lạ, như là anh hối hận vì đã chiếm đoạt sự trong trắng của cô, điều này thật lạ, vì cô sẽ thuộc về anh hoàn toàn vào đêm đám cưới sắp được tổ chức trong những ngày tới mà.

“Em không có gì đâu, Stefan,” cô nói với anh, cố kéo dài từng chữ, “Còn khá hơn là không có gì nữa, thật đấy. Bây giờ anh nên biết là em không mỏng manh như hoa để anh phải lo lắng mỗi khi chạm vào.”

Anh xoay người lại. Mắt anh hơi tóe lửa. Cô không biết là anh giận chính anh hay anh muốn nhắc đến việc chiếm đoạt cô trong cơn giận dữ khi anh nói, “Có thể là em quá quen thuộc với những việc yêu đương trên giường, nhưng điều đó cũng không thể tha thứ được … Chuyện này sẽ không bao giờ tái diễn nữa đâu, Công chúa. Anh dám chắc với em đấy.”

Tanya nhìn chằm chằm vào cánh cửa khi nó đóng lại, mắt cô mở to hết cỡ. Cô có hiểu đúng những lời anh vừa nói không nhỉ? Không bao giờ yêu cô nữa à? Và những điều khác anh đã nói làm cô bừng tỉnh. Lạy Chúa, anh vẫn nghĩ cô là một con điếm! Anh đã quá giận để không biết là cô còn trong trắng!

Tanya muốn bật cười. Thật không thể ngờ! Chứng cớ duy nhất để chứng minh cô còn trong trắng bây giờ đã mất. Anh đã nhận nó mà không hề biết. Chúa tôi, thật là một chuyện đáng cười cho cô. Cũng được thôi, cô mong anh muốn có cô, cho dù anh có nghĩ thế nào về cô và dường như bây giờ, chỉ còn cách duy nhất đó – ngoại trừ việc anh đã có được “một đêm” của anh và hiển nhiên, đó là tất cả những gì anh muốn ở cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi