NGỌN LỬA RỰC CHÁY

16.

Hôm sau, mẹ tôi đi công tác về. Tôi vừa về đến nhà, mẹ đã mắng tôi té tát.

– Con ngủ qua đêm ở nhà thằng Giang Dục?

– Con có biết xấu hổ không đấy! Sao mẹ lại sinh ra đứa mặt dày như con?

Mẹ chỉ nghe từ một phía và tôi sẽ không im lặng như vậy.

– Tống Lâm Diễn không nói cho mẹ biết vì sao con không về nhà ư?

Tôi kéo áo xuống, để lộ vết bỏng trên vai cho mẹ nhìn.

– Tống Lâm Diễn tì máy uốn tóc vào người con làm con bị bỏng, anh ta bắt nạt bạn bè, cũng bắt nạt cả con.

Mẹ nhìn vết sẹo của tôi nhưng bà vẫn không chịu tin.

– Anh con không phải người như vậy.

– Con ghét anh vì anh không cho con yêu sớm, lôi việc này ra để đuổi anh đi đúng không?

– Trần Nhạc Hinh, sao con lại bất lương như vậy!

Tôi sững sờ.

Thật nực cười biết bao.

Thảo nào Tống Lâm Diễn lại dám bắt nạt tôi. Chắc hẳn hắn đã biết từ lâu rằng, mẹ không hề yêu tôi. Hoá ra kiếp trước tôi lại chẳng hay biết điều này.

Người yêu tôi, từ đầu đến cuối chỉ có Giang Dục.

Chỉ có mình anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi