NGỌT NGÀO CỦA ÁC MA


Lưu Vũ Thần ôm nhẹ thân thể nhỏ nhắn của Ngiêm Á Hiên vào lòng đặt nhẹ lên đôi môi mềm mại kia của cô một nụ hôn sâu.

" Mới sáng sớm hai cậu đã như thế này rồi , có muốn để cho người độc thân như mình sống hay không ?"
Một âm thanh nữ tính vang lên làm cho hai người giật mình lui về phía sau hai bên , sắc mặt Nghiêm Á Hiên ngại ngùng tuy là trong đầu có rất nhiều suy nghĩ muốn hỏi Diệp Cơ Uyển như chẳng thể nói nên lời.

Diệp Cơ Uyển từ phía trên đi xuống khoắc trên mình chiếc váy ngắn tôi đêm hôm đã được giặt sạch mà hâm khô , thấy Cơ Uyển ăn mặt như thế Nghiêm Á Hiên bất giác hỏi.

" Tôi qua cậu đi đâu mà lại ăn mặc như thế này thế ? Trông rất xinh đẹp đúng không Vũ Thần ?"
Câu nói này của Nghiêm Á Hiên tuy bề ngoài quan tâm Diệp Cơ Uyển nhưng lại mang theo hàm ý đó là muốn biết ánh mắt của Lưu Vũ Thần nhìn như thế nào.

Không chỉ mình Nghiêm Á Hiên hiếu kỳ mà cả trái tim nhỏ của Diệp Cơ Uyển trong lòng củng đập loạn nhịp chỉ chờ câu trả lời của Lưu Vũ Thần.

Hắn hướng ánh mắt về phía hai người rồi lại cười khổ nói.


" Xin lỗi hai người , chuyện Á Hiên hỏi tôi thật sự không để ý lắm ! Mắt tôi rất kém chẳng biết nhận xét như thế nào là đẹp cả !"
Nói xong , nhưng giọt mồ hôi trên trán của Lưu Vũ Thần rơi xuống hắn làm sao không hiểu Nghiêm Á Hiên muốn xem thử mình cơ chứ.

Cho dù giây phút đó hắn trả lời như thế nào củng sai cả , trong lòng hắn thầm nói con gái đúng thật khó hiểu lại thích lấy sắc đẹp của mình đi ra để so sánh.

Thấy câu trả lời khôn ngoan của Lưu Vũ Thần hai người không hỏi gì thêm mà cùng nhau đi ra bên ngoài , Lưu Vũ Thần chậm rãi đi phía sau hai người để giữ vị trí cho Diệp Cơ Uyển và Nghiêm Á Hiên nói chuyện riêng.

Hắn thừa biết giữa phụ nữ với nhau luôn có những bí mật muốn nói cho nhau biết mà lại chẳng mở lời với nam giới.

Ở phía trên khi hai người đã ở khoảng cách mà Lưu Vũ Thần không nghe thấy thì Nghiêm Á Hiên liền nói.

" Cơ Uyển , có phải cậu thích Lưu Vũ Thần hay không ?"

Đối với giác quang phụ nữa thường rất nhảy cảm , khi Nghiêm Á Hiên điềm tĩnh lại thì cô nghĩ rằng tại sao khi Cơ Uyển trúng thuốc lại muốn đến nhà Lưu Vũ Thần.

Nếu như trong lòng Cơ Uyển không có sự tin tưởng hoặc có chút gì đó sao lại muốn như thế , phải nói lúc đó Cơ Uyển có thể cùng hắn làm chuyện vợ chồng bất cứ lúc nào nha.

Diệp Cơ Uyển nghe thế liền giật mình nhưng lại thán phục tầm quan sát của Nghiêm Á Hiên , quả nhiên là người chơi cùng nhiều năm một chút thay đổi sẽ nhận ra ngay.

Diệp Cơ Uyển củng thành thật đáp.

" Mình không biết là thích hay không nữa ? Nhưng lúc mình khó khăn nhất lại muốn dựa dẫm vào Lưu Vũ Thần , giống như nơi đó là mái che không bao giờ vỡ vậy !"
Bàn tay trắng noãn của Nghiêm Á Hiên nắm chặt , nhưng ngón tay nhỏ đâm vào lòng bàn tay như muốn rỉ máu nhưng miệng vẩn bình thản nói.

" Tối qua hai người có sảy ra chuyện gì không ? Mình muốn nghe sự thật !"
Chẳng phải Nghiêm Á Hiên không tin hắn mà là vì khi biết Cơ Uyển có tình cảm với Lưu Vũ Thần thì tận sâu trong nội tâm cô có chút bất an nên mới nói thế.

Diệp Cơ Uyển lại nở nụ cười xinh đẹp nói.

" Anh ta chỉ ngâm nước tôi mấy lần mà thôi , đến mức bây giờ vẩn còn thấy lạnh ! Nhưng mà sự dịu dàng của Vũ Thần đối với cậu thật sự làm cho mình thấy ao ước !"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi