NGỌT NGÀO EM TRAO

Giang Tầm sững người, nhanh chóng quay mặt đi.

“Em, em cũng đâu có mượn anh dạy.”

“Có điều……”

Giang Tầm dừng lại, sau đó cô đột nhiên kiễng chân lên hôn vào má Phó Dĩ Hành.

Cô thực hiện xong động tác thì nhanh chóng cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch: “Thưởng cho anh.”

Phó Dĩ Hành thoáng ngừng lại, khóe miệng cũng nâng lên.

Giang Tấn nhìn anh đứng im ở phía sau mình, nhanh chóng đặt đồ trong tay xuống, xoay người đẩy anh ra khỏi phòng bếp.

“Được rồi, được rồi, anh mau ra ngoài đi! Đừng đứng đây.”

Phó Dĩ Hành nhướng mày: “Thật sự không cần anh giúp một tay à?”

Giang Tầm kiên trì: “Đã nói hôm nay em vào bếp mà. Anh cứ đi làm việc của mình đi, không cần lo cho em đâu.”

Giang Tầm đuổi Phó Dĩ Hành đi khỏi, sau đó cô trở lại trước bàn bếp tiếp tục công việc.

Giang Tầm chạm vào màn hình điện thoại di động.

Màn hình sáng lên, cô nhìn thấy một thông báo tin tức do APP đẩy lên trên giao diện màn hình khóa.

Động tác Giang Tầm hơi ngừng lại, theo bản năng mở ra.

# Tai nạn cầu vượt sông ở thành phố B #

# Xe thể thao màu đỏ rơi xuống sông #

# Phó Dĩ Hành bị tai nạn #

Tin tức về vụ lật xe cầu vượt sông và lao xuống sông chưa đầy vài tiếng đồng hồ đã leo lên đầu bảng hot search, khiến cho cộng đồng mạng sôi nổi bình luận. 【Giật hết cả mình! Nhìn tiêu đề, mị còn tưởng rằng Phó Dĩ Hành lái xe thể thao đâm xuống sông chứ, thật may là không phải vậy. 】

【Phó Dĩ Hành bị tai nạn là do chiếc xe màu đỏ này gây ra phải không? 】

【Xem video, cảnh tượng thật là nguy hiểm. 】

Giang Tầm thuận tay làm mới giao diện.

【 Chiếc xe này nhìn quen lắm nha? Cái này không phải là của  @Yêu Nghiệt Đến Rồi sao?】

【 Đúng vậy, khi đó hắn còn ở trên mạng khoe xe của hắn mà. 】

【@Yêu Nghiệt Đến Rồi vừa mới ra mặt giải thích rồi kìa, hắn nói mấy ngày trước xe hắn bị người ta trộm, đã báo cảnh sát rồi, còn đăng biên bản báo án lên Weibo luôn. 】

Khi cảnh sát đưa ra thông báo điều tra, danh tính của các nạn nhân cũng được cư dân mạng tìm ra.

Vương Tử Phong.

Vương Tuấn Kỳ, nhà từ thiện nổi tiếng, người nắm giữ cổ phần nhiều nhất kiêm giám đốc điều hành tập đoàn Vương Sinh. Cậu chủ con nhà giàu năm năm trước ở nước ngoài bị bắt vào tù vì tội cưỡng hiếp nữ du học sinh chính là con trai của ông ta, Vương Tử Phong.

Vụ việc này từng gây chấn động, cái tên lại lần nữa nổi lên, nhanh chóng khơi gợi lại ký ức của cộng đồng mạng.

【 Vương Tử Phong? Tên cặn bã này ra tù về nước rồi à? Thời gian trôi qua nhanh như vậy sao? 】

【 Đây chắc chắn không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, đúng không? Xem đoạn video có cảm giác như tên khốn đó cố tình lao về phía Phó Dĩ Hành.】

【Tiếc là không có chứng cứ, nếu hắn ta thật sự cố tình xông về phía Phó Dĩ Hành, thì hoàn toàn chính là mưu sát! 】

【 Lúc Vương Tử Phong ở nước M, Phó Dĩ Hành còn đang học ở Stanford. Lẽ nào hai người họ có thù oán với nhau?】

【Đây là loại thù hận gì? Đến nỗi ngay cả tính mạng cũng không cần mà muốn cùng với Phó Dĩ Hành ôm nhau chết chung? 】

Cư dân mạng bắt đầu đồn thổi về ân oán tình thù giữa Phó Dĩ Hành và Vương Tử Phong, xen lẫn trong đó là hàng loạt những lời tiết lộ và suy đoán đúng – sai.

Giang Tầm cười trừ, tắt Weibo.

Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải tại lantruyen.vn!

***

Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại di động.

Đây là phòng ở khách sạn, trên giường dưới giường đều là một mảng lộn xộn.

Tiếng chuông nối tiếp nhau vang lên, dường như càng ngày càng lớn.

Tô Khả Lam từ trong mộng bừng tỉnh, loay hoay đưa tay với lấy di động.

“Ừm…… tôi đây, làm sao vậy?”

Cô ta lập tức tỉnh táo, trợn mắt không tin: “Anh nói cái gì, Vương Tử Phong lái xe của anh đi?”

“Anh ta ở đâu?” Cô ta chật vật đứng dậy, khẩn trương hỏi.

Giây tiếp theo.

“Cái gì?! Người…… chết rồi?”

Mãi đến khi cúp điện thoại, Tô Khả Lam vẫn chưa hết hoảng sợ. Cô ta ngồi trên giường thở hổn hển, một lúc sau mới hoàn hồn.

“Không sao, không sao, đều chết không đối chứng, sẽ không điều tra được đến mình đâu.”

Tô Khả Lam lục tung trái phải tìm kiếm đồ vật, cuối cùng cúi đầu click vào album ảnh trên điện thoại, tay khẽ run, tự lẩm bẩm một mình.

“Không sao, mình còn có đường lui.”

***

Kết quả Giang Tầm làm ba món.

Theo thứ tự là trứng cuộn, rau luộc và cánh gà nướng, ngoài ra còn có một nồi canh rong biển nấu với trứng.

Những món ăn này đều rất đơn giản, ngoại trừ trứng cuộn chiên hơi cháy một chút, còn lại nhìn cũng coi như là tươm tất.

Đại công cáo thành, có thể ăn cơm rồi.

Phó Dĩ Hành bình tĩnh nhìn các món ăn trên bàn, chậm rãi duỗi đũa gắp một miếng trứng cuộn, cắn thử miếng đầu tiên.

“Thế nào, được không?” Giang Tầm lo lắng nhìn anh đầy mong đợi.

“Không tệ.” Phó Dĩ Hành nhai vài cái rồi nuốt xuống, mặt không đổi sắc nói.

Giang Tầm nhìn anh nghi ngờ, cô gắp một miếng trứng nhỏ cho vào miệng.

Giây kế tiếp, cô đơ luôn.

Không ngờ những món cô nấu mặc dù nhìn rất bình thường, nhưng mùi vị đúng là không tệ thật.

Phó Dĩ Hành mỉm cười: “Đã nói là không tệ rồi mà, em còn không tin anh?”

Giang Tầm bĩu môi: “Còn không phải là vì…”

Chợt nhớ ra điều gì đó, cô kịp thời dừng lời chuyển qua chuyện khác: “Lúc trước anh còn chê em nấu ăn không ngon.”

Phó Dĩ Hành tao nhã bưng bát lên uống một ngụm canh: “Đúng là khi đó em nấu ăn không ngon thật.”

Giang Tầm uống một ngụm canh, lại ngẩng đầu nhìn anh, hơi ngập ngừng dò hỏi: “Nếu như anh biết có một ngày chúng ta sẽ như bây giờ, anh có còn chê em nấu ăn dở không?”

“Sẽ.”

Phó Dĩ Hành đặt bát xuống, thần sắc tự nhiên nói.

Giang Tâm sửng sốt.

“Tại sao chứ?” Cô có hơi khó hiểu, lại vừa ấm ức.

Vẻ mặt Phó Dĩ Hành vẫn không thay đổi: “Nếu anh biết trước sẽ có một ngày như thế này, anh vẫn ghét bỏ em nấu cơm khó ăn như cũ.”

Hai má Giang Tầm đã phồng lên thì nghe anh nhẹ nhàng nói: “Bởi vì như vậy…anh mới có thể đón được em về nhà.”

Tim Giang Tầm loạn nhịp.

Phó Dĩ Hành nhìn thẳng vào mắt cô, giọng điệu nghiêm túc: “Ngược lại, anh cảm thấy thật may mắn vì lúc trước đã chê bai em, cho nên mới có ngày hôm nay.”

Giang Tầm né tránh ánh mắt của anh, nâng bát lên che lại hai gò má ửng đỏ: “Câu trả lời này, miễn…miễn cưỡng xem như qua cửa vậy.”

Phó Dĩ Hành mỉm cười: “Sáng mai anh đưa em đi làm.”

Chủ đề đột ngột xoay chuyển.

Giang Tầm dừng lại, “Anh muốn đến công ty chúng em sao?”

Cô chợt nhớ ra người này vẫn là nhà đầu tư vào công ty của cô.

Phó Dĩ Hành mỉm cười: “Không phải, chỉ là muốn làm thế thôi.”

Vốn dĩ anh đã muốn làm điều này từ rất lâu rồi.

Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải tại lantruyen.vn!

***

Chuyện Vốn Tầm Tinh trở thành cổ đông lớn của truyền thông Nghịch Phong cũng không tạo ra bất kỳ sóng gió gì lớn trong giới truyền thông.

Nhưng không ai nghĩ rằng sau khi đầu tư vào truyền thông Nghịch Phong, việc đầu tiên mà Vốn Tầm Tinh làm là trực tiếp kiện Dịch Kiên tội phỉ báng cùng với tài khoản marketing tội vu khống.

Bỏ qua bước gửi thư của luật sư, gửi giấy triệu tập của tòa án đến thẳng công ty và nhà của bị cáo.

Truyền thông Nghịch Phong không có bộ phận pháp lý chuyên biệt, nhưng Vốn Tầm Tinh thì có, không những có mà còn là đội ngũ pháp luật hàng đầu ở Thành phố B.

Với sự can thiệp của Vốn Tầm Tinh, thái độ của Dịch Kiên nhanh chóng dịu đi, thay đổi so với sự cứng rắn trước đây, mỗi ngày đều gọi vài cuộc điện thoại đến ăn nói khép nép cầu hòa.

Trong số các bị cáo, có một số tài khoản marketing người nổi tiếng, đã nhanh chóng lan truyền và lên men vấn đề trên mạng xã hội, gây ra các cuộc thảo luận sôi nổi.

【Truyền thông Nghịch Phong sao lại thay đổi phong cách làm việc, trở nên cứng rắn thế? Kiện tất cả các tài khoản marketing? Không phải họ nói rằng họ sắp phá sản sao?】

【Nhưng mà truyền thông Nghịch Phong muốn kiện, tại sao người đưa ra thông cáo lại là Vốn Tầm Tinh?】

【Mị vẫn luôn cho rằng thông cáo cùng với thư luật sư chỉ là hù dọa mà thôi, ai ngờ lại là thật (′⊙w⊙). 】

【Đội ngũ luật sư phối hợp này tôi chỉ thấy ở tập đoàn Quân Trạch. Lai lịch của Vốn Tầm Tinh thế nào mà giàu có và quyền lực dữ vậy?】

Vốn Tầm Tinh cùng với tập đoàn Quân Trạch sử dụng chung một đội ngũ pháp lý, điều này nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều cư dân mạng.

Tò mò đi sâu vào câu chuyện, cư dân mạng đã nhanh chóng tìm ra sự thật –

【Tôi đã tra ra, người sáng lập ra Vốn Tầm Tinh là Phó Dĩ Hành … Đã làm phiền rồi, tạm biệt.】

【Ôi mẹ ơi!!! Vốn Tầm Tinh cùng với tập đoàn Quân Trạch có quan hệ như thế nào nhỉ?】

【Không, người ở lầu trên, cưng nhìn kỹ hơn đi, Vốn Tầm Tinh là công ty riêng của Phó Dĩ Hành, không liên quan gì đến Tập đoàn Quân Trạch cả.】

【Khả năng là họ đã thuê cùng một cố vấn pháp lý.】

【Cho nên đây là cá nhân Phó Dĩ Hành đầu tư vào truyền thông Nghịch Phong? 】

【Thật không ngờ, truyền thông Nghịch Phong tìm được người chống lưng lớn như vậy, hèn gì tác phong trở nên cứng rắn quá trời.】

【Tương Tương Thích Ăn Đường không phải là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Giang thị à? Sao Giang thị không đầu tư mà lại là Phó Dĩ Hành đầu tư?】

【Lầu trên, cưng nghĩ đầu tư dễ dàng như vậy hả? Tập đoàn lớn muốn đầu tư, không phải một người muốn là được đâu, cho dù là tổng giám đốc.】

【Nhưng tại sao Phó Dĩ Hành lại muốn đầu tư vào truyền thông Nghịch Phong?】

Cư dân mạng bàn tán sôi nổi, không biết tại sao chủ đề lại được chuyển hướng sang cá nhân.

【Lúc trước Tập đoàn Quân Trạch chọn công ty truyền thông mới này để lập kế hoạch quảng bá tôi đã rất ngạc nhiên, thực sự không có nội tình gì bên trong đấy chứ?】

【Mấy cưng có thấy hình như Tương Tương Thích Ăn Đường và Phó Dĩ Hành có gì đó không? Tương Tương Thích Ăn Đường luôn dùng Phó Dĩ Hành làm biểu tượng cảm xúc, Phó Dĩ Hành lần trước còn dùng Tương Tương Thích Ăn Đường làm biểu tượng cảm xúc, gần đây nhất còn sử dụng gói biểu tượng cảm xúc của cô ấy làm cho để thay hình đại diện, bây giờ anh ấy lại còn đầu tư vào công ty của Tương Tương Thích Ăn Đường nữa …】

【Ối dồi ôi, chẳng lẽ đây chính là câu nói trong truyền thuyết “Cô gái, em đã thành công thu hút sự chú ý của tôi” sao?】

【Tôi đã từng nhìn thấy Tương Tương Thích Ăn Đường thật ở ngoài nha, thực sự rất xinh đẹp! Năng lực làm việc lại tốt. Đại boss rung rinh cũng không có gì là lạ cả, hehe.】

【Thật sự thấy cảm động! Đây là sự tôn trọng của tôi đối với CP!】

【??? Mấy người sao thế? Ghép bậy ghép bạ tùy tiện vài ba câu là thành CP à?】

【Tuy vậy nhưng CP này có vẻ cũng khá tốt.】

“Cộng đồng mạng đúng thiệt là, CP cũng có thể cắn bậy nữa.”

Trương Viên Viên tắt trang web, vừa trách móc vừa quan sát vẻ mặt của Giang Tầm.

Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải tại lantruyen.vn!

Một tuần trước, ký ức về cuộc tranh luận giữa Giang Tầm và Phó Dĩ Hành vẫn còn in đậm trong đầu cô ấy.

“Chuyện này quá bất hợp lý, Giang tổng, cô thấy đúng không?”

“Ừm, đúng vậy.” Giang Tầm đang đóng mộc lên bản kế hoạch, thuận miệng trả lời.

Thấy cô không có phản ứng gì đặc biệt, Trương Viên Viên thở phào nhẹ nhõm.

“Nhưng mà Giang tổng, nhà đầu tư của chúng ta là người như thế nào? Chúng ta sao lại khởi tố nhiều người như vậy chứ?” Trương Viên Viên không hiểu hỏi.

“Thì thuận theo thôi, họ thích làm gì thì làm. Họ đều là những nhà đầu tư cẩn thận có kinh nghiệm, hẳn là biết chừng mực.” Giang Tầm bình tĩnh thản nhiên: “Dù sao cũng không phải tiền của chúng ta.”

Tiền của người đàn ông thúi đó không cần phải khách sáo.

“Hình như cũng đúng ha.”

Trương Viên Viên gật đầu, cô dường như nhớ đến điều gì đó, lại trở nên căng thẳng: “Không đúng, bọn họ mạnh mẽ vang dội như thế, không phải là sẽ chuẩn bị tiến hành cải cách lớn đối với công ty chúng ta đấy chứ?”

Giang Tầm quay đầu cười, xoa dịu cô ấy: “Yên tâm đi, sẽ không đâu.”

Trương Viên Viên hiếu kỳ: “Giang tổng, tôi thấy thái độ của cô đối với Vốn Tầm Tinh thay đổi không ít nha.”

“Vậy sao?”

Giang Tầm mỉm cười, cầm điện thoại lên nhìn thời gian.

“Ối, tới giờ tan sở rồi, nên đi thôi.”

Nói xong, cô vớ lấy chiếc túi bên hông bước ra ngoài: “Tôi đi trước đây, ngày mai gặp lại.”

“À vâng, mai gặp.” Trương Viên Viên cũng liếc nhìn thời gian, “Ơ, mới năm giờ rưỡi mà, Giang tổng hôm nay tan làm sớm thế?”

“Mà thôi kệ đi, nghĩ làm gì cho mệt.”

Trương Viên Viên cũng đứng dậy, thu dọn đồ đạc rời đi.

Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải tại lantruyen.vn!

***

Lần này, xe của Phó Dĩ Hành đúng giờ đã đến vị trí hẹn sẵn.

Lúc này xe của anh quang minh chính đại đậu ở lối vào khuôn viên, ngay vị trí mà lần đầu tiên anh đến đón Giang Tầm.

Giang Tầm lên xe, thắt dây an toàn sau đó hỏi anh: “Hôm nay đến sớm vậy?”

“Hôm nay cũng không có chuyện gì nên anh đến sớm một chút.” Phó Dĩ Hành nghiêng người qua hôn lên khóe miệng cô.

Khóe miệng Giang Tầm khẽ nhếch lên.

Lúc này điện thoại rung lên vài cái.

Cô định thần lại nhìn vào điện thoại.

Là tin nhắn của Trương Viên Viên.

Trương Viên Viên: 【Giang tổng, sao cô lại lên xe của Phó Dĩ Hành, tôi còn thấy anh ta với cô…】

Trương Viên Viên: 【Có phải anh ta lấy chuyện của công ty ra uy hiếp gì cô không?】

Trương Viên Viên: 【Nếu cô bị bắt cóc thì nháy mắt mấy cái nha!】

Trương Viên Viên liên tiếp gửi tin nhắn, có vẻ như cô ấy đang rất vội, trong tin nhắn còn có lỗi chính tả nữa.

Giang Tầm nhìn trong gương chiếu hậu.

Trong gương chiếu hậu, Trương Viên Viên đang ngồi xổm sau bồn hoa, cầm điện thoại di động, lo lắng nhìn về phía bên này.

Giang Tầm cúi đầu, cân nhắc lời nói rồi trả lời.

Giang Tầm: 【Viên Viên, có một chuyện tôi muốn thú thật với cô.】

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi