NGỰ PHÁP TRỪ TÀ: THẦN THÔNG ĐẠO SĨ

Chương 55

Khi tôi nhìn về phía người đàn ông lạnh nhạt tướng mạo tuấn tú này, anh ta vẫn thờ ơ như trước, chỉ dùng ngón giữa mảnh khảnh nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, thoạt nhìn giống như một người tao nhã thưởng hoa trước đình.

Tôi cũng không chất vấn anh ta, người này có khả năng chính là phong thủy đại sư cao thủ, thần không biết quỷ không hay điều khiển sát phù trong tay tôi, loại người này tốt nhất không nên chủ động trêu chọc vào.

“Ha ha ha, sát phù bỗng nhiên lành lại, đây chính là ý trời, hôm nay Trần Hoàng Kim nhất định phải chết!”

Thấy dẫn sát phù trong tay tôi đột nhiên bị tác động, trong lòng Thẩm Đoàn Tinh vô cùng mừng rỡ, ông ta cho rằng hôm nay ông trời nhất định muốn giúp Thẩm Đoàn Tinh ông ta lấy lại thanh danh.


Ông ta bước ra, cực kỳ kiêu ngạo nói với Diệp Huy Tùng: “Huy Tùng, ông thật hồ đồ! Đồ rác rưởi Trần Hoàng Kim nói mà ông cũng tin, ông hoàn toàn là nhầm lẫn rồi đó! Đúng vậy, tôi thừa nhận tôi có bố trí sát phù ở đây, nhưng tòi không nhắm vào nhà họ Diệp, chỉ nhắm vào Trần Hoàng Kim!”

Dừng một chút, ông ta nhìn lướt qua mọi người một vòng, tiếp tục tức giận nói: “Đám chuột các người mắt sáng quá nhỉ? Thật sự là muốn tiền mà không sợ chết sao? Các người thật sự cho rằng Thẩm Đoàn Tỉnh tôi là muốn bắt là bắt được ư? Tôi cũng nói cho các người biết, hôm nay có thể sống sót ra khỏi nơi này hay không, không phải do các người định đoạt nữa rồi!”

Thẩm Đoàn Tỉnh hiển nhiên là không thèm giữ mặt mũi cho ai nwax, bộ dáng hiện tại của ông ta có chút giống như tàu hỏa nhập ma, tuy nhiên ông ta cũng có cái kiêu ngạo này, kiêu ngạo của ông ta chính là Tô Vy Hằng của Bát Thỉ Môn.

Mọi người nhìn về phía Tham Đoàn Tinh, nhìn không thấu sao ông ta sao đột nhiên khí thế mười phần như vậy, chẳng lẽ thật đúng là đối đấu với nhà họ Diệp và nhiều thầy phong thủy như vậy ư?

“Thẩm Đoàn Tinh, ông và Hoàng Kim có ân oán, đó là chuyện riêng của các ông, sau hôn lễ ông có thể lén lút tìm cậu ta giải quyết, gây sự trong hôn lễ nhà họ Diệp của tôi là không được!”

Diệp Huy Tùng lạnh lùng nhìn về phía Thẩm Đoàn Tinh nói.

Đây chính sự khôn khéo của Diệp Huy Tùng, ông ta nhìn ra sự khí thế của Thẩm Đoàn Tinh nên với tư cách chủ nhân, lúc này ông ta nhất định phải đứng lên ra mặt.

Ông ta cho rằng phía sau tôi có một Trần Côn Luân, hơn nữa tôi đã là con rế nhà họ Diệp, mà Thẩm Đoàn Tỉnh lại có lòng bất chính với ông ta nên vì tình vì lý, ông ta dều phải đứng về phía tôi.

Tôi tuy rằng biết ông ta không phải thật sự coi trọng tôi mà là coi trọng người phía sau tôi nhưng đáy lòng vẫn cảm thấy ấm áp như trước, chính là loại cảm giác tìm được một ngôi nhà để thuộc về.

“Ha ha, Huy Tùng, đừng có dắt mũi tôi. Nể tình mối quan hệ bạn bè lâu nay của tôi và ông, tôi cũng muốn nhắc nhở ông một chút. Bây giờ ngay lập tức dẹp bỏ cuộc hôn nhân của Điền Tĩnh và Hoàng Kim, để khách khứa rút lui tránh cho ảnh hưởng tới bọn họ.”

Thẩm Đoàn Tỉnh lập tức nói, kỳ thật trong lòng ông ta cũng không muốn thật sự cùng nhà họ Diệp nháo loạn đến mức trở mặt, cái ông ta chính là muốn giết tôỉ, muốn ngăn cản hôn lễ, dù sao ông ta vẫn còn trông cậy vào việc Diệp Điền Tĩnh có thể gả cho cháu trai ông ta, thay đổỉ vận may của cả nhà bọn họ.

Thẩm Đoàn Tinh vừa dứt lời, Sở Thiên Không vung tay áo dài lên, kéo một cái ghế về phía trước.

Ông ta ngồi xuống nghiêm chỉnh, cười lạnh nói: “Hôm nay ta Thiên Không tôi đây muốn xem ai dám động tay động chân ngay trước mắt tôi chứ?”

Sở Thiên Không vẫn rất có khí độ, tôi lặng lẽ quan sát khí tức của ông ta, sợ là ở trên người ông ta cũng có khí Huyền Dương.

Thấy Sở Thiên Không có ý nhúng tay vào chuyện này, Diệp Huy Tùng thoáng thở phào nhẹ nhõm, trong mắt cũng có chút trấn định.

Đúng lúc này bên ngoài truyền đến một trận tiếng nổ, bóng bay bố trí ở cửa tựa hồ cũng không chịu nổi áp lực dều đồng loạt mãnh liệt nổ tung.

Một cơn gió mạnh thổi vào khiến hội trường tan tác.

Người bình thường nhìn không ra đây là gió do áp lực khí tức mà chỉ đoán là do thay đổi thời tiết nhưng tôi nhìn một cái liền nhận ra đây là khí lực vô cùng khác lạ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi